Chẳng qua khi ông hít vào, gương mặt liền cứng đờ, nhìn ngón tay Giang Khương vẫn còn đang nhỏ máu, thậm chí ông còn có thể nhìn thấy khi giọt máu nhỏ xuống nắp đỉnh, trong nháy mắt đã bốc hơi, nhưng ông lại không ngửi thấy bất kỳ mùi tanh của máu nào.
- Cái gì vậy?
Khi Vu Phượng Minh còn chưa định thần lại, mùi thuốc đang không ngừng tràn ra từ Tế Thế Đỉnh bắt đầu thu liễm lại.
- Ngưng hương bắt đầu.
Vu Phượng Minh chấn động, không để ý đến có mùi tanh của máu hay không, bắt đầu dồn hết tinh thần quan sát hiệu quả ngưng hương. Chỉ cần ngưng hương thành công, đan dược sẽ thành công.
Ánh mắt Giang Khương vẫn khép hờ. Ngón tay vẫn nhỏ máu tươi, gương mặt cực kỳ lãnh đạm, không hề có bất kỳ ưu tư, nhưng khi mùi thuốc hoàn toàn thu liễm, máu cũng không còn nhỏ xuống nữa. Bên trong thời gian cực ngắn đọng thành một vệt máu khô.
- Thành rồi sao?
Trong lúc Vu Phượng Minh đang cảm nhận mùi thuốc đã thu liễm hoàn toàn, cảm thấy vừa mừng vừa khẩn trương, lập tức bên tai nghe được thanh âm dửng dưng của Giang Khương:
- Cho 30g Thanh Long Thốn.
- Thanh Long Thốn?
Vu Phượng Minh sững sờ, trong lòng bỗng mừng như điên, bàn tay không có bất kỳ sự do dự nào. Ngón tay ông nhấn xuống, một thứ bột màu xám xanh từ trong đường ống rót vào Tế Thế Đỉnh.
Thanh Long Thốn chính là vị thuốc nằm trong đan phương luyện Không Thanh Đan, thứ hai từ dưới đếm lên. Vấn đề dược tính đã được Giang Khương dùng Dĩ huyết tự đỉnh giải quyết.
Khi Thanh Long Thốn được cho vào, Tế Thế Đỉnh một lần nữa tỏa ra mùi hương nhàn nhạt, trong đó ẩn chứa khí tức linh lực khổng lồ, khiến cho Vu Phượng Minh bên cạnh hít vào phải hiện ra vẻ say mê, miệng lẩm bẩm:
- Đây chính là siêu phẩm, thì ra đây chính là siêu phẩm.
Than thở đôi câu, Vu Phượng Minh hít một hơi thật sâu, nhìn Giang Khương vẫn đứng im, không hề có bất kỳ khí tức bất thường nào truyền ra.
Giống như mọi việc không hề ảnh hưởng đến hắn. Vu Phượng Minh nhẹ gật đầu một cái. Vấn đề mấu chốt đã được giải quyết, nếu còn không luyện ra đan dược siêu phẩm, vậy thì thật không còn ai có thể luyện chế ra nữa.
Mặc dù đối với việc Giang Khương lập tức luyện chế lò thứ hai, Vu Phượng Minh thật sự có chút không quen, nhưng ông cũng đã quen với việc Giang Khương khác với người khác. Hơn nữa cũng đã hoàn toàn tin tưởng hắn. Cho nên không chút do dự, lập tức đi rửa lò luyện đan.
- Nội viện đã đạt đến trình độ nghiêm trọng như vậy rồi sao? Ngay cả Không Thanh Đan cũng không có?