Ảnh chụp của cô chỉ xuất hiện trên hồ sơ của học viện, có điều học viện võ đạo kinh thành không phải là nơi người thường có thể đi vào, trên diễn đàn của học viện cũng cần có quyền hạn mới được đăng ký.
Cho nên chuyện những người đi đường không biết cô là chuyện bình thường.
Ví dụ như là Tiêu Thấm đó, cô ấy chuyên lăn lộn trong giới giải trí kinh thành, không thể nào không nghe một chút thông tin gì về Lạc tiên tử được
Dù vậy nhưng lúc đó Tiêu Thấm vẫn không nhận ra ‘Lạc tiên tử’ trong lời đồn đó là em bảy Lạc Ly của mình.
Thật ra Lạc Ly làm vậy không phải vì lo bị người qua đường nhận ra.
Mà là.
Bị bế lên như vậy cô vẫn ngượng chứ, cho nên cô mới vùi đầu vào ngực Lục Vân.
Thấy cô đã chịu ngồi yên.
Lục Vân lập tức đắc ý, cứ vậy bế cô đến tận nhà họ Long.
Long Thuyên thấy hắn không hề hấn gì thì nhướng mày, bước nhanh lên phía trước thân mật chào hỏi: “Lục tiên sinh, Không có việc gì thì thật sự là quá tốt, đúng rồi, thân phận của hung thủ đó, ngài đã tra ra chưa?”
Ông ta sợ hung thủ lúc trước lại đến nữa.
Dù sao đối phương cũng là Nhất Phương Tôn Giả, nhà họ Long thật sự không có khả năng nhúng tay vào.
Lục Vân nói: “Chuyện này không cần ông lo lắng, viện trưởng Doãn đã giải quyết xong tất cả, chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”
Long Thuyên thở phào nhẹ nhõm, sau đó dùng ánh mắt kỳ lạ liếc nhìn người phụ nữ trong lòng Lục Vân, hỏi: “Lục tiên sinh, đây là ai vậy?”
Lạc Ly vùi mặt vào ngực Lục Vân, lắc đầu thật mạnh.
Lục Vân cười tủm tỉm, cố ý kéo dài giọng điệu nói: “Người này sao, là người nổi tiếng… Hít ~”
Lục Vân đột nhiên cảm thấy trên ngực nhói lên, đau đến mức hít mạnh một hơi, thầm mắng chị bảy đúng là cọp cái mà, ra tay thật tàn nhẫn!
“Ahem, cái này… người này là cô vợ nhỏ tôi mới nhặt được trên đường.”
Lục Vân nào dám nán lại lâu nữa, hắn ôm lấy Lạc Ly vội vàng chạy tới sân sau nhà họ Long.
Khoảng thời gian này Lục Vân sống ở nhà họ Long.
Long Thuyên còn đặc biệt sắp xếp một gian nhà yên tĩnh cho hắn.
Vừa vọt về tới phòng.
Lục Vân lập tức hét lên nói: “Dừng tay! Không đúng, dừng miệng đi con cọp cái này*!!”
“Không…”
Lạc Ly gầm gừ đáp, hôm nay cô nhất định phải cho tên vô lại này một bài học, để hắn không làm mình xấu hổ nữa.
“Không dừng miệng, cái này là do em tự chuốc lấy!”
Lục Vân bất chấp luôn, không để ý cô có dừng hay không nữa mà trực tiếp ôm lấy cơ thể mềm mại thơm tho của Lạc Ly rồi ngã người lên giường, đồng thời giơ bàn tay to ra đặt lên ngực cô.