Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 547



Chương 552

*Độn: trốn, chạy trốn

Sở Dao là một cô gái rất ngoan ngoãn, phản ứng đầu tiên của cô là bỏ chạy nhưng khi nghĩ lại vẫn còn Vương Băng Ngưng ở bên cạnh, cô lại do dự.

Mặc dù tông chỉ rất quan trọng nhưng rõ ràng điều càng quan trọng hơn chính là bảo vệ những người xung quanh mình!

Vì thế, cô chủ động đi ra chỗ cửa sổ và nhìn thấy vài bóng người quen thuộc. Đương nhiên những bóng người quen thuộc đó không phải là những khuôn mặt mà là những chiếc áo choàng đen của họ.

Tà Linh giáo!

Quả nhiên là đã tìm đến đây!

Sở Dao vô cùng lo lắng.

Mấy người của Tà Linh giáo cũng nhìn thấy Sở Dao, đại hộ pháp lạnh lùng nói: “Tiểu nha đầu, giáo chủ của bọn ta muốn bắt cô trở thành nữ sủng, xem lần này cô chạy đi đâu!”

“Hừ, tôi không sợ mấy người. Em trai tôi là tu luyện giả rất lợi hại, các người tới đây chính là tìm chết!”

Sở Dao nghĩ ra một kế, cô tiếp tục nói: “Nếu không các người cho rằng vì sao những người tới trước đây đều chết cả.”

“Tu luyện giả?”

Một vài giáo đồ của Tà Linh giáo sửng sốt trong giây lát.

Tất nhiên bọn họ đều biết tu luyện giả đáng sợ như thế nào bởi vì giáo chủ của bọn họ chính là tu luyện giả.

Chẳng lẽ trong biệt thự này thật sự có tu luyện giả?

Đại hộ pháp cũng không có hành động gì ngay mà chỉ dùng ánh mắt âm u quét qua biệt thự, tựa hộ muốn xác thực lời nói của Sở Dao.

Thế nhưng hắn ta không cảm nhận được hơi thở của bất cứ tu luyện giả nào.

Một giáo đồ nhắc nhở: “Đại hộ pháp, giáo chủ ra lệnh bắt giữ cô gái này. Ngài không được làm trái mệnh lệnh của giáo chủ.”

Nghe vậy, sắc mặt của đại hộ pháp nhất thời tối sầm lại, hắn ta quát: “Được, các người lên trước đi.”

Kể từ ngày gia nhập Tà Linh giáo, dường như những người này đã bị gieo thứ gì đó vào trong người. Chỉ cần giáo chủ có mệnh lệnh, chỉ trong nháy mắt sẽ chết không có chỗ chôn.

Vì thế, cho dù thật sự bên trong biệt thự có tu luyện giả thì bọn họ cũng phải cắn răng chịu đựng. Nếu không khi trở về trắng tay thì chẳng khác nào đâm vào ngõ cụt.

Dưới mệnh lệnh của đại hộ pháp, một số giáo đồ của Tà Linh giáo lập tức bước ra.

Bản thân đại hộ pháp cũng là người thông minh. Khi đối mặt với tình huống chưa rõ ràng này, hắn ta chỉ nhíu mày rồi yên lặng lui ra phía sau đám người. Nếu như thật sự có tu luyện giả nhảy ra thì nhất định có thể chạy thoát ngay.

Chỉ cần hắn ta quay về nói mình đã cố gắng hết sức thì giáo chủ nhất định sẽ tha mạng cho hắn ta.

Nhìn thấy các giáo đồ của Tà Linh giáo xông tới, khuôn mặt xinh đẹp của Sở Dao tái nhợt vì biết rằng kế hoạch của mình đã thất bại. Cô chỉ có thể điều khiển sưu linh hồn để đối đầu với kẻ thù.

Đại hộ pháp cười lạnh nói: “Cô gái, không phải cô nói bên trong có tu luyện giả sao? Vì sao người đó không ra cứu cô?”

Đương nhiên hắn ta đã nhìn ra tu luyện giả mà Sở Dao nói tới căn bản không hề tồn tại, nếu không lúc này đã xuất hiện rồi.

Sở Dao làm gì thời gian trả lời câu hỏi của hắn ta. Chỉ riêng việc đối đầu với các giáo đồ thôi cũng đã rất khó khăn rồi.