Binh Vương Thần Bí

Chương 1176: Vốn lệnh của Nghị viện trưởng



- Đúng rồi... Nghị viện trưởng lão bọn em rốt cuộc hạ lệnh gì cho em? Vẫn muốn một nửa máu của anh à? Hay là?

Giang Khương nhàn rồi nên hơi nhàm chán, đột nhiên hỏi Eve.

- Không...

Eve khẽ cười cười, lắc đầu nói:

- Vốn lệnh của Nghị viện trưởng lão đưa ra cho em thực sự cũng hơi có ý này. Có điều sau khi em lên cấp Hầu tước thì Nghị viện trưởng lão đã không thể

nào ép buộc được em nữa.

Đó là chưa nói sau khi anh lên chức Ủy viên thường vụ Hội đồng Thiên Y viện, Nghị viện trưởng lão càng không có suy nghĩ như vậy nữa!

Giang Khương nhíu mày, cười haha nói:

- Vậy em mạo hiểm chạy đến Trung Quốc làm gì? Không phải là thích anh rồi đấy chứ?

Eve nhẹ nhàng quay đầu nhìn Giang Khương một cái, khóe miệng xinh đẹp lại một lần nữa nhếch lên, nói:

- Chỉ là có cảm tình... Có biết không hả? Có cảm tình thôi... Nói tới đây, Eve dừng lại một chút, sau đó lại cười nói:

- Dĩ nhiên, mùi vị trên người anh rất hấp dẫn... Em hơi hoài niệm, cho nên mới đến nữa.

- Mùi vị rất hấp dẫn? Giang Khương nháy mắt một cái, đột nhiên cười, nói: - Chả trách anh cứ cảm thấy em đang muốn ăn anh vậy!

- Đúng... Chỉ cần dựa sát anh quá, em sẽ bị mùi vị trên người anh làm cho. không thể khống chế được...

Khóe miệng Eve hơi nhếch lên, cười.

Giang Khương không biết phải nói gì trước sự thẳng thắn của Eve.

Hai người im lặng một lúc, Giang Khương lại đột nhiên lên tiếng:

- Có điều, chắc đây không phải nguyên nhân duy nhất mà em đến đây chứ? - Không phải...

Eve khẽ gật đầu, đưa tay nhẹ nhàng ôm chặt Tiểu Bảo đang nằm trong lòng cô, để Tiểu Bảo ngủ thoải mái hơn, lúc này mới tiếp tục nói:

- Anh biết, em còn có một em trai mài!

Giang Khương nghỉ ngờ gật đầu một cái. Nói:

- Anh ta tên... Fitt?

- Đúng... Fittl

Eve mím chặt môi, ánh mắt nhìn về xa xăm nói:

- Gia tộc Fitt chúng em trăm năm trước, sau khi ông nội chết trận tại Trung Quốc bọn anh địa vị đã rơi thẳng xuống trong Nghị viện... Mấy chục năm đó, nếu

không phải có Chủ tịch nghị viện đại nhân chiếu cố, gia tộc bọn em đã bị gia tộc khác thâu tóm từ lâu rồi...

Nhưng tuy có Chủ tịch nghị viện đại nhân chiếu cố, nhưng gia tộc bọn em vẫn hết sức khó khăn. Cha mẹ và gia tộc em luôn bị cả Nghị viện Huyết tộc giễu cợt và khi dễ cho đến khi em và Fitt trưởng thành, thuận lợi bước lên cấp Bá tước, sau đó mới coi như có lại chỗ đứng trong Nghị viện. Nhưng vinh quang của gia tộc bọn em vẫn kém xa so với trước kia.

Cho dù là bây giờ em đã lên cấp Hầu tước rồi, thậm chí được tấn thăng Nghị viên trưởng lão của Nghị viện, nhưng gia tộc vẫn chưa có được sự phồn thịnh như năm đó.

Nói tới đây, sau khi Eve trầm mặc một chút liền hít một hơi thật sâu, nói:

- Bởi vì em, chứ không phải em trai em thăng lên Hầu tước.

- Chuyện này không phải đều giống nhau sao?

Giang Khương hơi nghỉ ngờ. Với Huyết tộc mà nói, chỉ cần là thành viên gia tộc, cho dù ai đảm nhiệm chức gia trưởng cũng không khác biệt gì mới phải chứ.

- Không giống nhau... Bởi vì em khác với họ, em không phải Huyết tộc bình thường...

Eve cười nhạt một tiếng, sau đó nói:

- Em cũng không thích hút máu. Hơn nữa em không muốn chịu sự ràng buộc của gia tộc lắm.

Giống như em không ghét ánh mặt trời như Huyết tộc, em khác với họ.

Thậm chí em không thích cuộc sống của Huyết tộc... Em thích không khí ấm áp và sáng sủa như thế này...

Nghe Eve nói vậy, Giang Khương liền thở dài.

Hắn hiểu rõ đây là những lời nói từ tận đáy lòng của Eve. Là một kẻ có cảm giác và tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, hắn có thể cảm nhận rõ tính chân thực trong lời nói của Eve.

- Nếu như anh có thể cho em thêm một ít máu, em sẽ tương đối cảm kích!

Trước sự thẳng thừng của Eve, Giang Khương chỉ nhún vai một cái, trầm ngâm một chút, cả cười, nói:

- Được... Đợi vài tháng nữa, nếu không có gì ngoài ý muốn, anh có thể cho em trai em một ít máu.

- Thật chứ?