Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 138: Đánh cược



Lục Vân mở miệng nói chuyện lập tức khiến Hùng Nhật Huy nhìn lại, vào khoảnh khắc quay đầu, trong mắt anh ta hiện lên một tia tàn nhẫn, nhưng chỉ chợt lóe rồi biến mất. Bởi vì vừa rồi Lục Vân gọi thẳng tên của anh ta là Hùng Nhật Huy.

Diệp Khuynh Thành cũng gọi anh ta như vậy, nhưng Hùng Nhật Huy lại không cảm thấy tức giận, ngược lại còn nghĩ cô gái tên Diệp Khuynh Thành này thực đáng yêu.

Diệp Khuynh Thành càng mắng thì anh ta càng cảm thấy hưng phấn.

Không sai, giống như Diệp Khuynh Thành đã suy đoán, Hùng Nhật Huy có tâm lý biến thái, mỗi lần có cô gái xinh đẹp nào mắng chửi thì anh ta sẽ phấn khởi, càng xinh đẹp thì càng phấn khởi.

Nhưng đàn ông thì không được, vừa rồi anh ta nghe thấy Lục Vân gọi thẳng tên mình thì trong lòng lập tức khó chịu, không khỏi cười lạnh và nói: “‘Lệ Nhan’ do tập đoàn Hàn Mỹ sản xuất đang hút hàng, đương nhiên tâm tình của tôi rất tốt, còn cần anh nói à?"

Lục Vân suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Tôi cũng hy vọng anh có thể cười mãi như vậy, nhưng rất đáng tiếc, ba ngày sau chính là ngày ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’ được tung ra thị trường, tôi cảm thấy có lẽ anh cười không được bao lâu."

"…” Hùng Nhật Huy lập tức lộ ra vẻ mặt quái lạ.

Diệp Khuynh Thành cũng sửng sốt, sau đó kéo Lục Vân qua một bên và nói: “Tiểu Lục Vân, em đang nói cái gì vậy, sao chị không biết chuyện ba ngày sau ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’ được tung ra thị trường?"

Lục Vân cười nói: “Em vừa quyết định."

Diệp Khuynh Thành lập tức không biết nói gì, nhéo hắn một cái rồi nói: “Em có biết một sản phẩm mới trước khi đưa ra thị trường cần tiến hành quảng cáo tuyên truyền trước không, em quyết định đột ngột như vậy căn bản không đủ thời gian để chúng ta tuyên truyền."

Buổi đấu giá từ thiện trước đó chính là tuyên truyền tốt nhất đối với ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’, nếu không có tập đoàn Hàn Mỹ quấy nhiễu thì sản phẩm này thật sự có thể đưa ra thị trường ngay, bởi vì đã đạt tới hiệu quả tuyên truyền.

Nhưng tập đoàn Hàn Mỹ lại giành tung ‘ Lệ Nhan ’ ra trước, thế cục đã hoàn toàn thay đổi.

Khi hiệu quả của hai sản phẩm tương đương nhau thì đương nhiên phải hớt tay trên trước, hiện giờ thị trường mỹ phẩm dưỡng da gần như đã bị tập đoàn Hàn Mỹ chiếm lĩnh, đâu còn đường để ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’ sinh tồn, trừ phi chủ động hạ thấp giá bán, khai thác thị trường cấp thấp.

Nhưng như vậy là bán lỗ, trong thời gian ngắn căn bản không thể chống lại tập đoàn Hàn Mỹ.

Cho nên vừa rồi Lục Vân nói Hùng Nhật Huy sẽ sắp cười không nổi, người trong ngành cảm thấy câu nói này cứ như một trò cười lố bịch.

Diệp Khuynh Thành nhấn nhấn trán mà nói: “Tiểu Lục Vân, em nghĩ thương trường quá đơn giản."



Diệp Khuynh Thành nói nhiều như vậy, nhưng Lục Vân lại không nghe vào chút nào, chỉ nói: “Chị Khuynh Thành, em có tự tin về sản phẩm của chúng ta."

"Cái này không phải vấn đề tin hay không tin."

Diệp Khuynh Thành còn muốn nói cái gì, Lục Vân đã đi tới trước mặt Hùng Nhật Huy, nói: “Không bằng chúng ta đánh cược đi, chờ sau khi ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’ được tung ra thị trường, tôi cảm thấy có thể nghiền nát ‘ Lệ Nhan ’ của công ty các người, có dám cược không?"

Hùng Nhật Huy càng cảm thấy thằng ranh trước mắt điên rồi, cười nhạo một tiếng, nhưng vẫn nói: “Tiền đặt cược là cái gì?"

"Nếu anh thua thì mở cuộc họp báo, công bố làm sao anh có được công thức của mặt nạ cho mọi người, hơn nữa xin lỗi tập đoàn Khuynh Thành."

"Hừm?" Hùng Nhật Huy cười châm choc, nói: “Nhưng nếu anh thua thì sao?"

"Tùy anh xử trí."

"Xin lỗi, tôi không có hứng thú với anh, không bằng như vầy đi, nếu anh thua thì bảo chị mình lại đây ở với tôi một đêm." Hùng Nhật Huy lại nhịn không được liếc nhìn Diệp Khuynh Thành một cái, nước miếng sắp chảy ra.

Ánh mắt Lục Vân hơi lạnh đi, nói: “Tôi không có khả năng dùng chị mình làm tiền đặt cược."

"Vậy không cần phải cược."

"Anh sợ."

"Cái gì?"

"Tôi nói anh không dám đánh cược là sợ sau khi sản phẩm của chúng tôi được tung ra thị trường, sẽ tạo thành đả kích lớn cho tập đoàn Hàn Mỹ các người."

Lục Vân lộ ra vẻ mặt khiêu khích.

Hùng Nhật Huy sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được cười nhạo và nói: “Tôi không biết cọng dây thần kinh nào của thằng nhãi nhép như anh bị chập, nhưng nếu anh muốn tự rước lấy nhục thì tôi sẽ cược với anh một lần, nếu anh thua thì không mặc quần áo chạy vòng quanh cao ốc tập đoàn Hàn Mỹ một vòng, hơn nữa phải livestream cả quá trình đó."

"Không thành vấn đề."

….



Sau khi rời khỏi tiệc rượu riêng của Hùng Nhật Huy, Diệp Khuynh Thành lạnh mặt mà đi nhanh.

Lục Vân đi theo phía sau cô, cười khổ và nói: “Chị Khuynh Thành, chị đi nhanh như vậy làm gì, có phải giận em không?"

Diệp Khuynh Thành không phản ứng đến hắn.

Lục Vân tiếp tục cười khổ và nói: “Chị phải tin em, em thật sự không phải đang càn quấy, em sẽ không làm chuyện không nắm chắc."

Diệp Khuynh Thành vẫn không đoái hoài đến hắn.

Lục Vân nói: “Chị, hôm nay chị mặc bộ đồ này thật là đẹp mắt, rất hợp với khí chất, còn cái quần này cũng vậy, đã tôn đôi chân thon dài thẳng tắp hoàn mỹ của chị lên."

"…”

Rốt cuộc Diệp Khuynh Thành cũng không thể nhịn được mà xoay người đi trở về, duỗi tay muốn nhéo Lục Vân, thở phì phì mà nói: “Vì sao em lại muốn đánh cược nhàm chán như vậy với Hùng Nhật Huy, không biết vụ này nhất định sẽ thua sao?"

Lục Vân vội vàng bảo vệ lỗ tai mình, nói: “Chị, sao chị lại không tin em như vậy?"

"Vậy em nói xem, phần thắng của em ở đâu?"

"Được rồi, nếu chị đã hỏi thì em cũng nói thật cho chị biết." Lục Vân đột nhiên hạ giọng, tiến đến bên tai Diệp Khuynh Thành mà nói: “Thật ra công thức mà Hùng Nhật Huy lấy được là giả."

"Giả?" Diệp Khuynh Thành lập tức trừng to mắt, nhưng ngay sau đó lại khó hiểu hỏi: “Nếu công thức là giả, vậy vì sao ‘ Lệ Nhan ’ lại được hoan nghênh như vậy, gần như đã chiếm lĩnh cả thị trường mặt nạ tỉnh thành? Hơn nữa rõ ràng chị thấy hiệu quả của nó cũng rất tốt."

"Đó đều là ảo giác, chỉ cần qua thêm mấy ngày thì tác hại của ‘ Lệ Nhan ’ sẽ hoàn toàn lộ ra." Lục Vân cười nói.

"Thật sự là như vậy?" Diệp Khuynh Thành nghi ngờ mà nhìn chằm chằm hắn.

Lục Vân bảo đảm: “Đương nhiên, chị yêu của em ơi, có bao giờ em lừa gạt chị đâu, chị cứ việc yên tâm."

Diệp Khuynh Thành nửa tin nửa ngờ.