Lục Vân nhịn không được cảm khái, những tông môn Côn Luân này quả nhiên là giàu sụ, pháp khí như vậy mà trong tay mỗi người đều có một cái.
Thật là mở mang hiểu biết.
Khó trách Lưu Lão có thể đột nhiên biến ra một cái áo choàng, thì ra là nhờ túi thu nạp này.
Kỳ thật Càn Khôn Đan Dương đỉnh mà Lục Vân vừa thu phục có thể trữ vật được, hơn nữa không gian trong đó lớn hơn túi thu nạp không biết bao nhiêu lần.
Nhưng cái túi thu nạp này của Cốc Thanh Sơn rõ ràng là chuẩn bị cho Lâm Thanh Đàn, Lục Vân không nói thêm gì.
Sau khi làm xong những chuyện này, Cốc Thanh Sơn sắc mặt nặng nề nói: “Anh Lục, anh là người thừa kế chuyện ý chí của Thanh Đế, hiện tại người biết tin này còn không nhiều.
Tôi đề nghị là giữ bí mật.
Tuy phần lớn mọi người đều nguyện ý qua lại với người có khí vận lớn, nhưng không thể không có lòng phòng bị, rất khó đảm bảo không xuất hiện một vài tiểu nhân có tâm tư đố kị.”
Ở đâu cũng có kẻ ganh ghét, rất nhiều người không muốn thấy ai tốt hơn mình, cũng có vài tên biến thái thuần túy chỉ muốn hành hạ giết chết thiên tài để chiếm được khoái cảm.
Cái này không thể không phòng.
Cốc Thanh Sơn tiếp tục nói: “Đương nhiên đây chỉ là đề nghị cá nhân của tôi thôi, nếu như anh Lục rất hưởng thụ cảm giác được vạn người ngắm nhìn thì lộ ra cũng không sao.”
Đúng là có rất nhiều kẻ ganh ghét, nhưng đa phần chỉ đố kị, biến thái thật sự dám làm thẳng tay vẫn là rất ít.
Dù sao đây cũng là người thừa kế ý chí của Thanh Đế, người chính thức có được đại cơ duyên, lỡ hắn sống sót thì sau này sẽ là một cổ máy báo thù cực đoan kinh khủng.
Không ai dám tuỳ tiện mạo hiểm như vậy.
Cốc Thanh Sơn suy xét rất đúng, Lục Vân đội mũ của áo choàng màu đen lên, thân thể hoàn toàn được áo bào đen bao phủ, hỏi: “Cốc Tông Chủ, ông cảm thấy hiện tại thế nào?”
Cốc Thanh Sơn ngầm hiểu rồi chỉ một hướng cho Lục Vân.
Giây lát sau, một bóng đen không thấy rõ hình dạng cũng không thấy rõ hình thể lao ra từ Đan Dương Tháp, cứ như một con chuột đen to đùng đột nhiên nhảy ra ngoài
Bên ngoài tụ tập đầy đệ tử của Đan Dương Tông, ai cũng hiếu kì rốt cuộc người thừa kế ý chí của Thanh Đế có thân phận là gì.
Bỗng nhiên, họ trông thấy một cái bóng đen nhảy ra.
Tầm mắt mọi người đều lập tức bắn tới, nhưng lại không thấy rõ cái gì.
Tốc độ của người nọ thực sự quá nhanh.
Mấy trưởng lão Đan Dương Tông đang chuẩn bị khởi hành đuổi theo thì đột nhiên nghe thấy Cốc Thanh Sơn quát lớn một tiếng: “Dừng lại!”
Họ lập tức ngừng bước.
“Tông Chủ, rốt cuộc người vừa nhảy ra là tu ma giả hay là người thừa kế ý chí của Thanh Đế?” Mấy trưởng lão Đan Dương Tông nhịn không được hiếu kì mà hỏi.
Trước đó họ nghe Tông Chủ nói trong Đan Dương Tháp có một đại ma, đã chuẩn bị khởi động đại trận hộ sơn, kết quả vào thời khắc mấu chốt lại xuất hiện biến cố.
Cốc Thanh Sơn đành vào tháp xem, những trưởng lão họ chỉ có thể lo lắng chờ đợi.
Cốc Thanh Sơn nghiêm túc nói: “Trước nay Đan Dương Tông chúng ta chưa từng xuất hiện tu ma giả, mọi chuyện xảy ra trước đó đều là hiểu lầm.”