Ôn Hạ Thanh nhìn thấy Trương Diệp Thành cũng lễ phép chào giống như Hải Tiêu Tiêu.
Người phụ nữ cạnh anh ngạc nhiên, sau đó lôi kéo tay anh khẽ cười.
- Hóa ra là học trò của anh. Chào hai đứa.
Quay sang nở nụ cười xinh đẹp, người phụ nữ này trông có một chút nhã nhặn lại đáng yêu không nói nên lời.
- Đây không phải là trường học.
Trương Diệp Thành không cảm xúc nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Hải Tiêu Tiêu.
Hải Tiêu Tiêu thoáng lúng túng, nhưng cơn giận dữ và khó chịu trong lòng ngày một tăng cao, cô vẫn mỉm cười hiên ngang đối mặt với anh nói.
- Nhất tự vi sư, bán tự vi sư. Đây là sự tôn trọng của chúng em với thầy mà.
Mỗi lần nhắc đến chữ "thầy" cô không kìm được mà gằng giọng.
Ôn Hạ Thanh dĩ nhiên biết cô đang khó chịu, chuyện của Hải Hoa Tiếu và thầy Trương tất nhiên cả trường đều biết, hai người thân mặt như vậy không yêu đương thì là gì.
Quan trọng chỉ là lời bàn tán nhỏ của học sinh không ai to tiếng nên nhà trường cũng một mắt nhắm một mắt mở cho yên chuyện.
Bây giờ thầy Trương lại tay trong tay với người phụ nữ khác, phụ Hải Hoa Tiếu, thật là một người đàn ông tồi. Ôn Hạ Thanh thầm khinh bỉ.
- Đúng là một cô bé hiểu chuyện mà.
Lý Diệp Chi càng ôm chặt cánh tay Trương Diệp Thành, cả thân thể dựa dẫm vào anh càng thân mật. Cho dù anh có chán ghét mấy cô cũng mặc kệ.
- Em mua xong rồi, vậy em đi trước, thầy và cô đây ở lại vui vẻ.
Hải Tiêu Tiêu vội cầm đôi giày mình vừa thử đến tính tiền, Ôn Hạ Thanh tất nhiên phải đi theo. Cậu còn rất tự nhiên kéo tay cô để cô đi chậm lại rồi song song đi bên cậu.
Trương Diệp Thành nhìn thấy bực bội kinh khủng nhưng anh không làm gì được.
- Nhìn xem, hai đứa thật là xứng đôi.
Lý Diệp Chi hả hê cười, mặc dù chỉ 23 tuổi mà bị gọi là "cô" tuy có không vui nhưng một màn này khiến cô thật sự thỏa mãn.
- Cô quậy đủ chưa?
- Làm sao chứ, là anh đồng ý với ông nội dẫn em đến đây mà.
Trương Diệp Thành lườm cô một cái, lại đem ông nội ra dọa anh, nếu không phải có vệ sĩ của ông nội đi theo bọn họ anh đã sớm vứt cô qua một bên rồi chạy đến bên con thỏ nhỏ của mình rồi.
Hải Tiêu Tiêu hiểu lầm anh rồi, thật sự là phiền phức.
Bởi vì tâm trạng Trương Diệp Thành không được tốt, Lý Diệp Chi liền biết điều không mua sắm nữa mà cùng anh trở về.
- -------------------------
Hải Tiêu Tiêu cũng đồng dạng không có tâm trạng gì nữa, cô tạm biệt Ôn Hạ Thanh rồi liền trở về trọ của mình. Tâm tình cực kì không tốt, vì vậy quyết định không làm gì cả mà đánh một giấc cho tới chiều tối.
Lúc cô tỉnh dậy cũng đã 6 giờ 30 phút tối rồi. Hải Tiêu Tiêu hoảng hốt chuẩn bị, thay đồ và trang điểm, cô còn có cuộc hẹn ở Kim Đế nữa đấy. Nhưng có lẽ cô không thể ngờ được cuộc gặp mặt sắp tới lại cho cô nhiều sự kinh ngạc.