Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 283: Dùng kế trong kế



Giới giải trí có một luật bất thành văn, luật đó nói người của công chúng không có quyền riêng tư mà không thèm đề cập đến pháp luật, dù sao, đây là chỉ là một luật lệ hão huyền mà các tay săn ảnh tự đặt ra thôi, có hợp pháp hay không cũng thật khó xác định.

Có người nói như vậy là để giám sát những nhân vật của công chúng, khiến họ tích cực hướng lên.

Rồi cũng có người nói, đây là hành vi xâm phạm quyền riêng tư của người nổi tiếng.

Thật khó để phân định được.

Nhưng có một điều có thể khẳng định được chính là nghề săn ảnh cực kỳ rủi ro, nếu chẳng may làm mất lòng đại lão thì kết cục sẽ rất thảm.

Trác Đại Vĩ là một ví dụ sinh động.

Từng là một tay săn ảnh lẫy lừng, giờ đã lâm vào cảnh phải trốn đông trốn tây.

Cuộc gặp gỡ với Lục Vân, cũng như cách trò chuyện quá bình tĩnh của hắn, đã khiến Trác Đại Vĩ giật mình và tự hỏi, chẳng lẽ đây cũng là một nhân vật cấp đại lão?

Trác Đại Vĩ kinh ngạc hỏi: "Làm sao cậu tìm được tôi?"

"Không phải chính ông đã cho tôi biết sao, thông qua những từ khóa tìm kiếm mà ông đang dùng để thu thập thông tin về tôi, từ đó nhất cử nhất động của ông cũng bại lộ trong tầm mắt của tôi."

"Từ khóa tìm kiếm..."

Trác Đại Vĩ đột nhiên nhíu mày, đột nhiên nghĩ tới điều gì, sắc mặt đại biến.

Thông qua từ khóa tìm kiếm mà hắn tìm được mình, đây chẳng lẽ là hacker trong truyền thuyết sao?

Thủ đoạn này không phải thứ người bình thường có thể sử dụng được đâu.

Từ đó còn để lộ một thông tin hết sức đáng sợ, đó là toàn bộ hệ thống mạng của Long Quốc có thể đang nằm dưới sự giám sát của thanh niên tên Lục Vân này.

Thân phận thật sự của hắn là gì?

Và điểm quan trọng nhất.

Bình thường những từ khóa sẽ bị đưa vào vòng giám sát trong trường hợp nào?

Tất nhiên là chỉ khi nó liên quan đến tên những người quan trọng.



Ví dụ khi có người tìm kiếm tên một ngôi sao giải trí, dù người đó có tìm kiếm hàng nghìn lần cũng không có ai quan tâm đến.

Nhưng nếu có người thường xuyên tìm kiếm tên của một nhà lãnh đạo quốc gia, hoặc một số thông tin mật vụ liên quan đến bí mật quốc gia, thì người đó sẽ bị đưa vào vòng giám sát.

Đây là điều mà Trác Đại Vĩ vừa nghĩ về đã vô cùng sợ hãi.

Chàng trai trẻ trước mặt không hề đơn giản.

Trác Đại Vĩ hối hận vì đã đồng ý với các điều kiện của Lý Lộ.

Đúng như Trác Đại Vĩ đoán, Lục Vân có thể tìm thấy ông ta là nhờ công lao của ám bộ, hơn nữa nhờ vậy mà còn rất dễ dàng tóm được ông ta.

Lục Vân không quan tâm đến tâm trạng của Trác Đại Vĩ, hắn liếc nhìn ông và nói: "Người phụ nữ vừa rồi là ai và cô ấy tìm ông để làm gì?"

Trác Đại Vĩ im lặng.

Trong lòng ông ta nghĩ, dưới tình huống này nhất định phải đắc tội một bên, nhưng

đắc tội bên nào mới có thể giảm thiểu mức độ nguy hiểm, đây là một vấn đề đáng để cân nhắc.

Danh tính của Lục Vân vẫn còn là một bí ẩn, mọi thứ chỉ là suy đoán của Trác Đại Vĩ, nhưng danh tính của Lý Lộ lại đang hiển hiện rõ bên ngoài, người chống lưng sau lưng cô là Đàm gia ở kinh thành.

Khi Trác Đại Vĩ còn đang suy nghĩ, Lục Vân đã tự hỏi tự trả lời: "Nếu tôi đoán không lầm, người phụ nữ đó là Lý Lộ, phải không?"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Mặc dù chỉ là một phỏng đoán, Lục Vân đã có một câu trả lời chính xác trong đầu, người phụ nữ đó là kẻ thù của chị sáu, Lý Lộ.

Vừa rồi khi xuống lầu, Lục Vân đã trực tiếp giáp mặt với Lý Lộ, có lẽ Lý Lộ đang ngẩng cao đầu mà bước nên không nhận ra Lục Vân là chàng trai trẻ bí ẩn gần đây xuất hiện bên cạnh Tiêu Thấm, còn Lục Vân thì đã nhận ra cô ấy ngay lập tức.

Về lý do tại sao Lục Vân biết Lý Lộ.

Rất đơn giản, thông qua chuyện bị chó săn theo dõi mấy ngày nay, Lục Vân phát hiện những tên chó săn đó đặc biệt nhắm vào Tiêu Thấm, tựa như không hề hứng thú với minh tinh nào khác trong đoàn.

Mục đích quá rõ ràng.

Vì vậy, sau này những tên chó săn bám theo Lục Vân đều bị Lục Vân dùng đạo pháp để điều khiển họ vô thức khai ra một số tin tức trước khi hắn tống cổ họ vào đồn cảnh sát, cuối cùng, hắn biết được bọn họ đều tới từ cùng một phòng làm việc.



Và người đứng phía sau phòng làm việc này là Lý Lộ.

Từ đó có thể thấy rõ ý định tìm Trác Đại Vĩ của Lý Lộ vào lúc này.

Trác Đại Vĩ sợ hãi nói: “Nếu cậu đã biết tất cả, vậy cậu còn đến tìm tôi là có mục đích gì?”

Câu nói này hôm nay Trác Đại Vĩ đã nói lần thứ hai, cũng thật là mỉa mai, ông ta là tay săn ảnh, trước đây luôn là ông truy tìm tung tích của người khác, kết quả hôm nay lại tới lượt ông liên tục bị hai người bị người khác tìm tới.

Người đầu tiên tìm được là nhờ có tin tức từ đồ đệ A Tổ của ông, đến người thứ hai còn đáng sợ hơn, chỉ cần xem hệ thống thôi cũng tìm được tới đây, xem ra sau này dùng mạng xã hội cũng cần thận trọng hơn.

Lục Vân xoa trán, cười nhạt nói: “Hôm nay tôi tìm ông mục đích chính là để cảnh cáo ông không được quấy rầy người bên cạnh tôi, không ngờ Lý Lộ lại tìm đến trước, nhưng vậy cũng vừa hay để ông có thể giúp tôi vài việc."

Nếu như hôm nay Lục Vân không đến, chắc chắn bước tiếp theo trong kế hoạch của ông ta chính là đi Hạnh Lâm Đường để quan tâm Lâm Thanh Đàn, làm một số việc mà Lục Vân chán ghét.

Làm sao Trác Đại Vĩ có thể không hiểu ý của Lục Vân, ông cúi đầu, chớp mắt mấy cái rồi nói: "Cậu muốn tôi dùng kế trong kế?"

Lục Vân gật đầu.

Tuy nhiên, Trác Đại Vĩ lập tức lác đầu như trống bỏi, nói: " Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Sau lưng Lý Lộ là Đàm gia, tôi không muốn bị đuổi giết lần nữa đâu."

Trác Đại Vĩ đã bị Đàm gia truy giết vài năm, dũng khí gì đó đều bị đánh bay hết, làm sao có gan mà đắc tội Đàm gia lần nữa, muốn chết sao?

Lục Vân dùng ánh mắt thâm thúy nhìn ông ta một cái, nói: "Ông không dám đắc tội Đàm gia, cho nên định đắc tội tôi sao?"

"Cái này…"

Vẻ mặt Trác Đại Vĩ thoáng cứng đờ.

Ông ta có thể đoán ra thân phận của Lục Vân có lẽ không đơn giản, nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, không dám chắc lắm, hiện tại lại nghe được lời nói của Lục Vân, xem ra lai lịch của hắn còn lớn hơn cả Đàm gia.

Trác Đại Vĩ cảm thấy vô cùng đau đầu.

"Như vậy đi, tôi không biết ông có nhận ra thứ này hay không, nếu không, tôi có thể cho ông thấy những khả năng khác của tôi."

Lục Vân cáu kỉnh ném Thiên Sáp lệnh lên bàn, thầm nghĩ rằng nếu Trác Đại Vĩ không nhận ra lệnh bài này, hắn sẽ để lộ thân phận người tu luyện, nhiêu đấy để trấn tĩnh Trác Đại Vĩ hoàn toàn không thành vấn đề.

Không ngờ, Trác Đại Vĩ vừa nhìn thấy lệnh bài này, thân thể kịch liệt run lên, ánh mắt dưới kính lại trở nên có chút kinh hãi, kinh hô một tiếng: "Thiên Sáp lệnh?"