Đại gia đình Giang Khương đi du lịch có thể nói là vòng quanh thế giới, từ Machu Picchu ở Peru đến Rio de Janeiro ở Brazil, đến bờ biển Aegean. Hành trình được phòng làm việc của Thiên Y Viện các nơi an bài, lại có máy bay riêng, khiến cho đám người Tuyên Tử Nguyệt có chút vui đến quên cả trời đất.
Ngay cả Hầu tước Eve cũng bị đám người Tuyên Tử Nguyệt làm hư. Nên biết rằng cô sống gần sáu mươi năm, trừ các quốc gia ở Châu Âu và Hoa Hạ ra thì không còn cơ hội ra nước ngoài du lịch.
Đối mặt với tình huống không cần lo lắng về sự an toàn hay áp lực nào mà đi du lịch, Hầu tước Eve dĩ nhiên là vui vẻ rồi.
- Nghị trưởng đại nhân, hiện tại tôi đang ở Hy Lạp.
- Liên quan đến quan hệ giữa chúng ta với Thiên Y Viện, tôi đề nghị nên thay đổi.
Nghị trưởng đại nhân tóc bạch kim vuốt ve thanh trượng trong tay, nhìn tân nghị viên Hội đồng trưởng lão, cau mày hỏi:
- Ý của cô là Thiên Y Viện? Hay là Giang Khương?
- Chủ yếu là Giang Khương. Những ngày ở Thiên Y Viện, tôi cảm thấy nên cần thiết thay đổi mối quan hệ với họ
Eve nghiêm nghị nói:
- Ít nhất nên cải thiện mối quan hệ đối lập giữa chúng ta và Thiên Y Viện.
Nghe Eve nói, Nghị trưởng đại nhân thoáng trầm mặc một chút, nói:
- Lý do là gì?
- Lần này tôi đi du lịch khắp thế giới với Giang Khương, phát hiện quan hệ giữa hắn và bộ lạc Vu sư rất thân thiết, thậm chí đến mức muốn tôn hắn làm chủ.
Nghe đến đây, đôi lông mày trắng như tuyết của Nghị trưởng đại nhân càng cau chặt.
Bên kia truyền đến tiếng hừ của Từ Khải Liễu.
- Con rất nghiêm chỉnh đấy.
Giang Khương cười hắc hắc:
- Nói sau, con cũng không thể nói dối được.
- Được rồi, không ba hoa với con nữa.
Từ Khải Liễu khẽ hừ một tiếng:
- Ta gọi điện thoại đến, chẳng qua chỉ nói cho con biết, con phải tranh thủ về đi.
- Trong viện có chuyện gì sao?
Giang Khương cả kinh, hỏi.
- Không phải trong viện xảy ra chuyện, mà là Tuyệt Y Đường. Tuyệt Y Đường gọi điện thoại thông báo, nói y sư Lý Nguyên Bân muốn mấy ngày nữa trở về nội viện để thăm.
- Đối với việc y sư Lý Nguyên Bân muốn trở về nội viện, mặc dù chỉ là trên danh nghĩa kết bạn, nhưng dù sao Thiên Y Viện chúng ta vẫn cảm thấy hổ thẹn với ông ấy. Cho nên chuyện này phải thận trọng, hơn nữa còn long trọng mà khiêm tốn.
Từ Khải Liễu chậm rãi nói:
- Trong nội viện ta, chỉ có con là thân thiết nhất với Tuyệt Y Đường. Trước khi y sư Lý Nguyên Bân đến, con hãy chạy về tham gia công việc tiếp đón.
- Được, hai ngày nữa con sẽ về. Nhưng con chỉ chủ yếu tham gia tiếp đãi thôi. Những chuyện khác, có người, Trưởng ban Lưu và sư phụ của con phụ trách là được.
- Đó là tất nhiên, Dù sao con cũng tranh thủ trở về đi.
- Chẳng qua ta cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.
- Dĩ nhiên là không đơn giản rồi.
Giang Khương thầm nhủ trong lòng nhưng cũng không nói rõ. Liên quan đến động Long Sơn Phong, cũng chỉ là Giang Văn Ba suy đoán, hắn cũng không thể xác định. Nhưng Lý Nguyên Bân cố ý gặp mặt hắn, tỏ ra thân cận, rồi đột nhiên trở về Thiên Y Viện để thăm, tuyệt đối không thoát khỏi quan hệ có liên quan đến Long Sơn Phong.
Sau khi cúp điện thoại, thấy tất cả mọi người nhìn mình, Giang Khương nhún vai nói:
Giang Khương gật đầu, sau đó bưng ly rượu chát nhấp một ngụm, nhìn chiếc du thuyền màu trắng đang chậm rãi lướt trên mặt biển cách đó không xa, hít một hơi thật sâu, nhìn Diêu Nhất Minh nói:
- Nhất Minh, chuẩn bị một chiếc du thuyền, buổi chiều chúng ta ra biển.
- Vâng, Trưởng ban.
Nghe Giang Khương nói, mọi người liền bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng cụng với nhau, sau đó ngửa đầu nhấp một ngụm. Bọn họ phải tranh thủ chơi cho đã trong hai ngày này. Về sau, cuộc sống sẽ không còn nhàn nhã như vậy nữa.