Thư ký một bên nhìn Giang Khương biến mất trên lầu, nhịn không được nhìn Tỉnh trưởng, do dự một chút rồi nói.
Tỉnh trưởng Bạch lẳng lặng nhìn lên cầu thang đã không còn bóng người, lắc đầu nói:
- Đừng hỏi tôi, tôi cũng không biết, không biết đâu.
Đúng vậy, không người nào biết lần này Giang Khương đến Bắc Kinh có thể thành công hay không. Bởi vì nó không có khả năng. Nếu không phải hiểu rõ Giang Khương, hơn nữa tầng tầng lớp lớp sau lưng hắn khiến người ta kinh ngạc đến cực điểm. Tỉnh trưởng Bạch cũng không có khả năng nói không biết mà nói thẳng là không có khả năng.
Thấy Giang Khương lù lù xuất hiện, Dương lão có chút giật mình, nhưng nhìn thấy hắn, Dương lão vẫn rất vui, nhưng rất nhanh đã không còn vui nữa.