Thiên y sư Chu Thế Dương giành kiến nghị xử lý trước, Thiên y sư Lưu Mộc Dương bên cạnh đang định nói đành cười khổ một tiếng, sau đó không nói gì thêm, chỉ nhìn về phía Thiên y sư Từ Khải Liễu.
Thiên y sư Lưu Mộc Dương rất rõ hành động của Thiên y sư Chu Thế Dương. Thiên y sư Chu Thế Dương là người thông minh. Lão đã lập tức đoán ra suy nghĩ của Viện trưởng cho nên mới giành đưa ra ý kiến xử phạt để tránh mọi người thuận nước đẩy thuyền chuyện lớn hóa nhỏ. Hơn nữa theo quy định của Thiên Y viện thì giải pháp của Thiên y sư Chu Thế Dương cũng không có gì sai. Cho nên ông chỉ có thể nhìn về Thiên y sư Từ Khải Liễu, để xem Viện trưởng định nói như thế nào.
Hàng lông mày thanh mảnh của Thiên y sư Từ Khải Liễu khẽ nhướn lên, sau đó nhìn về phía Thiên y sư Lưu Mộc Dương, chậm rãi cười nói:
- Mộc Dương, anh quản lý Ban giám sát, anh đưa ra ý kiến xử lý của mình thử đi.
Thiên y sư Lưu Mộc Dương nghe Thiên y sư Từ Khải Liễu nói vậy thì sắc mặt lập tức nghiêm túc. Mặc dù ông không biết ý Thiên y sư Từ Khải Liễu là gì, nhưng đây là chức trách của ông. Ông lập tức liền trầm giọng nói:
- Căn cứ theo quy định của Thiên Y viện, các xử trí của Thiên y sư Chu Thế Dương ban nãy đại khái rất thích đáng.
Nói tới đây, Thiên y sư Lưu Mộc Dương thoáng dừng một chút, sau đó mới nói:
- Có điều, Giang Khương vừa mới gia nhập Thiên Y viện chúng ta, thời gian chẳng qua mới được mấy tháng, cho nên căn cứ theo quy định của viện, đề nghị xóa bỏ thân phận y sĩ, sau khi tiến hành huấn giới thì trục xuất ra khỏi Thiên Y viện, không cần phế trừ nội khí đã tu luyện!
Thiên y sư Chu Thế Dương nghe Thiên y sư Lưu Mộc Dương đưa ra ý kiến xử lý như vậy há miệng định nói nhưng nhanh chóng sáng suốt dừng lại. Lão hiểu rất rõ, tuy mình không muốn buông tha cho thằng nhãi ranh kia, nhưng Thiên y sư Lưu Mộc Dương là người phụ trách Ban giám sát, ý kiến xử lý ông ta đưa ra đều có tình có lý, mình có kiên trì cũng vô ích. Chắc chắn Thiên y sư Từ Khải Liễu và Thiên y sư Liêu Long Căn cũng sẽ không đồng ý với ý kiến của mình. Nếu mình còn tiếp tục kiên trì thì cũng hơi rõ ràng quá.
Dù sao Thiên y sư Lưu Mộc Dương đã nói vậy thì chuyện Giang Khương bị trục xuất khỏi Thiên Y viện đã là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi. Cho dù Thiên y sư Từ Khải Liễu có muốn bao che, trước mặt đám người mình cũng không thể nào lật ngược quyết định được.
- Vậy Thiên y sư Liêu Long Căn có ý kiến gì không?
Thiên y sư Từ Khải Liễu không có biểu hiện gì khác thường với ý kiến xử lý của Thiên y sư Lưu Mộc Dương, chỉ nhìn về phía Thiên y sư Liêu Long Căn gật đầu nói.
Thiên y sư Liêu Long Căn nghe Thiên y sư Từ Khải Liễu hỏi ý kiến của mình, lúc này trong lòng Thiên y sư Chu Thế Dương bên cạnh đã rất bình tĩnh. Liêu Dương đứa cháu bảo bối của Thiên y sư Liêu Long Căn đã vì Giang Khương mà bị phạt không nhẹ. Giờ Thiên y sư Liêu Long Căn đã có cơ hội bỏ đá xuống giếng thì dĩ nhiên sẽ không nói giúp Giang Khương rồi.
Thiên y sư Liêu Long Căn lúc này mỉm cười nói:
- Lần này Giang Khương vi phạm nghiêm trọng quy định của viện ta, tôi đồng ý với quyết định xử phạt Thiên y sư Lưu Mộc Dương nói.
Nghe tới đây, Thiên y sư Chu Thế Dương cười thầm gật đầu, thầm nghĩ không khác dự liệu của mình là bao.
Có điều, lão còn chưa cười được hai tiếng đã nghe Thiên y sư Liêu Long Căn nói tiếp:
- Có điều...
Thiên tư của Giang Khương tương đối tốt, bản tính cũng không xấu. Trước đây vài ngày còn lập cho viện ta công lao không nhỏ. Hơn nữa, cậu ấy mới gia nhập viện ta không lâu. Thanh niên liều lĩnh cũng là chuyện thường tình. Căn cứ theo những gì trên tư liệu viết thì cũng coi như có nguyên do sâu xa.
Nụ cười trên mặt Thiên y sư Chu Thế Dương đã không còn nặn ra nổi nữa. Lúc này sắc mặt lão hơi biến đổi. Lời Thiên y sư Liêu Long Căn nói làm lão hơi không phản ứng lại được. Thiên y sư Liêu Long Căn này lại nói giúp Giang Khương?
Đang lúc lão còn ngạc nhiên liền nghe Thiên y sư Liêu Long Căn nói tiếp:
- Nếu bên Tổ bảy người đã không yêu cầu quá mãnh liệt phải nghiêm khắc xử lý như thế nào, theo tôi nghĩ họ ít nhiều cũng đang cho chúng ta một cơ hội. Chàng thanh niên Giang Khương này không tệ, tư chất lại rất được, là nhân tài hiếm có. Tôi thấy chi bằng hạ hai cấp để nhớ kỹ sai lầm, giữ lại viện xem xét!
Thiên y sư Liêu Long Căn nói xong lời này, không chỉ sắc mặt Thiên y sư Chu Thế Dương biến đổi mà Thiên y sư Lưu Mộc Dương và Thiên y sư Từ Khải Liễu bên cạnh cũng lộ vẻ bất ngờ.
- Thiên y sư Liêu Long Căn nói vậy là sai rồi. tuy Giang Khương từng lập chút công lao cho viện ta, nhưng hắn phạm sai lầm lớn như vậy, sao có thể xử lý nhẹ nhàng như thế? Quy định của viện ta ở đâu chứ? Nếu chúng ta dễ dàng bỏ qua như vậy, sau này các y sĩ, y sư khác phạm quy thì nên xử lý như thế nào?
Thiên y sư Chu Thế Dương thấy Thiên y sư Từ Khải Liễu rõ ràng đã bắt đầu động lòng. Thiên y sư Lưu Mộc Dương dường như cũng sẽ không kiên trì thì cuối cùng cũng không kìm được nữa, vội vàng lên tiếng nói.
Thiên y sư Chu Thế Dương nói xong lời này, Thiên y sư Liêu Long Căn liếc mắt nhìn Thiên y sư Chu Thế Dương một cái rồi không nói gì nữa. Lông mày Thiên y sư Lưu Mộc Dương hơi cau lại, quay đầu nhìn về phía Thiên y sư Từ Khải Liễu, trầm giọng nói:
- Viện trưởng, ý của chị như thế nào?
Thiên y sư Từ Khải Liễu nhẹ nhàng thở dài, nói
- Quả thật, tôi rất hiểu ý kiến của Thiên y sư Chu Thế Dương. Quy định của viện không thể phá vỡ. Tuy chuyện của Giang Khương cũng coi như có căn nguyên nhưng dù sai cũng đã phạm sai lầm lớn, quả thật không thể tha thứ.
Thiên y sư Chu Thế Dương nghe thấy vậy liền hơi mỉm cười. Lão tương đối hiểu Thiên y sư Từ Khải Liễu. Bà là người chính trực công bằng. Chuyện như thế này, nếu mình kiên trì làm theo quy định của viện thì Thiên y sư Từ Khải Liễu cũng sẽ không thể phản đối.
Cho nên lúc này dù Thiên y sư Liêu Long Căn cố ý tha cho Giang Khương, thậm chí Thiên y sư Lưu Mộc Dương luôn có quan hệ khá tốt với La Thiên Minh cũng có thể muốn thiên vị, nhưng chỉ cần mình phản đối thì Thiên y sư Từ Khải Liễu sẽ không thể đứng về phía họ, tha cho Giang Khương.
Đang lúc Thiên y sư Chu Thế Dương đang đắc ý, lúc này Thiên y sư Từ Khải Liễu lại nói:
- Có điều, ban nãy La Thiên Minh y sư đã kiểm điểm sâu sắc với tôi. Anh ấy cho rằng Giang Khương phạm sai lầm này là do anh ấy quản giáo không nghiêm, cho nên trong chuyện này, anh ấy tình nguyện chịu phần lớn trách nhiệm. Anh ấy đã xin Hội đồng viện cho từ chức vụ y sư cấp cao nhất.
Thiên y sư Từ Khải Liễu vừa nói ra lời này, sắc mặt mọi người đều biến đổi, liếc nhìn nhau. Họ thật sự không ngờ, La Thiên Minh y sư vì đệ tử này của ông mà tình nguyện hy sinh lớn đến thế.
Nếu có La Thiên Minh gánh bớt phân nửa trách nhiệm, vậy dĩ nhiên Giang Khương sẽ không phải chịu xử phạt nghiêm khắc như thế nữa. Đây cũng chính là lý do La Thiên Minh y sư bằng lòng gánh trách nhiệm, thậm chí là bằng lòng từ bỏ chức y sư cao cấp nhất.
Thiên y sư Lưu Mộc Dương và Thiên y sư Liêu Long Căn lập tức liếc mắt nhìn nhau, sau đó dồn ánh nhìn về phía Thiên y sư Chu Thế Dương. Việc này nếu La Thiên Minh đã quyết địch như vậy, cho dù là vì vấn đề tư cách của La Thiên hay vấn đề quan hệ cá nhân, hai người bọn họ đều sẽ không phản đối.
Giờ phải xem ý kiến của Thiên y sư Chu Thế Dương. Dù sao mọi người đều biết Thiên y sư Chu Thế Dương và La Thiên Minh không hợp. Lần này Thiên y sư Chu Thế Dương cứ túm lấy chuyện Giang Khương không buông cũng là vì liên quan đến La Thiên Minh y sư.
Lần này La Thiên Minh y sư đã bằng lòng đổi chức vụ y sư cao cấp nhât để đổi lại điều kiện Giang Khương không bị nghiêm trị. Nếu Thiên y sư Chu Thế Dương đồng ý, vậy mới có thể tiếp tục, nếu lão kiên quyết không đồng ý, mọi người cũng không tiện miễn cưỡng thông qua. Dù sao mấy vị Thiên y sư này tuy có chia năng lực cao thấp, nhưng bề ngoài thì giữa họ trừ Thiên y sư Từ Khải Liễu, địa vị đều bình đẳng.
Cho dù là chuyện gì, ý kiến của mỗi vị Thiên y sư đều được tôn trọng.
Có điều mọi người đều biết, nếu La Thiên Minh y sư đã hy sinh lớn như vậy, có lẽ Thiên y sư Chu Thế Dương sẽ không phản đối. Dù sao mục đích chủ yếu của lão có lẽ vẫn là La Thiên Minh.
Quả nhiên, đúng như mọi người dự liệu, lúc này sao khi sắc mặt Thiên y sư Chu Thế Dương biến ảo một lúc liền nhìn về phía Thiên y sư Từ Khải Liễu nói:
- Nếu La thủ tịch đã bằng lòng chịu trách nhiệm như vậy thì tôi cũng không có ý kiến gì nữa.
Thiên y sư Chu Thế Dương nói vậy, dĩ nhiên Thiên y sư Liêu Long Căn và Thiên y sư Lưu Mộc Dương ở bên càng không có ý kiến gì khác. Sau khi Thiên y sư Từ Khải Liễu nhẹ nhàng thở dài liền nói:
- Vậy được, thế thì cứ quyết định như vậy đi.
- Y sư cấp bậc cao nhất Lưu Từ Nhi vì quản giáo không nghiêm, tự xin từ bỏ chức y sư cấp bậc cao nhất. Giang Khương vi phạm sai lầm lớn như vậy, hạ một bậc làm Y sĩ thực tập, cũng ghi lỗi lớn một lần.
Thiên y sư Chu Thế Dương nghe Thiên y sư Từ Khải Liễu nói vậy khóe miệng giật giật. Nhưng lão nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị kiên quyết của Thiên y sư Từ Khải Liễu, còn Thiên y sư Lưu Mộc Dương và Thiên y sư Liêu Long Căn ở bên cũng nhẹ nhàng gật đầu, rốt cục đành hừ thầm một tiếng rồi không nói gì nữa.
Vốn lão tưởng cho dù không trục xuất Giang Khương ra khỏi viện thì ít nhất cũng phải giáng hai cấp hoặc lưu lại viện xem xét một năm. Nhưng giờ rõ ràng Thiên y sư Lưu Mộc Dương và Thiên y sư Liêu Long Căn đã đồng ý với ý kiến của Thiên y sư Từ Khải Liễu. Nếu như lão còn nhảy vào phản đối, vậy thì hơi khó coi quá.
Vì chuyện nhỏ như thế này mà đi đắc tội với Thiên y sư Từ Khải Liễu, còn làm cho hai vị Thiên y sư này không vui thì cũng không cần thiết.
Lúc này Thiên y sư Chu Thế Dương thầm hừ một tiếng chấp nhận quyết định này. Trong lòng lão thầm nở nụ cười lạnh, La Thiên Minh đã không còn giữ chức vị cao cấp nhất, Giang Khương lại bị giáng xuống Y sĩ thực tập, sau này muốn hành hạ họ quả thật dễ như trở bàn tay, nghĩ đến điều này, tâm tình của Thiên y sư Chu Thế Dương lại trở nên tốt đẹp.
Thù oán mấy năm nay, một khi thanh toán xong thực sự rất sảng khoái.
Về việc này, Giang Khương không hề biết rõ lắm. Hắn đang chuẩn bị đến phòng làm việc của La lão y sư, định xem Vân Tuyền đan kia, không biết sư phụ đã luyện chế được chưa.
Hắn vừa nãy đã đổi một lọ Tham Linh Hoàn, giờ thực sự vẫn đang thiếu đan dược có hiệu quả mạnh hơn để phối hợp, cho nên hắn muốn nhanh chóng lấy Vân Tuyền Đan, dùng dược vật bổ khí tu luyện bình thường phối hợp với đan dược hiệu quả mạnh như Vân Tuyền đan, như thế hẳn có thể đạt được hiệu quả gấp nửa lần.
Có điều lúc này khi hắn vừa mới bước đến cảnh cửa định xuống lầu, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng loa phát thanh.
Giang Khương hơi sửng sốt, nghe thấy âm thanh bên trong: