Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 959



Chương 979

“Vậy thì nghe theo cô.” Lăng Phong trầm mặc một lát rồi chịu thua mà nói.

Sau đó hắn ta lại nhìn về phía Lục Vân, cười lạnh và nói: “Tôm tép nhãi nhép, tạm thời để mày tiêu dao một thời gian, chờ tao xử lý xong chính sự sẽ đến tìm mày lấy kiếm.”

Hắn ta đã ghi nhớ tướng mạo của Lục Vân, hơn nữa tên tuổi của Lục Vân ở Long Quốc cũng không thấp, Lăng Phong không lo lắng không tìm thấy hắn.

Lục Vân thì triệt để câm nín.

Rõ ràng là hành vi ăn cướp mà nói ra từ miệng Lăng Phong lại như một chuyện hiển nhiên, nói ‘Đoạt kiếm’ thành ‘Lấy kiếm’ thì da mặt cũng thật dày.

Lục Vân đang nghĩ có nên dạy cho con chó dại này một bài học hay không, nhưng suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy thôi bỏ đi, hắn lười phí thời gian, bởi vì hai người kia đã rời đi.



Hắn âm thầm trở lại Giang Thành, trở về bên cạnh các chị gái xinh đẹp.

Lục Vân đang chờ được khen ngơi.

Hắn tin các chị nhất định đã biết sự tích uy vũ của mình ở Thiên Sáp Phong, các chị sẽ cảm thấy vô cùng tự hào!

Không biết phần thưởng gì đang đợi mình nữa?

Lục Vân đắc ý nghĩ rồi đẩy cửa tiến vào phòng khách, nhưng kết quả lại làm hắn thất vọng, hoa tươi và môi thơm trong tưởng tượng hoàn toàn không xuất hiện.

Diệp Khuynh Thành tao nhã ngồi trên ghế sa lon, dáng người thon dài trông rất đoan trang, có khí chất của một mỹ nhân băng giá.

Thấy Lục Vân trở về, Diệp Khuynh Thành lập tức chanh chua nói: “Trở về rồi à, Vân Thiên Thần Quân?”

Lục Vân cười khổ, đang muốn nói gì đó thì đột nhiên nghe Diệp Khuynh Thành buông ra một câu: “Chị đã biết chuyện của em và em năm rồi.”

Lục Vân còn tưởng rằng Diệp Khuynh Thành đang làm bộ lạnh lẽo, cố ý bày ra dáng vẻ lạnh nhạt để chế nhạo mình, ai biết cô lại đột nhiên buông ra câu nói như vậy.

Trong lòng Lục Vân lập tức lộp bộp một cái, giả điên giả dại nói: “Chị Khuynh Thành, chị đang nói cái gì vậy?”

“Hừ, em năm đã nói bí mật của hai người cho chị biết rồi.” Diệp Khuynh Thành trừng hắn một cái, gương mặt xinh đẹp lạnh như băng.

Quả nhiên chị Khuynh Thành biết rồi.

Cô không phải đang làm bộ lạnh lẽo, mà là đang ghen, trước kia chỉ khi ăn dấm thì cô mới nói chuyện chanh chua như vậy.

Lục Vân đột nhiên cảm thấy không ổn.

Nhưng điều làm hắn không nghĩ tới chính là bí mật kia lại do Sở Dao nói ra.

Ai ——

Lục Vân thầm thở dài một tiếng.

Thôi vậy, dù sao sớm muộn gì cũng phải đối mặt, Sở Dao nói ra cũng tốt hơn bảo hắn nói, vậy thì thật sự không biết nên mở miệng thế nào nữa.

“Chị Khuynh Thành, nếu chị biết cả rồi thì em cũng không giải thích nhiều.”

“Thừa nhận rồi?”

“Ừm, thừa nhận.”