Cái này gọi là có thể nhẫn chứ không thể nhục. Nếu bây giờ không phải chưa đúng thời cơ, Giang Khương đã trực tiếp xông lên nện cho con gấu mập này một trận.
Dù sao, dự định của hắn là muốn dụ đám thú nhân này đi.
Trong nháy mắt, đám thú nhân lại tập trung thành một bầy.
Đám thú nhân đều có thực lực Thiên giai, số lượng dần dần lên đến mười người, đại chiến với bốn người Giang Khương, không để cho bốn người Giang Khương chiếm thế thượng phong.
Hơn nữa, Sư Mang cũng đã chạy đến, dẫn theo mười thú nhân nữa, đánh cho bốn người Giang Khương chật vật không chịu nổi.
Mắt thấy không đánh nổi, bốn người Giang Khương đành phải bỏ chạy.
Sau khi chạy được một đoạn, tiếp tục du kích chiến, chờ đám thú nhân tản ra, lại xông lên quấy rối.
Lặp đi lặp lại, ngươi tới ta đi.
Vốn Sư Mang đuổi bắt đội ngũ Thiên Y Viện, chủ yếu là muốn dẫn dụ bốn người Thiên Y Viện mắc câu. Thấy bốn người Giang Khương sáp lại đánh một trận, tất nhiên là vui vẻ rồi.
Đám thú nhân căn bản chính là dùng khỏe đấu mệt. Bọn chúng chỉ lo chạy về phía trước, Giang Khương đuổi theo, cứ như vậy mà đánh nhau.
Dù sao bọn chúng cũng có nhiều người. Trong tình huống có sự chuẩn bị, đám người Giang Khương căn bản không có biện pháp trong thời gian ngắn giết chết được một hai thú nhân.
Một khi thấy số lượng thú nhân tăng lên, thấy không ổn, Giang Khương lại chạy đi.
Đám thú nhân rất thức thời, chỉ cần Giang Khương chạy đi, bọn chúng cũng không đuổi theo, trực tiếp quay đầu chạy về phía trước, đuổi theo các thành viên Thiên Y Viện.
Cứ tới lui như vậy mấy lần, Giang Khương không khỏi choáng váng. Bởi vì đám thú nhân này hoàn toàn không ngu ngốc, chỉ để lại khoảng mười thú nhân ở đằng sau mà thôi.
Hơn hai mươi thú nhân còn dư lại, cũng không bị quấy rối, tiếp tục đuổi theo thành viên Thiên Y Viện.
Trong số hai mươi thú nhân này, còn có cao thủ Sư Mang Thiên giai nhị phẩm trở lên. Với thực lực chỉ còn lại một nửa của thành viên Thiên Y Viện, chống lại đám thú nhân và ma thú, trên căn bản rất khó sống sót.
- Làm thế nào bây giờ?
Eve cũng nhìn thấy rõ tình huống, phát hiện sách lược của mình căn bản không dùng được.
Bên đám thú nhân kia rõ ràng không để cho chủ lực đến đối phó với bọn họ.
Nhìn bóng đám thú nhân cuối cùng biến mất trong bóng tối, Giang Khương dùng sức xoa mặt, trong lòng thầm tính toán. Nhiều nhất chỉ hai tiếng nữa thôi, đám thú nhân này sẽ đuổi kịp đội ngũ Thiên Y Viện.
Trước đó đã có một đám thú nhân rời đi, chỉ còn lại mười thú nhân dây dưa với bọn họ. Cho dù bây giờ đuổi theo, chỉ sợ cũng không còn kịp.
Nhẹ nhàng thở dài, Giang Khương móc một cái bình ngọc, đổ một viên đan dược ra.
Khi viên đan dược rơi xuống lòng bàn tay Giang Khương, một mùi thơm xông thẳng vào mũi. Ngửi được mùi thơm này, Eve và hai Đại vu sư cũng không nhịn được mà hít một hơi thật sâu.
- Đồ tốt.
Chỉ hít một hơi, cơ thể vốn mệt mỏi bỗng dưng tan biến, Eve không nhịn được khen một câu.
- Dĩ nhiên là đồ tốt rồi.
Giang Khương vứt viên Thanh Nguyên đan vào miệng, sau đó móc ra một cái chai nhỏ khác, đổ ra hai viên Hồng Vân đan, ném thẳng vào miệng.
Sau khi uống hết ba viên đan dược, Giang Khương nhìn ba người, trầm giọng nói:
- Các người bảo vệ cho tôi một lát. Lập tức sẽ ổn thôi.
- Được.
Mặc dù không biết tại sao đang trong thời khắc nguy cấp, Giang Khương lại còn có tâm trạng tu luyện, nhưng ba người cũng không phản đối, vội vàng đáp lời.
Nhìn Giang Khương uống xong ba viên đan dược, xếp bằng ngồi xuống, ba người vội vàng phân chia thành hình chữ phẩm, bảo vệ Giang Khương ở chính giữa.
Tuy nói đám thú nhân kia đã chạy về phía trước, nhưng ba người thấy Giang Khương thận trọng như vậy, cũng không dám khinh thường.
Ba người vừa đề phòng xung quanh, vừa căng thẳng nhìn Giang Khương. Rất nhanh, xung quanh Giang Khương bắt đầu có luồng năng lượng khí tức bay lên.
Điều này cũng không nằm ngoài suy đoán của ba người. Lần nào Giang Khương tu luyện cũng giống như vậy.
Nhưng ba người dần dần phát hiện, tình huống lần này lại khác.
Thời gian trôi qua mới hai ba phút, năng lượng khí tức trên người Giang Khương đang bùng lên với mức độ kinh khủng.
Năng lượng trong không gian chung quanh cũng bắt đầu điên cuồng vọt đến người Giang Khương.
Nhìn thấy nguồn năng lượng khổng lồ như thế, Eve và hai Đại vu sư cũng không nhịn được mà cảm thấy kinh hãi.
Ở Thiên Y Viện lâu như vậy, bọn họ cũng đã nhìn thấy tình huống các cao thủ Thiên Y Viện tu luyện, hơn nữa tình huống Giang Khương tu luyện ngày thường cũng nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng cho đến bây giờ, bọn họ chưa từng cảm nhận qua năng lượng khí tức chập chờn kinh khủng đến như thế.
Trong lòng Eve tràn đầy kinh hãi, khẩn trương nhìn Giang Khương trước mắt, rốt cuộc cũng đã hiểu rõ vì sao Giang Khương lại cẩn trọng đến như vậy.
Cho đến bây giờ, cô chưa từng nhìn thấy có người có thể dẫn động được nguồn năng lượng khí tức khổng lồ như thế. Thậm chí cô còn cho rằng không ai có thể chịu đựng được nguồn năng lượng lớn như vậy.
Mặc dù cô đã từng gặp các cao thủ mạnh hơn Giang Khương rất nhiều, nhưng năng lượng cường đại như vậy, cơ thể con người làm sao mà tiếp nhận?
Nhìn Giang Khương vẫn nhắm chặt mắt, cô sợ Giang Khương sẽ bạo thể mà chết.
Hai đại Vu sư thì vẫn bình tĩnh. Hai người dường như có một sự tín nhiệm đến mù quáng. Bọn họ không lo lắng sứ giả đại nhân của mình sẽ nổ tung mà chết.
Năng lượng ba động trước mắt có thể kinh khủng đối với người bình thường, nhưng đối với thần thú chi linh, thậm chí là sứ giả đại nhân có khí tức thần thú nồng đậm, hoàn toàn chẳng đáng vào đâu.
Hai vị đại Vu sư không hề khẩn trương, nhưng Eve nhìn thấy luồng khí tức càng lúc càng nhiều, trên trán Giang Khương bắt đầu nổi gân xanh, sắc mặt lại càng ngưng trọng.
Cô tất nhiên nhìn ra được, Giang Khương như thế đại diện cho năng lượng bên trong cơ thể hắn quá nhiều, nhiều đến mức hắn không cách nào tiêu hóa được.
Mà chuyện này lại rất nguy hiểm.
Dựa theo giải thích của Nhân tộc, rất có thể sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Giang Khương cưỡng ép hấp thu năng lượng, một khi mất đi khống chế, rất có thể sẽ bạo thể mà chết.
Gân xanh trên trán Giang Khương càng lúc càng gồ lên rõ ràng, tâm trạng của Eve không thể nào bình tĩnh được. Nhưng lúc này, cô căn bản không cách nào ngăn cản được Giang Khương.
Một khi quấy rầy hắn, rất dễ dàng khiến Giang Khương xuất hiện vấn đề.
Cắn răng suy nghĩ, Eve bắt đầu tỉnh táo lại. Cô đã quyết định, một khi Giang Khương không cách nào hấp thu hết năng lượng, dẫn đến bạo thể.
Cô sẽ áp dụng phương pháp thông dụng nhất trong Huyết tộc, trợ giúp Giang Khương giảm bớt năng lượng bạo ngược trong cơ thể, đồng thời quán chú cho Giang Khương chân huyết, trực tiếp chuyển hóa Giang Khương thành Huyết tộc.
Tình huống như vậy, chỉ cần động tác nhanh một chút, không để cho Giang Khương hoàn toàn tan rã, như vậy có thể giữ lại được tính mạng của Giang Khương.
Eve tạm thời quyết định như thế, nhưng lúc này hai đại vu sư đã không còn bình tĩnh được.
Bởi vì bọn họ đã nhìn thấy khí tức thần thú bắt đầu xuất hiện trên người Giang Khương, hơn nữa còn dày đặc mấy phần, thậm chí còn đang tăng lên.
Trước kia, bọn họ cho rằng đây chính là khí tức của thần thú chi linh. Nhưng từ lúc nguồn năng lượng càng lúc càng đậm, khí tức thần thú đến gần, bọn họ đã không còn nghĩ như vậy nữa.
Lúc này, khí tức đó lại xuất hiện lần nữa, thậm chí còn vượt xa lúc trước. Hai người nhìn nhau, thoáng chốc hưng phấn hẳn lên.
Theo ghi chép lại, khi khí tức thần thú đậm lên, rất có thể thần thú sẽ xuất hiện.
Mặc dù chỉ là phân thân xuất hiện, nhưng không phải đám thần duệ ở thế giới dưới lòng đất này có thể so sánh.
Dĩ nhiên, mặc dù đây chỉ là một phỏng đoán, nhưng vẫn khiến cho hai đại Vu sư hưng phấn, quơ tay múa chân, không tự chủ được mà nhảy cúng tế xung quanh Giang Khương.
Nhìn hai đại Vu sư hăng máu gà như vậy, Eve ngẩn ra, không hiểu tại sao hai đại Vu sư lại hưng phấn đến như thế.
Khi khí tức năng lượng quanh thân Giang Khương càng ngày càng đậm, năng lượng chung quanh ngưng tụ cũng càng lúc càng nhiều, gân xanh trên trán hắn cũng rõ ràng hơn, thậm chí còn có một tầng mồ hôi.
Những giọt mồ hôi chậm rãi chảy xuống gò má, ngưng tụ thành dòng nước chảy xuống.
Eve không khỏi căng thẳng hơn, thậm chí còn nắm chặt nắm đấm.
Chỉ có hai đại Vu sư, khi cảm nhận được luồng khí tức này, múa càng hăng say hơn.
Cuối cùng.
Khi móng tay của Eve không tự chủ được đâm thẳng vào lòng bàn tay, khí tức quanh thân Giang Khương bỗng nhiên bộc phát.
Giống như chưa bao giờ xuất hiện.
Eve ngạc nhiên nhìn Giang Khương đang bình tĩnh ngồi chính giữa, trong lòng hoảng hốt, không biết chuyện gì đã xảy ra.
Tại sao năng lượng khí tức lại đột nhiên biến mất?