Lục Vân tức giận liếc cậu ta một cái, nói: “Vào đi!”
Nhân viên phục vụ cũng biết đây là hiểu lầm, hoặc là nói, đây là trùng hợp, cho nên hết sức biết điều mà nói lời xin lỗi với Diệp Vô Địch, không ngăn cản cậu ta nữa.
Hai người cùng tiến vào phòng tiệc trên tầng hai.
Long Tế đi theo phía sau, ôm khuôn mặt sưng vù, ho cũng không dám ho lên một tiếng.
“Lục tiên sinh, vị này là?”
Đám người Long lão gia và Long Xuyên cũng đồng loạt tò mò nhìn về phía Diệp Vô.
Lục Vân thuận miệng nói: “Là người quen cũ không có việc gì, các người tiếp tục dùng bữa đi.”
Nói xong liền đưa Diệp Vô Địch đến một cái bàn không có người trong góc.
“Vừa nãy anh nói, anh tới đây tìm bạn gái là sao?” Lục Vân hỏi.
Diệp Vô Địch nuốt nước miếng: “Anh rể, em có thể vừa ăn vừa nói không, giờ em cũng có chút đói bụng.”
“Không ngờ, xem ra người bạn gái này của anh cũng không quan trọng như tôi tưởng!” Lục Vân nhịn không được trêu chọc một câu.
“Bạn gái tôi tên là Lưu San San, cô ấy vừa cho tôi cao thêm vài tấc đấy.”
Diệp Vô Diệp liên tục gắp thức ăn vào miệng, nhưng nói ra lại đem Lục Vân lôi lại.
“Bạn gái anh cắm sừng anh?”
Lục Vân hào hứng hỏi.
“Ừm, chuyện mới xảy ra mấy ngày trước, tôi còn rất khổ sở đây này. Ực, đây là cá gì vậy, nướng lên ngon quá, anh rể có muốn thử một ngụm không?”
“……”
“Là như vậy, tôi và Lưu San San đã qua lại gần một năm, nhưng gần đây tôi phát hiện cô ấy có gì đó sai sai, thường xuyên lén tôi nói chuyện phiếm với người đàn ông khác, cô ấy còn tưởng rằng tôi không biết!
Hai ngày trước, tôi nghe anh em cùng ký túc xá nói, nhìn thấy Lưu San San đi cùng một người đàn ông rất xấu, thật ra chính tôi cũng biết điều đó, nhưng hỏi Lưu San San thì cô ấy chịu không thừa nhận.
Hôm nay Lưu San San nói với tôi, cô ấy muốn đi dạo phố với bạn thân, nhưng tôi đi theo mới phát hiện, đó là một người đàn ông…”
“Cho nên anh đã đi theo một mạch tới nhà hàng này?”
Lục Vân thấy cậu ta lại vội vàng nhét hải sản vào miệng, hắn thật sự không biết nói gì cho phải, hỏi.
“Ừm!” Diệp Vô Địch gật đầu.
Lục Vân không nhịn được buông lời chỉ trích: “Diệp Vô Địch à Diệp Vô Địch, anh thật sự không dính được chút khí chất nào của chị anh sao, không phải chỉ là một người phụ nữ thôi à, nếu cô ấy đã cắm sừng anh thì sớm ngày chia tay đi, chuyện này cũng đâu có gì to tát, chẳng lẽ anh còn muốn quỳ xuống níu kéo?”
“Không phải là vấn đề không chia tay, tôi chỉ không cam lòng.” Diệp Vô Địch nói.
“Có cái gì không cam lòng?”
“Bởi vì người đàn ông kia, bộ dạng thật sự rất xấu, tôi không cam lòng bị như vậy.”
Dù sao tên nhóc Diệp Vô Địch này cũng là em trai ruột của Diệp Khuynh Thành, chị gái xinh đẹp động lòng người như vậy, cậu ta là em trai đương nhiên cũng không thua kém gì.