Vương Húc đột nhiên cảm thấy hối hận khi đồng ý làm một trận sinh tử với Lục Vân, một đối thủ rác rưởi sẽ chỉ hạ thấp địa vị của anh ta mà thôi.
Khi ở nhà hàng ba hôm trước, lẽ ra anh ta nên giết luôn tên nhãi này.
“Nhanh lên, để tôi xem nắm đấm của anh mạnh đến mức nào!”
Lục Vân tựa hồ hoàn toàn không biết hành vi của mình lúc này trẻ con đến mức nào, không ngừng thúc giục Vương Húc tấn công.
Vương Húc không nói nên lời nhưng vẫn cười lạnh nói: “Có chút sức lực này mà cũng dám khiêu chiến với tôi. Chỉ sợ cậu không chịu nổi một nửa sức lực của tôi.”
Nói xong, anh ta thản nhiên tung ra một cú đấm.
Nếu như Lục Vân đã dùng toàn lực cho cú đấm vừa rồi thì Vương Húc tự tin rằng anh ta chỉ cần dùng 50% sức lực là đã có thể đập nát xương của Lục Vân.
Ấy?
Vương Húc đang định lắc đầu thì nhìn thấy Lục Vân ở phía đối diện chỉ lùi lại mấy bước, không hề có dấu hiệu bị thương.
“Lại còn nói tôi công kích yếu, nắm đấm của anh cũng chẳng mạnh mấy.”
Lời nói của Lục Vân đã thành công chọc tức Vương Húc, trong mắt anh ta hiện lên một tia lạnh lùng, nói: “Nếu như cậu đã muốn chết thì đừng trách tôi.”
Thấy mình bị một tên rác rưởi coi thường, Vương Húc cảm thấy vô cùng tức giận. Anh ta lại tập hợp nội lực và tung ra một cú đấm về phía Lục Vân.
Cú đấm còn chưa tới, gió mạnh đã thổi bay quần áo của Lục Vân.
Lần này, Vương Húc đã sử dụng 70% sức lực.
Anh ta tưởng lần này cuối cùng đã có thể giải quyết được tên nhãi này nhưng giây tiếp theo, ánh mắt của anh ta cứng đờ.
Nắm đấm của anh ta bị Lục Vân chặn lại.
Làm sao có thể?
Vương Húc cau mày.
Lẽ nào phải dùng hết sức lực để đối phó với thằng nhãi này?
Như thế chẳng khác nào nói với người khác rằng thực lực của anh ta ngang bằng với Lục Vân hay sao?
Như vậy thật mất mặt!
Nhưng nếu không thể đánh bại Lục Vân sau ba cú đấm thì có lẽ lúc đó anh ta sẽ càng xấu hổ hơn. Vì thế sau khi suy nghĩ một hồi, Vương Húc quyết định dùng toàn lực tấn công.
Cú đấm này cực kỳ hung hãn, vào khoảnh khắc nội lực bên trong cú đấm bùng nổ dường như khiến cho không gian rung chuyển.
Đây là một đòn toàn lực của Hóa Cảnh hậu kỳ.
Lục Vân vẫn duy trì thế phòng thủ, không trốn tránh hay rút lui mà vẫn để cho cú đấm oanh tạc về phía mình giống như hai lần trước. Chỉ nghe thấy tiếng nổ lớn vang lên, cơ thể của Lục Vân hơi phồng lên một chút.
Đây là hiệu ứng do nội lực từ cú đấm của Vương Húc trúng vào người Lục Vân khiến cho người hắn hơi phồng lên.
Khi nội lực hoàn toàn tiêu tán, hình dáng cơ thể của Lục Vân lại trở lại như cũ.