Không phải bạn trai ư, sao đột nhiên lại trở thành em trai rồi?
Thì ra là vậy…
Đinh Văn Hoành xứng đáng làm phó viện trưởng, ông ấy nhanh chóng nhận ra sở dĩ trước đó hai người giả vờ thành một cặp với nhau chỉ là để cho Đoạn Bằng thấy mà từ bỏ.
Chẳng trách trước đó Lục Vân lại gọi Lạc Ly là “chị bảy”, hóa ra không phải là gọi yêu mà là vô tình lỡ miệng.
Trong lòng Đinh Văn Hoành không khỏi thương tiếc Đoạn Bằng mấy giây.
Người ta thà để em trai giả vờ làm bạn trai để khiến anh ta từ bỏ suy nghĩ, thật là…Haizz, thật sự đau lòng.
Đinh Văn Hoành cố ý nói: “Viện trưởng, tôi đã tiếp xúc qua với người thanh niên này rồi. Tôi có thể cảm nhận được rằng cậu ấy là người có nhân cách tốt, rất thật thà. Khi nói chuyện rất chân thành, không hề khoa trương.”
Vừa nói mặt vừa đỏ bừng, có lẽ do mùa thu năm nay nóng quá chăng.
Doãn Thu Thủy không nói gì, chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lục Vân, thậm chí tâm trạng còn thay đổi không thể giải thích được.
“Cậu cũng đến từ Viện phúc lợi Ánh Dương?”
Một lúc lâu sau, Doãn Thu Thủy đột nhiên hít một hơi thật sâu và hỏi.
Doãn Thu Thủy đã biết những chuyện trước đây của Lạc Ly, cô lớn lên ở một nơi gọi là Viện phúc lợi Ánh Dương.
Doãn Thu Thủy không hề xa lạ gì với viện phúc lợi này.
Thậm chí.
Cả đời khó quên!
Nhưng vào lúc này, khi Lục Vân đối mặt với ánh mắt thiêu đốt của Doãn Thu Thủy, hắn không khỏi khẽ run lên.
Thực ra khi Doãn Thu Thủy hỏi câu này, trong lòng Lục Vân đã hiểu cảm giác của mình là đúng và chắc chắn người phụ nữ trước mắt này có quan hệ gì đó với hắn.
“Ừm, tiểu Lục Vân cũng giống con. Từ khi có nhận thức, hắn đã ở Viện phúc lợi Ánh Dương nhưng sau đó xảy ra chuyện, chúng con đã phải sống xa nhau một khoảng thời gian.”
Lạc Ly không nhận ra sự khác lạ giữa hai người. Thấy Lục Vân mãi không nói gì, bà ấy trả lời thay hắn.
“Xảy ra hỏa hoạn đúng không?”
Trong mắt người dân Giang Thành, trận hỏa hoạn năm đó là một tin tức chấn động.
Bởi vì Giang Thành chỉ lớn từng này nhưng đột nhiên lại bùng phát trận hỏa hoạn từ viện phúc lợi thu hút sự chú ý của vô số người.
Nhưng nó lại chỉ giới hạn ở trong Giang Thành.
Nhìn toàn bộ thành Giang Nam, đó cũng chỉ là một tia lửa nhỏ thôi chứ đừng nói tới việc lan tới kinh thành.