Binh Vương Thần Bí

Chương 1279: Khởi động thiên phú Khí bạo



Cùng với thần uy lẫm liệt của Cửu Vĩ phát ra, xông về phía mấy người đầu thú. 

 Đây rõ ràng là chệnh lệch cấp bậc và huyết mạch, mấy người đầu thú bao gồm cả Sư Khung và Hồ Mục đối mặt với thần uy dày dặc kia lập tức xanh cả mặt, liên tục không tự chủ lui về sau hai ba bước. 

 Thậm chí người đầu hổ và người đầu gấu huyết mạch hơi kém một chút hai chân lập tức nhũn ra. 

 Nhìn biểu hiện của đám người đầu thú, trong lòng Giang Khương nghi hoặc. Sư Khung và Hồ Mãng nhìn không phải dạng lỗ mãng, vì sao lại như vậy? 

 Có điều, Giang Khương nhanh chóng biết ngay. 

 Sau khi Sư Khung gầm nhẹ một tiếng, phẩy tay một cái, trong lòng bàn tay của y liền xuất hiện một hình tam giác giống như Kim tự tháp. 

 Sau khi vật này xuất hiện, đỉnh nhọn của Kim tự tháp kia bỗng nhiên lóe lên ánh sáng, có một tấm màng chắn trong suốt như thực chất chắn trước người mọi người. 

 Tấm màng trong suốt này vừa xuất hiện, đám người đầu thú vốn mặt mày xanh mét, chân nhũn ra trong nháy mắt khôi phục bình thường, dường như tất cả uy áp thần uy đều bị tấm màng mỏng đó ngăn ở bên ngoài. 

 - Thành lũy! 

 Hai con mắt màu đỏ máu của Cửu Vĩ hàn quang chợt lóe lên. Nó nhìn đám Sư Khung được Thành lũy bảo vệ, tức giận nói: 

 - Bọn tạp huyết các ngươi, dám dùng Thành lũy đối kháng ta! 

 - Miện hạ... Mạo phạm... 

 Hồ Mục đứng sau tấm màn đó, mặt không thay đổi chắp tay chậm rãi nói: 

 - Đợi sau khi chúng ta lại nhìn thấy ánh mặt trời, nhất định sẽ thỉnh tội với miện hạ! 

 Hồ Mục dứt lời, Sư Khung bên cạnh liền giơ Thành lũy trong tay lên, sau đó từ chỗ đỉnh tháp toát ra tấm màng sáng bắt đầu áp chế về phía Cửu Vĩ. 

 - Phong ấn! 

 Hồ Mục kêu nhỏ một tiếng, đột nhiên lách người xuất hiện, đưa tay về phía Sư Khung, bắt đầu đè lên lưng bàn tay Sư Khung, trường bào đen tuyền bắt đầu không gió mà bay. 

 Cùng với sự gia nhập của Hồ Mục, tấm màng sáng kia bắt đầu gia tăng tốc độ bao phủ lấy Cửu Vĩ. 

 Mấy người đầu thú còn lại sau lưng hai người trong lòng vô cùng kinh hãi nhìn nhau cũng cắn răng một cái, đồng loạt bước lên trước một bước, bắt chước làm theo, đưa tay rối rít ấn lên chỗ lưng bàn tay của người khác, điên cuồng rót yêu lực của mình vào. 

 - Gào... 

 Cửu Vĩ nhìn tấm màng sáng đang ép về phía mình liền hét lên một tiếng giận dữ, chín cái đuôi sau lưng lập tức dựng thẳng lên, thần uy quanh người lao thẳng vào màng sáng đó. 

 Nhưng rõ ràng, mặc dù màng sáng bị đánh, tốc độ chỉ hơi chậm đi một chút rồi nhanh chóng ép về phía Cửu Vĩ. 

 Nhìn màng sáng dần dần áp đến, thân hình Cửu Vĩ cũng bắt đầu bị ép nhỏ dần. Cuối cùng nó không cam lòng hét tiếp một tiếng giận dữ, sau đó thân hình lập tức tan biến không còn dấu vết. 

 - Đi! 

 Giang Khương đã sớm chuẩn bị nghe thấy trong đầu lóe lên âm thanh này thì lập tức bắn người đi, hét lên một tiếng giận dữ: 

 - Đi! 

 Bốn bóng người lập tức lao ra khỏi hơn nửa đại điện, xông ra ngoài. 

 Đám Sư Khung rõ ràng đã dùng quá nhiều yêu lực, nhất thời chưa thể bình phục lại, cứ thế để cho bốn người Giang Khương trốn ra khỏi đại điện rồi mới đuổi theo. 

 - Ngăn chúng lại cho ta... 

 Thủ vệ bên ngoài vừa lúc đụng phải bốn người Giang Khương, nghe thấy tiếng gầm truyền ra từ bên trong rất nhiều thủ vệ lúc này mới phản ứng lại, cầm đao bắt đầu chặn lại. 

 Có điều, rõ ràng, do nghênh chiến vội vàng nhất thời không thể nào ngăn nỗi đám Giang Khương. 

 Đám Giang Khương lúc này cũng không có ý định chiến đấu. Ở trong vương cung này, dĩ nhiên chạy thoát thân quan trọng hơn. 

 Trong giây lát, lấy Giang Khương làm mũi nhọn, sau đó là Eve ở giữa, hai Đại vu sư ở hai bên quơ thủ trượng, phá sự cản trở của thủ vệ, xông thẳng ra cửa vương cung. 

 Lúc này, trong vương cung, chuông báo động vang lên, rất nhiều những vệ sĩ quan cung tạo thành những tổ đội bắt đầu lao về phía trung tâm vương cung. 

 Nhưng thực lực của đám Giang Khương tương đối không tệ, thực lực bình quân đều Thiên vị cấp 2 trở lên, cộng thêm Giang Khương vừa mới chính thức thăng cấp làm mũi nhọn, các kỹ năng đều được mở ra đã thuận lợi phá được ngăn chặn, giết tới phía trước bức tường bao vây vương cung. 

 Chỗ cửa cung đã có mười mấy vệ sĩ người đầu thú đứng đó, cửa cung bị đóng chặt. 

 Giang Khương xông lên trước tiên sau khi đưa mắt nhìn hai cái liền nhẹ nhàng vung tay lên, dẫn mọi người vọt về phía tường thành bên cạnh. 

 Bức tường thành cao hơn hai mươi thước sao có thể ngăn được đám Giang Khương. 

 Eve bắn người lên, dao găm trong tay thuận tay gãy nhẹ hai trường mâu trên cổng thành liền bắn ra, sau đó hai chân đạp hai bước lên vách tường thành, lao lên tường thành, bức lui mấy vệ sĩ người đầu thú. 

 Hai Đại vu sư lúc này hét lớn một tiếng, vọt về phía tường thành. 

 Có điều khi cách tường thành khoảng hai ba thước, hai người như hai con ếch to, ngồi xổm xuống, sau đó bỗng nhiên bắn về phía tường thành. 

 Sau khi bắn lên cao hơn mười thước, hai người như đi trên mặt đất bằng phẳng, chạy nhanh như bay trên tường thành, trong nháy mắt liền xông lên đầu tường, chợt quát một tiếng quơ gậy hất hai cây mâu đâm về phía những vệ sĩ đang lao về phía họ rồi xoay người nhảy lên đầu tường. 

 Đến Giang Khương, lúc này đang cố ý ở lại cuối cùng, nhìn thấy ba người đã nhanh chóng lên đỉnh, lập tức kêu lên một tiếng, quay đầu nhìn đám thủ vệ người đầu thú cầm mâu xông đến. Đột nhiên hai tay vung ra, trong đầu vang lên tiếng thông báo... 

 - Tít... Khởi động thiên phú Khí bạo... 

 Thông báo này vừa lóe lên, giữa hai tay Giang Khương đột nhiên ngưng tụ một khí tức bạo ngược. 

 Nhìn hơn mười thủ vệ người đầu thú kia lao đến gần thêm vài thước, Giang Khương toét miệng cười một cái, sau đó hai tay đẩy ra bốn phía. 

 Lúc này đám Sư Khung ở bên kia vừa mới đuổi ra khỏi đại điện nhìn thấy đám thủ vệ ngã bay trên mặt đất không ngừng kêu thảm chưa kịp phản ứng, nhìn lên đầu tường thì thấy đám Giang Khương bắn người lên, bay vút ra bên ngoài. 

 Sư Khung lao đến cửa vương cung tức giận nhìn đám Giang Khương biến mất trong bóng tối, tức giận gầm hét lên: 

 - Đuổi... đuổi theo cho ta... Nhất định phải bắt bọn chúng lại! 

 Đại đội kỵ sĩ sau lưng lúc này vừa tụ tập xong, nghe thấy Sư Khung tức giận hét lên cả đại đội kỵ sĩ hét lên một tiếng giận dữ rồi nhanh chóng đuổi theo hướng đám Giang Khương biến mất.