Tiêu Thấm nghe ra hàm ý khác trong lời nói của hắn, cô hơi nheo mắt lại, khịt mũi nói: “Ý của em là, nếu em diễn với chị, em sẽ không sợ đụng súng đạn thật sao?”
Thực sự thông minh.
Lục Vân tán thưởng liếc nhìn Tiêu Thấm, sau đó ở trước mặt mọi người, hắn hào phóng ôm lấy eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm nói: “Chị là chị sáu của em, làm sao em có thể sử động súng đạn với chị được!”
Vừa nói, một luồng nhiệt khí từ chiếc eo mảnh khảnh của Tiêu Thấm lan tràn, đi khắp toàn thân, giống như điện giật, làm thân thể mềm mại của Tiêu Thấm khẽ run, trong mắt cô trở nên cực kỳ oán hận.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Lục Vân đang dùng chân khí để quậy phá.
Lão lưu manh này rõ ràng là một tên lừa đảo chính hiệu, hắn cố ý muốn làm mình khó xử mà, chị hai, chị ba lại nói hắn nhát gan, nói vậy lương tâm của các người không cắn rứt sao?
Trong lòng Tiêu Thấm khẽ phỉ nhổ, đem thân thể mềm mại thơm tho của mình dựa vào người Lục Vân, bởi vì hai chân cô đã mềm nhũn, chỉ có thể duy trì tư thế như vậy.
Lục Vân cười nhẹ, cố ý buông tay và bước chân sang một bên, điều này khiến Tiêu Thấm càng thêm tức giận.
Vì để không mất bình tĩnh, cô chỉ còn cách khập khiễng đi theo Lục Vân, dùng đôi tay mảnh khảnh nhéo eo Lục Vân, thấp giọng mắng: “Em còn dám di chuyển thêm một bước nữa xem!”
Từ ánh nhìn của mọi người xung quanh, chính là Tiêu Thấm chủ động dựa vào người Lục Vân.
Thực sự là chị em tình thâm.
Mọi người xung quanh đều ghen tị.
Sau khi Trần Túc nhìn thấy cảnh này càng cảm thấy hối hận, anh ta chưa từng thấy Tiêu Thấm thân mật với người đàn ông nào như vậy, nếu để bọn họ đóng cùng bộ phim truyền hình, cho dù là cảnh nóng, cũng không cần diễn viên thay thế.
Nói không chừng còn có thể đem nụ hôn đầu tiên của Tiêu Thấm trên màn ảnh gửi đi, đây chắc chắn sẽ là một chủ đề nóng.
Thật đáng tiếc, Lục Vân không có dự định gia nhập làng giải trí.
Tiêu Thấm chậm lại một lúc lâu, cảm thấy cảm giác điện giật trong cơ thể hoàn toàn biến mất, sau đó di chuyển cơ thể mỏng manh của mình ra khỏi cơ thể của Lục Vân, dù vậy, lúc này cô gần như vẫn còn lảo đảo.
Lục Vân vội vàng đỡ lấy cô, giả điên nói: “Chị sáu, chị xem chị kìa, quay phim vất vả quá, ngay cả đứng thẳng cũng không đứng thẳng được, không bằng chọn thời điểm nào đó đi, em châm cứu cho chị, bồi bổ khí huyết?”
“Hừ, lão lưu manh nhà em, chỉ biết giỏi giả vờ, đừng nghĩ chị không biết vừa rồi em mới động tay động chân.” Tiêu Thấm phẫn nộ trừng mắt nhìn Lục Vân, oán hận nói.
Nếu không có nhiều người như vậy ở đây, cô nhất định để Lục Vân biết, rốt cuộc ai lớn ai nhỏ.
“Chị đi thay quần áo trước.”
Tiêu Thấm lười cãi lại Lục Vân, đang định đi đến phòng thay đồ của đoàn làm phim để thay chiếc sườn xám trên người ra.
Lục Vân nhìn lại bộ đồ phản diện mà hắn đang mặc, cũng định đi thay quần áo của mình ra, khi hắn đi tới, Tiêu Thấm vẫn chưa thay quần áo.
Đúng là con gái chỉ biết lề mề.
Lúc này, nam diễn viên hàng đầu Lý Thành Phong đi tới, nói: “Cảm tạ anh Lục về việc vừa rồi.”