Trong lúc mọi người đang tiến hành cuộc họp, hai đại vu sư đang đi dạo tại một ngọn núi ở thành Kim Lăng.
Cách đó không xa là hai cao thủ ngoại viện Thiên Y Viện phái đi, lúc này cũng đang ở cùng một chỗ, thấp giọng thầm thì. Ở đây có rất nhiều cảnh đẹp lại không đi, chạy đến một ngọn núi chẳng có mấy danh tiếng này.
Đây chỉ là một công viên nhỏ, cuối tuần mới có người đến đây leo núi, thật sự không có khung cảnh gì có thể ngắm, nhưng hai người kia lại cứ khăng khăng đòi đến đây tham quan.
Sau khi đến, lại bảo bọn họ không cần đi theo, có ý muốn đi dạo riêng một chút, thật khiến người ta phải nghi ngờ.
Trong lúc hai vị thành viên ngoại viện đang thảo luận với nhau, hai đại vu sư cũng đang đi cùng một chỗ, gương mặt tràn đầy hưng phấn.
- Quả nhiên không sai. Cho dù cách xa Châu phi, nhưng linh lực tổ linh chúng ta vẫn có thể kêu gọi, hơn nữa cũng không hề suy giảm.
Cặp mắt màu đỏ nhìn Giang Khương đang ngủ say, sau đó quay đầu nhìn Thần Thú Bát đang lặng yên bay lên không, hiện lên sự thoải mái và mê luyến.