Sau khi nhìn hai bên và xác định hành lang không có ai, anh ta mới cẩn thận nép vào cánh cửa đối diện và nghe trộm tiếng nói chuyện bên trong.
Hiệu quả cách âm của khách sạn này rất tốt.
Nhưng nếu không đóng chặt cửa thì có thể nghe rõ được tiếng động bên trong phòng qua khe hở này.
Thế nhưng A Tổ lại không nghe thấy gì cả.
Thực sự quá kỳ lạ.
A Tổ do dự hồi lâu, anh ta đột nhiên đưa ra một quyết định táo bạo.
Anh ta quyết định lẻn vào để xem chuyện gì đang xảy ra.
Cẩn thận đẩy cánh cửa ra.
Tạo ra một khe hở vừa đủ rộng để anh ta lẻn vào.
A Tổ cố gắng không phát ra tiếng động nào. Mỗi khi bước một bước, anh ta dừng lại để lắng nghe thanh âm bên trong một cách cẩn thận vì sợ bị Tiêu Thấm phát hiện.
Khi khoảng cách ngày càng gần, cuối cùng A Tổ cũng nghe thấy tiếng ngáy nhẹ.
Bây giờ anh ta có thể chắc chắn, có người ở trong phòng ngủ, vừa mới ngủ.
Liệu có phải là Tiêu Thấm không?
Trong lòng A Tổ có chút kỳ vọng vì tư thế ngủ của minh tinh nữ xinh đẹp Tiêu Thấm không phải là điều mà người bình thường có thể nhìn thấy.
Tiếng ngáy nhẹ giống vuốt mèo khẽ cào vào trái tim A Tổ.
Dù sao thì cũng đã vào trong rồi, anh ta sẽ mạnh dạn chụp ảnh tư thế ngủ của Tiêu Thấm.
Vì thế, A Tổ quyết định tiến lên vài bước, di chuyển đến vị trí có thể nhìn thấy chiếc giường lớn trong khách sạn.
Trên giường quả nhiên có người.
Hơn nữa, đó lại còn là một người phụ nữ đang ngủ khỏa thân nằm nghiêng với dáng người rất chuẩn. Cặp mông to trắng nõn nà của cô ta đang hướng về phía A Tổ.
A Tổ lập tức cảm thấy cổ họng mình khô khốc.
Mặc dù anh ta không nhìn rõ gương mặt của người phụ nữ nhưng ngay từ đầu anh ta đã cho rằng người phụ nữ sống trong căn phòng này là Tiêu Thấm nên có thể thấy lúc này A Tổ hưng phấn tới mức nào.
Đây chính là cơ thể duyên dáng của Tiêu đại mỹ nữ đó!
A Tổ nghĩ rằng sẽ thật đáng tiếc nếu như không chụp mấy bức ảnh về khung cảnh hiếm có này.
Vì thế, anh ta quyết định chụp vài bức ảnh.
Anh ta chụp từ đằng sau ra trước.
Vì người phụ nữ trên giường đang ngủ say nên A Tổ chụp ảnh đầy tự tin.
Anh ta không ngừng rên rỉ trong lòng, đây là Tiêu Thấm, đây là Tiêu Thấm.
Thế nhưng khi chụp nghiêng gương mặt của người phụ nữ, toàn thân A Tổ run rẩy, máy ảnh trong tay lập tức rơi xuống.
Người phụ nữ khỏa thân nằm nghiêng trên giường này hoàn toàn không phải là Tiêu Thấm mà là sếp của anh ta, Lý Lộ.
Làm sao có thể?
Tâm trí của A Tổ trở nên trống rỗng.
Rõ ràng anh ta đã nhìn thấy Lục Vân rời khỏi căn phòng này. Theo logic mà nói, người phụ nữ nằm trên chiếc giường này hẳn là Tiêu Thấm mới đúng.
Cho dù không phải là Tiêu Thấm thì cũng phải là một người phụ nữ khác, không thể nào là Lý Lộ được.
Lý Lộ và Tiêu Thấm là đối thủ của nhau, Lục Vân lại rất thân với Tiêu Thấm. Vì thế, Lý Lộ ở cùng một phòng với Lục Vân là hoàn toàn không thể.
A Tổ như chết lặng.
Ầm!
Máy ảnh rơi xuống đất!
Tiếng máy ảnh vang lên cực rõ trong căn phòng yên tĩnh.
Vì vậy, không chỉ có A Tổ sửng sốt mà Lý Lộ đang say ngủ cũng giật mình. Khi mở mắt ra và thấy một người đang đứng trước mặt mình, cô ta hét lên: “Anh là ai?”
Khi nhìn thấy rõ người trước mặt mình là A Tổ, sắc mặt của cô ta lập tức trầm xuống: “Anh lẻn vào phòng tôi làm gì?”
“Phòng của chị?”
A Tổ chưa kịp giải thích, Lý Lộ đã hét lên: “Thằng khốn, anh dám âm mưu hại tôi ư? Có phải anh không nhịn được nữa phải không?”
Rõ ràng Lý Lộ đã nhận ra bản thân mình đang không mặc gì, trong tiềm thức cô ta nghĩ rằng chính A Tổ là người làm.
Thân phận của A Tổ là gì?
Chỉ là một tay săn ảnh.
Anh ta nghĩ mình là ai?
Đúng là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga.
Lý Lộ hung hãn như con cọp, nhảy xuống giường lao đến trước mặt A Tổ xé xác anh ta.
Dù sao Lý Lộ cũng từng là một minh tinh rất được yêu thích nên dáng người của cô ta không có gì phải bàn. Nếu không thì cũng không dỗ được người của Đàm gia vui vẻ như vậy. Cô ta lao tới như vậy, quả thực kích thích thị giác.
Thế nhưng A Tổ không hề quan tâm.
Cảm giác được nhìn thấy Tiêu Thấm khi bước vào cánh cửa đã biến mất trong cơn sốc vừa rồi.
A Tổ nào dám đánh trả, anh ta chỉ có thể liều mạng giải thích: “Chị Lý, chị Lý bình tĩnh đã. Đây là hiểu lầm, tôi tưởng rằng chị là Tiêu Thấm cho nên mới lén lút chụp ảnh…”
“Tôi là Tiêu Thấm? Anh bị mù à? Lại dám nhận nhầm tôi là Tiêu Thấm!”
Lý Lộ vốn đã tức giận. Nay A Tổ lại dám nhắc đến tên của Tiêu Thấm trước mặt cô ta lại khiến cho cô ta càng tức giận hơn. Cô ta kéo đánh A Tổ, móng tay sắc nhọn cào A Tổ hơn chục lần.
Sau khi bị đánh một hồi, A Tổ cảm thấy tức giận và hét lên: “Chị nhìn kỹ xem đây là đâu?”
Tiếng gầm lớn này thực sự khiến Lý Lộ giật mình.
A Tổ tiếp tục gào to: “Nhất định là do thằng nhãi đó làm, chúng ta đều bị thằng nhãi bên cạnh Tiêu Thấm chơi đùa rồi!”
Cô ta lập tức phản ứng lại.
Nhất định là lại bị Lục Vân lừa rồi.
Giống như lúc trước, cấp dưới của cô ta đi theo dõi Lục Vân nhưng tất cả đều bị cảnh sát bắt dưới danh nghĩa mại dâm.
Người tên Lục Vân đó rất độc ác, chắc chắn hắn có thủ đoạn nào đó có thể thao túng mọi người.
Lý Lộ cũng lấy lại tinh thần. Cô ta nhìn xung quanh, quả nhiên khung cảnh rất xa lạ, bài trí hoàn toàn khác với nơi cô ta ở.
A Tổ nói tiếp: “Đây là khách sạn, chính thằng nhãi kia là người đưa chị vào. Vừa nãy chính mắt tôi nhìn thấy hắn rời khỏi đây cho nên tôi mới nhầm chị là Tiêu Thấm. Chị nghĩ kỹ lại xem, chị tới đây bằng cách nào.”