Ôm Tiểu Bảo, chậm rãi men theo bờ sông trở về, bước chân Giang Khương vẫn tùy ý, nhưng trong lòng lại gợn sóng.
Hắn không dám chắc đối phương có nhận ra là hắn đã biết thân phận của đối phương hay không, nhưng y đã dám trắng trợn trò chuyện với hắn như vậy, điều này nói rõ Tuyệt Y Đường của bọn họ cũng không quá mức kiêng kỵ Thiên Y Viện.
Nếu không, làm sao lại tùy ý như thế?
Điều càng làm cho hắn có chút kỳ quái chính là, theo như lời của Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt, đối phương dường như có chút giống hắn. Hơn nữa cảm giác đối với đối phương cũng rất kỳ quái, giống như là đã quen biết từ lâu.