Đoạn Tiêu Nhiên chết rồi, hắn nhảy lầu mà chết, lúc phát hiện thi thể người ta còn không phát hiện cái người hoàn toàn biến dạng bị ném xuống không có tiếng động là minh tinh Tiêu Nhiên nổi tiếng lúc trước. Cảnh sát điều tra và tiến hành so sánh ADN, xác định thân phận Đoạn Tiêu Nhiên, trải qua một hồi điều tra, xác định hắn là tự sát mà chết. Ở chỗ ở của hắn phát hiện một lượng lớn thuốc trị trầm cảm. Bách Hợp bật máy tính lên xem trọn vẹn tin tức một lần, thấy ở trên đó là cha mẹ Đoạn Tiêu Nhiên lúc này kêu trời than khóc ngã trên đất nhìn ảnh gọi tên đứa con mình đã mất, cô nhớ tới mấy gương mặt quen lúc trước vì việc bồi thường cho ba nguyên chủ từng xuất hiện trong nhà nguyên chủ. Lúc ấy ba Đoàn mẹ Đoàn cũng không phải bộ dạng này, gương mặt bọn họ đầy vẻ ghét bỏ, dường như còn cảm thấy mất mặt, nửa uy hiếp nửa cao cao tại thượng móc ra một ít tiền ném vào mặt Đồng Bách Hợp rồi vội vàng rời khỏi. Lúc này cũng đau lòng như vậy vì mất đi người thân, lúc thấy gương mặt già nua của những người này, trong cơ thể Bách Hợp không cách nào kìm được trào dâng cảm giác vui sướng, những người này cũng cảm nhận được cảm giác đau đớn chết lặng như nguyên chủ lúc trước, cơ thể này cũng thấy sung sướng. Bách Hợp từ trong túi mình lấy ra một tờ giấy nguyên chủ luôn luôn mang theo bên người, trên đó lần lượt viết tư liệu của năm kẻ thù, cô gạch tên Đoạn Tiêu Nhiên trong đó đi.
Kế tiếp Bách Hợp chuẩn bị đối phó với thiếu niên gia nhập chính trị, người này gọi là Trương An, sau khi tốt nghiệp đại học xin vào cơ quan chính phủ, đảm nhiệm một chức vụ nhỏ, trải qua hai năm, dưới sự trợ giúp của tiền tài trong nhà, hơn nữa bản thân hắn tính toán, hôm nay đã lăn lộn trở thành trợ lý bên cạnh người đứng đầu ngành nào đó ở nội thành. Vị đứng đầu này đã sắp về hưu, cùng lắm cũng chỉ năm năm nữa. Chỉ cần Trương An không phạm sai lầm, nghiêm túc trợ giúp vị lãnh đạo này, có thể tưởng tượng được vị đứng đầu này sau khi về hưu nhất định sẽ đề bạt Trương An tiếp nhận vị trí của mình, mà những năm này chịu đựng của Trương An sẽ biến thành lý lịch của hắn, từ nay về sau để cho hắn thuận lợi bước đi trên con đường chính trị.
Đồng Bách Hợp trong nội dung vở kịch tìm người thu thập một ít chứng cứ không sạch sẽ của hắn, lại thu mua một người phụ nữ trước quyến rũ hắn, chế tạo một chút phiền toái cho Trương An, đáng tiếc cuối cùng bởi vì Bộ Quân Hoàn nhúng tay mà mọi việc Đồng Bách Hợp làm đương nhiên đều trở thành công cốc. Ánh mắt Bách Hợp nhìn lên cái tên Trương An này mấy lần, nghĩ tới cổ trùng tơ bạc của mình, vốn dĩ những cổ trùng này chính là vì đối phó Trương An mà chế tạọ, một tuần trước lại bị Bộ Quân Hoàn cầm đi. Bách Hợp một lần nữa nhét tờ giấy vào túi của mình, suy nghĩ một chút lấy điện thoại di động ra, thấy số điện thoại của Bộ Quân Hoàn thì chủ động gọi.
Tiến vào nhiệm vụ thời gian dài như vậy, nguyên chủ tuy cân nhắc lựa chọn mối quan hệ với Bộ Quân Hoàn, nhưng bởi vì Bách Hợp lúc đầu không muốn nhờ vào quan hệ với Bộ Quân Hoàn để báo thù, cho nên cô chưa từng chủ động gọi điện thoại cho Bộ Quân Hoàn, lúc này một cuộc điện thoại gọi đến, đầu kia nhanh chóng tiếp nhận. Bách Hợp cũng không nói chuyện phiếm với hắn ta, trực tiếp hỏi: “Đồ của tôi ở đâu?”
Bên kia dừng một chút, giọng nói âm trầm của Bộ Quân Hoàn vang lên, “Gọi điện thoại cho tôi chính là đòi đồ? Thứ kia quá nguy hiểm, không thích hợp cho em chơi.” Hai ngày nay, Bộ Quân Hoàn tìm người thử tơ bạc, lúc cho vào trong người chuột bạch, thứ này sẽ tiến vào trong máu thịt, lúc đầu không phát hiện ra được, hơn nữa lại không có màu trong suốt như thủy tinh bình thường, lẫn vào trong mạch máu bất kể sử dụng cách nào cũng đều không đi ra. Mà càng về sau lại càng dài càng lớn, Bộ Quân Hoàn nghĩ tới khoảng thời gian mình để tơ bạc lựa chọn được lúc trước vào con chuột. Mấy ngày sau cơ thể con chuột tự dưng trưởng thành gấp đôi, cuối cùng tơ bạc vốn mảnh như sợi tóc mà dáng dấp to như ngón tay bình thường từ trong thân thể chuột bạch chui ra ngoài, con chuột bạch gần như chỉ còn một lớp da, xương cốt bên trong đã nát thành một đống. Tình cảnh kia khiến Bộ Quân Hoàn buồn nôn một trận.
“Tôi không phải dùng để chơi, đó là tôi nuôi.” Bách Hợp nhịn xuống xúc động muốn mắng hắn ta. Hiện giờ cô cảm thấy có lẽ tơ bạc ở một nơi trong nội thành, cô có thể tự mình đi lấy trở về, nhưng với thực lực của cô lúc này, muốn thuận lợi vượt qua một đám thủ hạ của Bộ Quân Hoàn còn có chút khó khăn, mấu chốt là thực lực của cô lúc này còn chưa đạt tới tình trạng không sợ đao thương, bởi vậy cô mới có thể trước tiên gọi điện thoại cho Bộ Quân Hoàn.
Tiếng điện thoại im lặng trong chốc lát, Bộ Quân Hoàn kêu Bách Hợp ở dưới tầng công ty chờ, xe hắn ta tới, lúc Bách Hợp lên xe, hắn ta đang nhìn một cái bình thủy tinh cầm trong tay. Một đám sợi tơ bạc quấn vào nhau ở trong bình, thoạt nhìn thể tích so với lần trước nhỏ hơn rất nhiều, đây là kết quả cổ trùng cắn nuốt lẫn nhau, đợi đến lúc chỉ còn một con cuối cùng, cổ trùng mới xem như thành hình, những sợi tơ bạc hiện giờ chỉ là cổ trùng nhỏ còn chưa phải trùng tơ bạc chúa nên chỉ có thể đối phó được với chuột bạch, thế nhưng nếu dùng trên người thì uy lực quá nhỏ, giống như một con giun đũa vậy. Một sợi tơ bạc bình thường có thể sinh ra nguy hại đối với cơ thể người nhưng cũng không phải nguy hại trí mạng, chỉ có trùng chúa mới có thể thực sự lấy mạng người.
“Đừng vội.” Lúc Bách Hợp thò tay muốn lấy cái bình, Bộ Quân Hoàn lại thu cái bình vào trong lòng bàn tay, từ trong cái ngăn nhỏ trong xe lấy ra một phần văn bản để lên trên cái bàn nhỏ: “Trước tiên ký tên đã.”
Lần trước Bách Hợp nói muốn gạt bỏ quan hệ, nhất định điều ấy đã khiến Bộ Quân Hoàn cảm thấy nguy cơ, hiện tại Bách Hợp không dễ khống chế giống như Đồng Bách Hợp trước đây. Lần trước hắn ta mang đồ ở trong mấy cái bình thuốc trong tủ lạnh đi kiểm nghiệm, thành phần giống như đúc với thuốc hắn ta tiêm vào cơ thể Bách Hợp, còn mang theo AND của cô, thuốc tiêm vào trong cơ thể người mà cô cũng có thể tinh chế ra. Bộ Quân Hoàn thật sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú đối với Bách Hợp, đương nhiên càng không muốn buông cô ra. Khó trách Bách Hợp đều không có dáng vẻ phản ứng đối với thuốc hắn ta tiêm vào, sau đó hắn ta còn lo cô nghiện, cho đến khi có kết quả kiểm nghiệm, Bộ Quân Hoàn mới phát hiện suy nghĩ lúc trước của mình buồn cười đến mức nào.
Đó là một phần văn bản hợp đồng, đại ý là muốn yêu cầu Bách Hợp ở lại bên người Bộ Quân Hoàn ít nhất là năm năm, hai người duy trì mối quan hệ nam nữ thân mật qua lại, sau năm năm xem tình huống có muốn tiếp tục hợp đồng hay không. Bách Hợp thấy trên đó viết trong lúc đó cô không thể cùng người đàn ông khác qua lại trò chuyện, nhất là ‘Kiều Bắc’ thì không khỏi cười lạnh một tiếng, ném hợp đồng đi. Cô còn chưa kịp mở miệng, Bộ Quân Hoàn lại lấy mấy cái chai thuốc ra, cũng không nói chuyện, chỉ là ánh mắt có chút lạnh lùng nhìn cô chằm chằm.
Thái độ này khiến khóe mắt Bách Hợp co lại, hít sâu một hơi, thò tay nhặt hợp đồng lên, suy nghĩ một chút rồi ký tên Đồng Bách Hợp lên trên.
“Ấn tay nữa.” Khóe miệng Bộ Quân Hoàn không tự giác lộ ra vẻ tươi cười, lập tức lại khôi phục vẻ mặt không biểu tình, ánh mắt nhìn thoáng qua mực đóng dấu để bên trên cái bàn nhỏ. Bách Hợp lại ấn tay lên, lúc cầm lấy tờ hợp đồng, Bộ Quân Hoàn mới một lần nữa giao đồ thuộc về cô vào tay cô.
Cẩn thận từng li từng tí bỏ những vật này vào trong túi của mình, Bộ Quân Hoàn đưa tay ôm lấy cô, trong lòng hai người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được. Cho tới bây giờ Bách Hợp chưa từng nghĩ tới việc ở thủ đô lâu dài, cô chuẩn bị sau khi báo hết thù thay nguyên chủ, nếu như không chết, có thể đời này sẽ rời khỏi thủ đô đi tới thành phố khác thay nguyên chủ sống hết một đời. Cả đời nguyên chủ trong nội dung vở kịch đều chìm trong báo thù, đáng tiếc đến khi chết vẫn không thể hoàn thành tâm nguyện, một khi cô thay nguyên chủ làm xong nhiệm vụ, nếu cùng Đỗ Hạ Duệ đồng quy vu tận thì cũng thôi, nếu như không chết, đến lúc đó cô rời khỏi thủ đô, trời cao biển rộng, Bộ Quân Hoàn đi đâu tìm cô?
Ký phần hợp đồng này, căn bản cô cũng không muốn tuân thủ, nhưng cho dù không muốn làm việc theo hợp đồng, chỉ nghĩ đến đồ của mình còn cần nhờ vào ký hợp đồng mới có thể cầm lại, Bách Hợp không khỏi nguyền rủa thời gian bắt đầu làm nhiệm vụ gấp gáp. Nếu cô có thể tiến vào nhiệm vụ sớm hơn vài năm, cô căn bản không cần dựa vào cách như vậy để trả thù, chỉ cần cho cô thời gian mười năm, cô hoàn toàn có thể dựa vào thủ đoạn của mình mạnh mẽ giết chết năm người, không đến mức phải phí nhiều tâm tư đến vậy.
Nhỏ máu vào trong bình, đẩy nhanh tốc độ cổ trùng cắn nuốt lẫn nhau, sau nửa tháng trùng chúa tơ bạc cũng đã được sinh ra. Bách Hợp nhìn con cổ trùng óng ánh trong cái bình kia, tra rõ hành trình của Trương An, ẩn nấp trong gara hành chính dưới tầng. Hôm nay Trương An sẽ trực tiếp ra ngoài làm việc thay lãnh đạo, chờ hắn đi ra, Bách Hợp đã sớm chuẩn bị hòn đá đánh gục bảo vệ, lúc hắn tiến vào bãi đỗ xe, Bách Hợp hung hăng giáng một chưởng vào gáy của hắn, Trương An hừ cũng không hừ một tiếng, cứ vậy mà ngã xuống.
Mở miệng của hắn ra, thả trùng tơ bạc chúa vào, khi thấy cổ trùng óng ánh trong suốt nhanh chóng nhúc nhích rồi không thấy bóng dáng đâu, Bách Hợp nhìn xung quanh một chút, lúc này mới lặng lẽ đi ra ngoài.
Mấy ngày sau, tin tức Trương An chết truyền ra toàn xã hội, hắn bị chết vô cùng đột ngột, trước khi chết thân hình đột nhiên không ngừng phình to gấp đôi, khuôn mặt gần như biến dạng, lúc đưa hắn đến bệnh viện, từ trong miệng hắn bò ra một loại động vật thể mềm trong suốt phát triển trông như con rắn bình thường, bị một đám các chuyên gia bắt được, bây giờ còn đang trong giai đoạn nghiên cứu, chưa có được kết luận.
Yên lặng gạch lên trên cái tên Trương An đã trả thù, kẻ thù hôm nay còn sống cũng chỉ dư lại ba người, trừ Đỗ Hạ Duệ ra còn hai người khác, trong đó một người tự mở công ty, một người khác thì tiến vào quân đội. Bách Hợp trước tiên bỏ tâm tư lên người mở công ty. Cô dựa vào danh nghĩa của Bộ Quân Hoàn đề cập qua mấy lần với cục thuế, kẻ tự mở công ty kia mỗi ngày bị điều tra đến sứt đầu mẻ trán, vì dìm mọi chuyện xuống, mỗi ngày hắn đều đi bồi rượu ở bên ngoài. Bách Hợp theo dõi hắn mấy ngày, rốt cuộc bị cô tóm được cơ hội, trong một lần kẻ tự mở công ty kia uống rượu xong với người ta chuẩn bị tìm người chở hộ về nhà, Bách Hợp đột nhiên xuất hiện.
Ông chủ trẻ tuổi đã sớm uống say, sau khi miễn cưỡng nói địa chỉ nhà mình lập tức ngủ say sưa trên xe. Bách Hợp cũng không lái xe đưa hắn về nhà, trái lại sớm nghe ngóng kĩ về quán bar đồng tính nổi danh nhất, lại đưa hắn tới, đến trước quán bar, Bách Hợp ném hắn ra khỏi xe, cẩn thận xử lý dấu vết trên xe của mình một hồi, lúc này mới núp vào nơi xa xa. Cô không muốn người trẻ tuổi này chết quá dễ dàng, bởi vậy lúc này cũng không có ý đòi mạng hắn, từ một nơi bí mật gần đó thấy có mấy người đàn ông đi ra, sau khi thấy bóng người trên mặt đất, dìu hắn vào trong quán rượu.