Cuối cùng Artturi nói để mình ‘ân cần gửi lời hỏi thăm đến Giáo hoàng’, lúc đó Bách Hợp đáp ứng.
Nhưng từ hơn bảy năm trước giáo hoàng tiền nhiệm của thần giáo Quang Minh, đã tranh đấu với người của thần điện Hắc Ám, thánh nữ Quang Minh cũng chết trận ngoài ý muốn, mấy năm này trong thần điện không ngừng tranh đấu, mấy vị đại giáo chủ phân phe phái, chính vì muốn leo lên ngôi vị giáo hoàng, lúc này trong điện hoàn toàn không có giáo hoàng.
Giáo hoàng và thánh nữ đã chết, dẫn đến trong mười năm tới thần điện không có người đáng tin để ngồi vào ghế trống.
Chính vì như vậy, địa vị thần điện xuống dốc không phanh, thực lực sớm không còn như trước, cho nên mấy vị đại giáo chủ của thần điện Quang Minh tự xưng nhận được lời của nữ thần Quang Minh, năm nay muốn chọn lựa ra người hầu cho nữ thần Quang Minh một lần nữa, lần này thánh nữ được chọn sẽ rất được coi trọng, đều mong ngóng thánh nữ có thể trở thành người được tín nhiệm nhất của thần điện Quang Minh, lần này thánh nữ có thể nắm một phần thực quyền của thần điện Quang Minh trong tay, đây chính là nguyên nhân vô cùng quan trọng, quan trọng đến nỗi thậm chí vợ chồng Roman hi vọng con gái có thể bán thân để đổi lấy người ủng hộ.
Cả giáo hoàng cũng không có, nhưng lúc đó cô lại đáp ứng với Artturi sẽ vấn an giáo hoàng, lúc này Bách Hợp chỉ muốn cười ha ha.
Lúc chưa tiếp thu tình tiết mà gặp phải một tên đàn ông giảo hoạt như hồ ly thì hậu quả thực sự thê lương, Bách Hợp không dám tin thoạt nhìn Artturi lãnh đạm như vậy, vậy mà có thể trợn mắt nói dối lừa gạt người khác.
Nếu anh ta biểu hiện nhăn nhở hoặc nghiêm túc, có lẽ cô sẽ càng thêm cẩn thận. Nhưng thoạt nhìn anh ta tựa như vô cầu, dường như núi Thái sơn có sập xuống thì mặt vẫn không đổi sắc, nhìn thế nào cũng không giống sẽ nói láo, không biết có phải vì bị nguyên chủ ảnh hưởng, hoặc Artturi thể hiện quá tốt, lời nói hệt như nói thật, nếu không tiếp thu tình tiết, thậm chí cô sẽ không phát hiện ý đồ của anh ta lúc ở trên xe ngựa.
Bách Hợp không rõ lúc nào bản thân lộ ra sơ hở, để anh ta phát giác không thích hợp, thế nên cuối cùng mới nói vậy với mình. Rõ ràng nguyên chủ lần đầu tiên gặp anh ta, rốt cuộc sao người đàn ông giảo hoạt này có thể nhìn ra điểm không thích hợp vậy? Bách Hợp thực sự nghĩ mãi không ra.
Đều nói phụ nữ xinh đẹp sẽ gạt người, lúc này lại là đàn ông đẹp trai, Bách Hợp thực sự khóc không ra nước mắt.
“Tại sao anh ta không nói chuyện với con? Con quyến rũ như thế, chẳng lẽ đại công không mời con sao? Mẹ không tin! Con muốn lừa gạt mẹ, là vì Brian đúng không? Con vì Brian, nên đã cự tuyệt đại công?”
Bá tước phu nhân híp mắt, vẻ mặt cau có: “Con gái thân ái của ta, con không cần giả ngốc, Brian chỉ là kỵ sĩ của con, chỉ là người hầu của con! Gã chỉ xuất thân từ một gia đình nam tước nho nhỏ, thậm chí gã có thể quỳ trên mặt đất liếm ngón chân con. Về sau quá lắm gã chỉ có thể là một trong những tình nhân của con, con muốn thích gã, thì phải trở thành thánh nữ rồi ta sẽ mặc kệ con lui tới với gã. Thế nhưng đại công Artturi chỉ có một, anh ta sẽ chỉ ở Noiret hai tháng, chỉ có hai tháng thôi!”
“Trong hai tháng này con phải tận dụng bề ngoài quyến rũ đáng yêu để khiến anh ta ái mộ con, giúp con leo lên vị trí thánh nữ, Artturi có quyền thế, nếu anh ta nguyện ý giúp thì vị trí thánh nữ sẽ là của con, bây giờ trong điện còn chưa tuyển ra giáo hoàng, con không nên vì một Brian mà làm chuyện ngu ngốc…” Bá tước phu nhân hận không thể véo con gái một cái, lúc này Bách Hợp tâm loạn như ma, hoàn toàn không muốn nhiều lời với bá tước phu nhân, cô liếc nhìn bá tước phu nhân:
“Trong giáo đình còn có việc, con về trước, ngài xuống xe đi!” Nguyên chủ thân là thánh nữ chờ lựa chọn, thế nhưng giáo đình không cưỡng chế an bài đối với thánh nữ chờ tuyển, chỉ cần nguyên chủ không tuyên bố rời khỏi thần điện, như vậy cô có thể tự do làm chuyện mình muốn làm, chỉ cần không vi phạm quy luật thần điện.
Nửa tháng trước, vợ chồng Roman đã dụ dỗ nguyên chủ trở về phủ Bá tước sống, để bọn họ bày bố nguyên chủ ước hẹn với các nam sĩ có thực lực của đế quốc Noiret, lúc này Bách Hợp nói Giáo đình có việc nên phải về, bá tước phu nhân cũng không ngốc, biết trong lòng con gái có chút không vui nên muốn mượn cớ rời khỏi.
Bà ta không nhịn được nguyền rủa hai tiếng, rồi ngồi một bên không nhúc nhích, Bách Hợp đứng dậy đẩy bà ta ra, bà ta mới không cam không nguyện nhấc váy xuống xe ngựa:
“Đáng chết! Mày không thể có quan hệ gì với Brian, dù cho Artturi chướng mắt mày, mày cũng phải tìm một người đàn ông cường đại, bọn họ sẽ giúp đỡ mày trở thành thánh nữ chân chính, đồ ngu!” Lúc này Bách Hợp không muốn nghe bà ta nói nữa, cô đóng cửa xe ngựa lại, chỉ muốn nhớ lại phương pháp lợi dụng tinh thần lực của nguyên chủ để sử dụng độc giác thú ra khỏi trang viên phủ Bá tước, lúc này mới ngồi trở lại giường, bắt đầu khổ não.
Trong tình tiết Artturi có thanh danh hiển hách nhưng ở đế quốc Noiret xuất hiện không nhiều, trong tin đồn cuộc sống cá nhân của anh ta vô cùng nghiêm cẩn, không thối nát như những quý tộc đế quốc Noiret khác, khi anh ta đến dẫn tới rất nhiều quý tộc của đế quốc Noiret xao động, muốn kết giao với anh ta, nhưng người này hình như không có hứng thú. Anh ta đến đế quốc Noiret đã nhiều ngày, mỗi ngày đều có người muốn hẹn anh ta, nhưng anh ta không gặp, một người đàn ông khiêm tốn và có thân phận địa vị như vậy không phù hợp với tính cách vòng vo của anh ta, Bách Hợp không biết làm sao anh ta thấy cô không đúng, tuy trong tình tiết anh ta và nguyên chủ không cùng xuất hiện, thế nhưng lúc này cô vẫn hơi lo lắng, hai câu Artturi vô ý hỏi kia như một ma chú quẩn quanh trong lòng cô.
Lúc trở lại Giáo đình, người trong Giáo đình không hề chú ý Bách Hợp đã trở về, trong thần điện Quang Minh có rất nhiều mục sư ủng hộ đại giáo chủ, mọi người đều làm theo ý mình, trong thần điện có mười lăm thánh nữ chờ tuyển, mỗi người đều có phòng riêng, lúc Bách Hợp trở lại trong phòng, thì Brian vẫn chưa về.
Trên thực tế cuộc sống Giáo đình không có vợ chồng Roman có vẻ khá nhẹ nhõm thoái mải, Giáo đình cũng có đảng phái tranh đấu, tính tình nguyên chủ đơn thuần thiện lương, không tham dự ô uế sau lưng, trên thực tế lần này là việc tranh giành thánh nữ, thật ra mọi chuyện đều không đơn giản như vẻ ngoài.
Nếu nguyên chủ, tiểu thư gia tộc bá tước Roman này thật sự có thể được đại công Artturi ủng hộ thì có lẽ còn có chút hi vọng leo lên được vị trí thánh nữ, nhưng nếu đại công Artturi không muốn ủng hộ cô ấy, cho dù vợ chồng Roman thật sự sẽ biến con gái trở thành đồ chơi đưa vào tay những người quyền quý, cơ hội để cô ấy trở thành thánh nữ cũng không lớn hơn bao nhiêu.
Cô ấy không có chỗ dựa gì, tuy là thân thể quang minh thuần khiết, nhưng có thể đi vào thần điện trở thành thánh nữ chờ tuyển thì mỗi người đều có tư chất không tồi, nguyên chủ lại không có quan hệ thân thiết gì với mấy vị đại giáo chủ, không có nhiều người ủng hộ cô ấy, lúc này Bách Hợp tiến vào thân thể nguyên chủ, ngược lại mơ hồ nhớ đến mấy vị thánh nữ chờ tuyển đều do các đại giáo chủ có danh vọng cực cao dẫn vào thần điện, rõ ràng nhóm giáo chủ sẽ không bỏ qua những người mà họ dẫn vào, để đến ủng hộ cô ấy.
Cũng may Bách Hợp không có cảm tình gì với gia tộc Roman như nguyên chủ, cô cẩn thận tiếp thu hết tình tiết và phân tích ký ức, cô không bỏ qua bất cứ chuyện gì, từ nhỏ đến lớn nguyên chủ đã trải qua chuyện gì Bách Hợp đều nhớ lại nhiều lần, thậm chí cả việc gặp gỡ Artturi và vài vị hầu tước cô cũng cẩn thận nhớ lại, nhưng rõ ràng những người này chỉ là khách qua đường, không thể có bất kỳ quan hệ gì với nhiệm vụ lần này, cuối cùng Bách Hợp chỉ phải trở lại điểm bắt đầu, đặt sự chú ý vào hai cái tên.
Một đương nhiên là kỵ sĩ Brian thân cận của nguyên chủ, một cái khác là người Brian thích, rồi sau đó phản bội Giáo đình, Anna.
Trong tình tiết mặc dù nguyên chủ không hận Anna này, nhưng Bách Hợp vẫn quyết định phải nghĩ biện pháp nhìn mặt cô ta một lần, dù sao nhiệm vụ lần này không có bất kỳ manh mối nào, nếu chỉ có một ít đầu mối, cô cũng sẽ không buông tha.
Nhưng không biết có phải tình tiết nửa đường chặt đứt nguyên nhân hay không, Bách Hợp không hề có ấn tượng với Anna, trong đầu trừ tên cô gái này ra, cũng không biết Anna này có tướng mạo thế nào, cũng không biết xuất thân lai lịch ra sao, chỉ mơ hồ biết Brian quen biết cô ta là sau khi nguyên chủ và đại công Artturi gặp gỡ, hai người mới chậm rãi tìm hiểu nhau.
Thế nhưng thủ đô đế quốc Noiret lớn như thế, bên trong muôn hình muôn vẻ, thời đại này tên con gái đều cố định, nếu trên đường cái gọi Anna, có thể sẽ có khoảng mười cô gái đồng thời quay đầu lại nhìn bạn, ngoại trừ những thánh nữ chờ tuyển trong Giáo đình ra, Bách Hợp và mười bốn người nữa, thì có ba cô gái tên Anna, muốn dựa vào bản lĩnh của mình đi tìm, chẳng khác nào mò kim đáy bể, chuyện này hẳn phải cần đi theo Brian thôi.
Vừa nghĩ đến Brian, trong lòng Bách Hợp tựa như bị kim đâm bắt đầu chậm rãi đau, đau đớn kia không đau đến chết lặng, nhưng vẫn khiến cô không tự chủ nhíu mày, cô không thích cảm giác bị người khống chế, những phương diện khác nguyên chủ rất kém, nhưng tinh thần lực rất mạnh, Bách Hợp mới vừa gia nhập nhiệm vụ, khó tránh khỏi bị cô ấy ảnh hưởng, trừ khi chính cô từ từ tu luyện, đến khi tinh thần lực đủ để áp chế nguyên chủ, cô mới có thể thật sự nắm cỗ thân thể này trong tay.
Một đêm này Bách Hợp không ngủ, sau khi rửa mặt xong cô cố gắng bắt chước thói quen của nguyên chủ mỗi tối đều cầu nguyện nữ thần Quang Minh, bắt đầu luyện thể thuật, cô vẫn rất cẩn thận từng li từng tí, rất sợ Brian trở về phát hiện, nhưng đêm nay Brian cũng không trở về.
Thẳng đến sáng hôm sau, Brian cũng không trở về Giáo đình.
Hiển nhiên việc vợ chồng Roman xem con gái như hàng hàng hóa bắt nguyên chủ đưa đến cửa cho đàn ông chọn đã khiến vị kỵ sĩ cao ngạo và tự tôn này bị thương, thậm chí lần đầu tiên gã tự ý rời bỏ vị trí như vậy.
Trong lòng Bách Hợp hoài nghi có phải gã đã quen biết Anna như trong tình tiết rồi không, hôm nay cô chuẩn bị ra ngoài tìm kiếm Brian, nói vài lời khách sáo với gã.
Buổi sáng cầu nguyện xong, Bách Hợp mặc áo choàng trắng tinh đi đến đại điện, mỗi ngày trong thần điện Quang Minh đều có người khẩn cầu nữ thần Quang Minh chúc phúc, nếu không ở trong điện thì thôi, tự mình đọc thánh điển Quang Minh, nhưng chỉ cần nhóm người mục sư và thánh nữ chờ tuyển ở thần điện Quang Minh, thì trước khi mặt trời ló dạng sẽ tự giác cầu nguyện để bắt đầu một ngày mới.