Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 474



Chương 477

Sau khi ăn tối tại Tề gia, Lục Vân theo Tề Thương Lan tới Khương gia.

Tề Thương Lan và Khương Chinh Hồng từng là đối tác kinh doanh nên mối quan hệ giữa họ khá tốt nhưng trong khoảng thời gian này, vì sự việc xảy ra với Hầu gia nên hai bên không còn liên lạc thường xuyên với nhau như trước.

Suy cho cùng cũng liên quan tới sự hưng thịnh của gia tộc nên trong giai đoạn nhạy cảm này, hầu hết các thế gia ở Kim Lăng đều lựa chọn ngồi chờ xem. Nếu như họ quá thân thiết với Khương gia, bị Khương gia liên lụy thì cũng chẳng phải việc tốt lành gì.

Tề Thương Lan cũng thận trọng.

Tuy nhiên hiện tại ông ta cũng không quá lo lắng bởi vì Lục Vân đã xuất hiện và lần này, cơ hội chiến thắng của Khương gia rất cao.

“Lão Tề, bây giờ người ngoài nhìn vào Khương gia chúng tôi như thể gặp ma, tránh còn không kịp. Sao lúc này ông lại tới tìm tôi, ông không sợ chúng tôi bị thua làm liên lụy tới ông sao?”

Khương Chính Hồng và Tề Thương Lan cùng thế hệ, tuổi tác giữa hai người cũng không chênh lệch nhiều. Lúc này, Khương Chính Hồng nở nụ cười gượng gạo.

Tề Thương Lan nói: “Nếu như là vậy thì chỉ có trách vận may của chúng ta nhưng ông cũng đừng quá nản lòng. Hôm nay tôi mang một người theo tới đây gặp ông, ông nhất định sẽ rất vui mừng.”

“Là người ở bên cạnh ông sao?”

Ánh mắt của Khương Chính Hồng chuyển sang Lục Vân.

Bên cạnh Tề Thương Lan có hai người, một người là võ sư A Minh. Người này không chỉ là vệ sĩ của Tề Thương Lan mà còn đẩy xe lăn cho ông ta. Dù sao vết thương ở chân của Tề Thương Lan vẫn chưa lành, tuy dùng nạng đi lại có lợi cho việc phục hồi nhưng cũng không thể sử dụng quá mức, vẫn cần phải có xe lăn.

Người còn lại là Lục Vân.

Vừa rồi Khương Chính Hồng cảm thấy kì lạ đó là vì sao hôm nay Tề Thương Lan lại đưa một người xa lạ đến. Hóa ra là ông ta muốn mang người đến giới thiệu và nói đó là một niềm vui.

Tương lai của Khương gia đang gặp nguy, còn có điều gì đáng mừng nữa đây?

Trong lòng Khương Chính Hồng không quá kỳ vọng.

Ông ấy không cho rằng một chàng trai trẻ có thể đem lại kỳ tích nào cho Khương gia.

“Tôi tên là Lục Vân, tôi được con gái của ông ủy thác tới giúp Khương gia vượt qua giai đoạn khó khăn này.”

Nhìn thấy ánh mắt của Khương Chính Hồng rơi trên người mình, Lục Vân chủ động giới thiệu bản thân. Tuy nhiên sau khi nghe hắn nói xong, Khương Chính Hồng sững sờ.

Thực sự đến để giúp chúng tôi ư?

Làm thế nào một chàng trẻ như vậy có thể giúp đỡ được?

Ông ấy không nhớ ra có người nào như vậy xuất hiện trong bảng xếp hạng tông sư.

Bỏ qua vấn đề năng lực của Lục Vân, điều khiến cho Khương Chính Hồng càng khó hiểu hơn đó là rốt cuộc là cô con gái nào đã ủy thác giúp đỡ ông ấy?

Khương Chính Hồng có rất nhiều con trai và con gái. Vì thế, trong lúc sững sờ, ông ấy đã bật thốt ra câu hỏi này.

Lục Vân trả lời: “Là người ở Giang Nam.”

“Giang Nam…”