Lúc Bách Hợp nghe Tông Diễn nói như vậy, cô thực sự rất giật mình. Thoạt nhìn Tông Diễn không màng thế tục, ngay từ đầu Bách Hợp hoài nghi có phải hắn định đánh mình hay không, nhưng nghĩ đến đủ loại khả năng, duy chỉ không nghĩ đến Tông Diễn muốn song tu, tình tiết trong truyện hắn là hòa thượng, quy y tiến vào chủ trì Lôi Ẩn tự, bây giờ mặc dù hắn vẫn để tóc dài, nhưng sau đại chiến hai đạo chính tà, hắn quy y, hơn nữa biểu hiện của hắn từ trước tới nay khiến Bách Hợp chỉ coi hắn là hòa thượng, căn bản không nghĩ cái khác, lúc Tông Diễn đưa ra ý muốn hai người song tu, cô không dám tin lỗ tai mình.
Lúc đầu còn tưởng Tông Diễn nói đùa thôi, nhưng hắn vô cùng nghiêm túc, dường như hắn thiếu thất tình lục dục, dùng giọng nói bình tĩnh nói hai người sau này sẽ song tu kết bạn một đời. Nếu như còn Lý Duyên Tỷ, mình chỉ là một cái túi da, sau khi cô đã hoàn thành nhiệm vụ tâm nguyện của nguyên chủ, đáp ứng Tông Diễn song tu cũng chỉ có thể kéo thêm một khoảng thời gian sống sót mà thôi, dù sao nếu như Lý Duyên Tỷ ở đây thì anh sẽ giúp đỡ mình, thế nhưng bởi vì Lý Duyên Tỷ không ở, hơn nữa dưới tình huống trong lòng cô có người mà bắt cô phát sinh tình cảm với nhân vật trong truyện, đương nhiên Bách Hợp không muốn.
Cô từ chối Tông Diễn, có điều cô thực sự không ngờ một người thanh nhã bình tĩnh như vậy, sau khi cô tiến vào nhiệm vụ đã từng giúp đỡ cô rất nhiều, chiếu cố cô rất nhiều, khi nghe thấy cô cự tuyệt không muốn song tu thì đột nhiên ánh mắt hắn nghiêm túc.
Cuối cùng Bách Hợp không phải là đối thủ của Tông Diễn, cô từng cho là mình có một đàn ong tím, tương đương với hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cô nghĩ rằng cho dù mình đánh không lại Tông Diễn thì vẫn chạy trốn được, đáng tiếc tình tiết trong truyện nói Tông Diễn thực lực chỉ ở Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng không phải hắn đã tiến vào Nguyên Anh trung kỳ, hơn nữa còn luyện Lôi Ẩn tự bí pháp lục cực chân thân tới cuối cùng, vốn chính là lấy tu thân tu khí là chính, một đám ong tím không tới gần hắn được, ngược lại bị hắn một lưới bắt hết. Lúc Bách Hợp nghĩ tới đây khóe miệng lộ ra mấy phần cười khổ, nhiệm vụ lần này như vậy đoán là không thể hoàn thành, nhưng cô cũng đã tận lực. Không ở tinh không trung, hình như thần hồn của cô dần dần tiêu tan, dường như dùng không được bao lâu sẽ biến mất, trong lòng Bách Hợp chậm rãi bình tĩnh trở lại, cũng không cam lòng chờ chết, cố gắng cảm ứng tinh không tồn tại cùng với tưởng nhớ Lý Duyên Tỷ, lại đột nhiên truyền đến một cỗ lực hút thật lớn, đầu váng mắt hoa, thân thể cô bị hít vào một chỗ quen thuộc. Mở mắt ra nhìn thấy đỉnh đầu kia phiến tinh không quen thuộc, Bách Hợp chặt cắn chặt môi, hai tay vẫn nắm quyền, đến lúc này mới lỏng ra.
Tuy nói ở ngoài tinh không tự do một khoảng thời gian, nhưng cái loại tư vị đó thực sự làm cho lòng người lo sợ, cô há to mồm thở hổn hển mấy hơi, cảm giác dường như thần hồn lung lay dục tán lúc này mới tan đi.
Ánh sáng bốn phía tràn vào thân thể cô, lúc này cô mới chậm rãi cảm thấy thoải mái.
Trên đỉnh đầu trước từng bị hai kẻ xa lạ xông vào phá vỡ tinh không lúc này không còn dấu vết, có điều ngôi sao ánh sáng trên đỉnh tinh không dường như mờ đi rất nhiều, Bách Hợp nghĩ đến một chút tinh quang vừa dũng mãnh vào trong cơ thể mình, trong lòng trái lại sinh ra một suy đoán.
Nói không chừng tinh quang này chính là nguyên nhân duy trì hồn phách cô không tiêu tan, nếu như cô không hoàn thành nhiệm vụ mà Lý Duyên Tỷ lại không ở đây, cô sẽ bị lạc ở ngoài thế giới nhiệm vụ, giống như lúc trước rồi dần dần biến mất, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ trở lại cái chỗ này, có những điểm sáng này năng lực nuôi dưỡng, cô mới có thể duy trì được.
Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của cô, Lý Duyên Tỷ không ở bên nên Bách Hợp trầm mặc ngồi một hồi, trong tinh không hiện ra tư liệu của cô:
Giới tính: Nữ (có thể biến đổi tính)
Tính danh: Bách Hợp
Niên kỷ: 21
Trí lực: 87 (max 100 điểm)
Dung mạo: 92(max 100 điểm)
Thể lực: 77 (max 100 điểm)
Vũ lực: 78 (max 100 điểm)
Tinh thần: 82 (max 100 điểm)
Danh vọng: 33 (max 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu dương chân kinh, Cửu âm chân kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam vực cổ thuật, Tinh thần luyện thể thuật.
Sở trường đặc biệt: Nấu ăn cao cấp, diễn xuất cao cấp, thuật Ngũ hành bát quái (hơi có đọc lướt qua), thuật Ngự phong
Mị lực: 65 (max 100 điểm)
Ấn ký: khí tức Chân long Hoàng tộc
Theo biểu hiện thuộc tính lúc này thì chắc nhiệm vụ đã hoàn thành, giá trị vũ lực kia tăng hai điểm, nhưng giá trị danh vọng lại giảm một điểm, hẳn vì nguyên nhân cô giết Tông chủ Kiếm tông Liễu Nhất Sơn, đắc tội nhiều người Kiếm tông khiến cho bọn hắn oán hận, nhưng danh vọng tụt xuống thì Bách Hợp không để ý, ngược lại cô nhìn thấy sở trường đặc biệt của mình kia đột nhiên gia tăng rồi một thuật Ngự phong!
Trải qua nhiều lần nhiệm vụ, sở trường đặc biệt qua thời gian càng ngày càng khó tăng, đột nhiên đạt được đồ vật như thế khiến Bách Hợp có chút ngoài ý muốn.
Sau khi tinh không bị phá hỏng thì những vật bên trong Lý Duyên Tỷ lấy linh lực huyễn hóa ra như ghế dựa đã sớm biến mất vô tung vô ảnh. Lúc Bách Hợp đang muốn ngồi dưới đất, trên đỉnh đầu tư liệu lại lấy tốc độ cực nhanh biến mất, đồng thời cảm giác truyền tống nhiệm vụ quen thuộc lại dâng lên, Bách Hợp mặc dù nghĩ đến tư vị sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhất thời không được quay lại tinh không được, nhưng đối mặt loại tình huống này cô cũng không thể tránh được, cười khổ một tiếng, ý thức lập tức rơi vào trong bóng tối.
“Công tử, ngài hẹn ước Dao Cơ vào đầu giờ Tỵ, bây giờ đã là đầu giờ thân rồi.” Một giọng nữ tinh tế vang lên bên tai Bách Hợp, hơn nữa còn cẩn thận từng li từng tí, Bách Hợp vốn khó ngủ, bị tiếng nói này làm cho thức giấc, cô nhanh chóng tỉnh lại, nghe thấy giọng nữ này gọi mình là công tử, cô vô ý thức đặt tay trên ngực mình trước tiên, chỗ đó phẳng lì, cô cau mày, lúc này mới làm bộ như bị đánh thức bình thường rồi mở mắt. Đầu tóc buộc lỏng lẻo vén ở sau lưng, thiếu nữ mặc y phục màu xám quỳ rạp xuống trước giường, nơm nớp lo sợ, lúc cảm giác được động tĩnh Bách Hợp trên giường, nàng ta quỳ trên mặt đất di chuyển hai bước, định đỡ cô đứng dậy thì Bách Hợp nhẹ giọng hô một câu:
“Cút ”
“Dạ…” Thiếu nữ nghe thấy lời này của Bách Hợp, toàn thân không tự chủ được run lên một cái, sau lại miễn cưỡng trấn định rồi dập đầu, quỳ trên mặt đất lùi ra sau vài bước, lúc này mới nhẹ nhàng đứng lên, khom người cấp tốc lui ra ngoài.
Xung quanh im lặng, ánh mắt Bách Hợp nhìn lướt qua bốn phía, mấy tỳ nữ đứng ở bên cạnh trụ cột chạm hoa trang điểm giống như nữ tử vừa lui ra ngoài bị ánh mắt cô nhìn đến, thân thể không tự chủ được run nhẹ. Mấy đỉnh đầu buộc dải lụa xanh mỏng, mặc áo màu xám với tay áo ống rộng, bên hông phối thắt lưng màu xanh, khom lưng không dám nhìn thẳng ánh mắt Bách Hợp, lúc này mặc dù đã cố gắng trấn định nhưng trong điện lại tràn ngập không khí khẩn trương nói không nên lời.
Đây là một cung điện rộng lớn nhưng lại rất đơn giản. Vách tường do gạch đá màu xanh xếp thành, phía trên treo rất nhiều đèn đồng, bởi vì lúc này không phải là buổi tối nên không có châm đèn, ngoài ra trên vách còn treo không ít vũ khí cùng khôi giáp này nọ, nhỏ có chủy thủ roi mềm, to có cung tên khảm đao, cái gì cần có đều có, này cả phòng lộ ra một cỗ khí phách thiết huyết mã, cùng với người chung quanh trầm mặc không dám thở mạnh dung hợp lẫn nhau, làm cho bầu không khí trong điện có vẻ càng thêm tối tăm âm lãnh.
Tuy đang là ban ngày nhưng sắc điệu trong điện âm trầm khiến cho ánh nắng tiến vào càng khiến cung điện tràn ngập âm u. Lúc này xem ra không ai dám tới quấy rầy mình, dường như những người này rất sợ nguyên chủ, trước hết Bách Hợp chuẩn bị tiếp thu tình tiết truyện, tuy lúc nãy thị nữ bị mình đuổi ra kia từng nói nguyên chủ có hẹn ước với một người tên là ‘Dao Cơ’, thế nhưng Bách Hợp mặc kệ. Cô nhắm hai mắt lại, đưa tay chống cằm, rất nhanh giống như đã ngủ say.
Cô lại trở thành đàn ông, nhiệm vụ lần này đại khái bối cảnh giống như thời chiến quốc mà Bách Hợp biết trong lịch sử.
Nguyên chủ Triệu Bách Hợp xuất thân từ đô thành nước Lỗ là thành Tương Trang, cha hắn Tấn Dương công vốn là một trong những công tử của Tấn Văn Công, Tấn Văn Công tổng cộng sinh ba nhi tử, thời đại này các quốc gia phòng bị lẫn nhau, Tấn Dương công là nhi tử không được sủng của Tấn Văn công, bởi vậy khi hai nước Tấn -Lỗ kết minh, ngay lúc đó Tấn Dương công phải sang nước Lỗ làm con tin.
Sau khi tới nước Lỗ, Tấn Dương công không cam lòng cả đời đều làm con tin, hắn trên danh nghĩa mặc dù là công tử, nhưng một khi hai nước Lỗ Tấn mất giao tình, thì nước Lỗ sẽ lấy hắn khai đao đầu tiên. Dưới tình huống sinh mệnh không được bảo đảm, bởi vậy Tấn Dương công một mặt giả làm túy sinh mộng tử ( giả say xưa tối ngày), che mắt mọi người nước Lỗ, mặt khác làm giảm lòng nghi ngờ của hai vị huynh đệ ở nước Tấn, một mặt thì lại mua hạ nhân bên người sủng cơ Tấn Văn công, âm thầm bợ đỡ nâng sủng cơ Tấn Văn công, mưu đồ hơn mười năm sau, vị công tử không được sủng ái bị bắt làm con tin ở nước Lỗ này rốt cuộc ở dưới tình huống phụ thân suốt ngày bị thổi gió bên tai, về tới nước Tấn.
Nhưng lúc ở nước Lỗ Tấn Dương công ngụy trang phong lưu khoái hoạt, đã từng được nước Lỗ tặng vài mỹ cơ, trong đó một Lỗ cơ cực kỳ được hắn sủng ái, tuy nói chỉ là diễn trò, nhưng vì vị mỹ nhân này thiên kiều bá mị, hơn nữa lại hội uyển chuyển thi ngâm thảo nhân niềm vui, bởi vậy lúc đó Tấn Dương công có vẻ thật lòng với nàng, bình thường rất sủng hạnh nàng, sau khi về nước Lỗ thì vị Lỗ cơ này đã hoài thai, chỉ tiếc lúc Tấn Dương công về nước vô cùng vội vàng, hai nước Tấn Lỗ lúc đó quan hệ cực kì căng thẳng, tuy Tấn Văn công có ý đón hắn trở lại, nhưng Lỗ Quốc công lại chưa chắc nguyện ý thả người, lúc đó Tấn Dương công lén lút trốn khỏi thành Tương trang, vì đánh lạc hướng mọi tai mắt của nước Lỗ nên hắn để lại sủng cơ của mình.
Sau khi Tấn Dương công đào tẩu trở về nước Tấn được lập làm người thừa kế, mà nước Lỗ quốc bởi vì việc Tấn Dương công tự ý đào tẩu, người nước Lỗ cực kì tức giận cho rằng nước Tấn quá không giữ lời hứa, dưới cơn nóng giận Lỗ Quốc công hạ lệnh niêm phong phủ con tin, hạ lệnh toàn thành lùng bắt con nối dõi duy nhất của Tấn Dương công. Lúc đó Lỗ cơ ôm nhi tử trốn về nhà mẹ đẻ, lúc nàng nhỏ tuổi bị người nhà mẹ đẻ bán cho người có tiền trong phủ, nhiều lần qua tay mới rơi vào trong cung được ban cho tới tay Tấn Dương công, đã sớm mất liên lạc với nhà mẹ đẻ, người nhà mẹ đẻ cũng không biết nàng theo vị quý nhân nào, nàng cũng không dám xuất đầu lộ diện, vì phòng ngừa nhi tử bị người nhận ra, bởi vậy từ nhỏ đem nguyên chủ trở thành nữ nhi nuôi nấng, đặt tên Bách Hợp, mưu đồ lừa dối quan sai.