Bình Yên Chốn Thôn Quê

Chương 27: Tranh đoạt nam nhân độc thân



Phương thị thấy thế, thiếu chút nữa xì một tiếng bật cười, nhưng ngại thể diện, kìm nén ngạc nhiên trong lòng, rồi ôm lấy cháu gái dụ dỗ, ngẩng đầu lên nhìn Trương mụ mụ nở nụ cười:"Bà cũng nhìn thấy rồi đó? Lão đại nhà chúng ta hiện tại chưa muốn lấy vợ, cháu gái ta đã có mình ta mỗi ngày chiếu cố là đủ rồi, bà cũng đã nghe thấy rồi đấy, cháu gái ta cũng không cần kế mẫu, ta thật không có biện pháp nào à?

"Ai ôi, trong vòng mười dặm tám thôn, ai mà không biết tẩu đau là thương yêu trẻ con." Trương mụ mụ có chút sốt ruột, uống một ngụm trà lớn, lại kiên trì khuyên nhủ, "Nhưng mà không thể nói như vậy à, tẩu hãy suy ngẫm một chút xem, lão đại nhà tẩu chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi, là một thanh niên chính trực, điều kiện lại tốt, lúc này nếu không tìm đối tượng kết thân chẳng lẽ đợi đến khi già rồi ... thật khó khăn nha! Hơn nữa tiểu hài tử trong nhà biết cái, ta giới thiệu là hai khuê nữ phẩm hạnh đều thuộc nhất đắng đấy, rất tốt à! Ta xin bảo đảm nàng dâu này vào cửa chắc chắn đối với cha mẹ chồng liền phụng dưỡng, lại biết nghe lời trượng phu, thương yêu con chồng, làm việc nhà rất là lưu loát nữa!"

"Cháu chính là không cần kế mẫu!" Triệu Tương Nghi ở trong lòng thầm mắng Trương mụ mụ, sau đó lại nói thêm,"Kế mẫu không phải là người tốt, sẽ đánh người, không cho con ăn cơm!"

"Ai yêu, ngoan nào!" Phương thị làm bộ vỗ đầu Triệu Tương Nghi," Cháu học được lời nói này ở đâu vậy, lại đem miệng luyện đến lợi hại như thế cơ đấy?"

Trong lòng bà lại rất hiếu kỳ, đứa trẻ này xưa nay rất là nhu thuận, như thế nào lại nói ra nhưng câu bén nhọn như thế?

Nghĩ tới nghĩ lui, liền đem nguyên nhân quy hết lên chuyện tái gái của Triệu Tín Lương, Phương thị cũng quyết định từ chối yêu cầu của Trương mụ mụ: "Ôi, bà cũng nhìn thấy đấy, ta nếu cho người ta vào cửa, đứa nhỏ này chắc chắn sẽ hận c.h.ế.t ta, việc này ta không thể làm chủ được, Trương mụ mụ hay là bà trở về đi à?"

Trương mụ mụ vừa thấy việc này không được, sốt ruột vô cùng, lại liên tục nói ra lời hay ý đẹp, đối với Triệu tương Nghi cười làm lành, vốn Phương thị cảm thấy thật có lỗi với bà mối này, nhưng nhìn thấy bà ta quấn chặt không buông, mặt cũng trầm xuống:" Việc này thực sự không thành được, Trương mụ mụ, nếu bà không ngại thì hỏi thăm thêm lần nữa, xem có gia đình nào tốt thích hợp với Nguyệt Cầm nhà ta không."

"Hừ! Đúng là đồ không biết điều!" Trương mụ mụ thấy việc này không thành được liền trở mặt, đằng một cái đứng lên, ngoài miệng không nói lời hay gì.

"Bà mau đi ra, đi ra ngoài đi" Triệu Tương Nghi trừng mắt căm giận hận không thể dùng mắt đ.â.m c.h.ế.t bà mối này, hai tay liền chống nạnh, lộ ra bộ dáng hung tợn.

"Hứ, ta cũng chẳng thèm nán lại nhà các ngươi nữa, cái đồ không biết điều!"

Trương mụ mụ nói xong liền xoay rời đi, Dương thị liền đứng dậy nịnh nọt nhưng Trương mụ mụ tuyệt không cho nàng ta chút thể diện nào.



Sở di bà ta tức giận như vậy, là do trước khi đến đây, bà ta khoác lác rằng sẽ nói thành công chuyện này, hơn nữa cũng thầm nhận đồ tốt từ hai cái nhà kia, giờ chuyện này lại thất bại, bà ta không sốt ruột sao mà được?

Thứ nhất tiền đặt cọc bà đã lấy giờ phải trả lại cho nhà người ta, thứ hai danh tiếng ở bên ngoài của bà có thể vì chuyện này mà ít nhiều nhận lấy tổn hại.

Chờ Trương mụ mụ lắc lắc cái m.ô.n.g rời đi, Phương thị mới đứng dậy chỉ vào mặt Dương thị mắng:" Ngươi về sau đừng có ở bên ngoài kéo cái người giống vậy vào trong nhà, chuyện tình của Nguyệt Cầm trong nhà đã có ta lo, còn nữa chuyện của lão đại cũng không đến phiên ngươi quan tâm!"

"Hắc, có quan hệ gì đến con chứ?" Dương thịt chột dạ nghiêng đầu vừa đi vừa lẩm bẩm.

Phương thị không muốn cùng với nàng ta cãi cọ một trận nữa, chỉ ném một câu: "Trong lòng ngươi tự rõ ràng mà!" Sau đó liền ôm Triệu Tương Nghi vào trong phòng.

Hôm sau, mấy bà mối đến nhà đòi làm mai cho Triệu Tín Lương ngày càng nhiều hơn, nào là quả phụ bị chồng bỏ hay là khuê nữ chưa lấy chồng, muốn tướng mạo liền có tướng mạo, thẳng đem một nhà làm cho đau đầu chết.

Bất quá nhìn kỹ ngũ quan của Triệu tín Lương, hắn thật đúng là còn rất trẻ, bộ dạng lại rất dễ nhìn, ít nhất là ngũ quan đoan chính, toàn thân đều tỏa ra một loại khí phái chính trực, nhìn thấy là liền tin cậy. Hơn nữa bên ngoài lại đồn đãi, lại cho rằng trên người hắn có bạc, lại tăng thêm một điều kiện tốt nữa, nên ai cũng muốn làm thông gia gia với nhà bọn họ hết, hấp dẫn thật là lớn!

Triệu Tương Nghi sau đó cũng chậm rãi tỉnh ngộ, mặc kệ ấn tượng của kế mẫu đối với nàng như thế nào đi chăng nữa, chung quy cũng vì hạnh phúc của Triệu Tín Lương không thể vì ý nghĩ của nàng mà làm tan biến.

Vì thế nàng liền phối hợp với Triệu Hoằng Lâm đi thăm dò ý của Triệu Tín Lương, thầm nghĩ nếu ah81n có chút ý tứ này thì bọn họ sẽ không ngăn trở.

Nào có thể đoán được Triệu Tín Lương bị hai đứa con mình chọc cho đến tức cười, sau đó lại lắc đầu nói, hắn hiện tại chẳng muốn cái gì cả chỉ mong hai đứa con có thể bình an lớn lên mà thôi.



Vì thế những người đến cửa làm mai kia đều bị hung hăng chặn lại trước cửa, so với lần trước càng thêm kiên quyết hơn.

Nhưng cũng thật là kỳ lạ, những người tới cửa làm mai không có giảm bớt đi mà ngược lại càng nhiều hơn, chỉ cần có người bước đến cửa đều bị bọn họ thẳng thừng đuổi đi, hoặc là một hàng nhà mẹ đến hỏi thăm, hoặc là mẹ của các khuê nữ này trực tiếp đến nói chuyện kết thân.

Triệu Tương Nghi vừa nghiên cứu mảnh đất hoang để trồng rau vừa vô lực thở dài, nam nhân quý tộc độc thân hoặc là kim cương vương lão ngũ [1), thật nhiều người tranh nhau cướp đoạt đấy!

Nghĩ đến đây trong đầu nàng không khỏi có chút ảo tưởng, vài năm sau nữa nhà bọn họ sẽ dựa vào hai bàn tay trắng của mình để làm nên thật là nhiều tiền, lúc đó những người làm mối kia không phải sẽ chen chúc nhau đến phát nổ sao.... Khi đó, Lã thị có hay chăng biết được tin tức này, chắc chắn trong

lòng sẽ hồi hận cực kỳ!

Nhưng mấy ngày nay Triệu Tương Nghi và Triệu Hoằng Lâm không chống nối được thế công của mấy bà mối, bởi vì những người đó không chỉ đến làm mai cho Triệu Nguyệt Cầm và Triệu Tín Lương, mà còn mơ hồ bắt đầu có khuynh hướng làm mai cho hai huynh muội Triệu Hoăng Lâm, giống như cùng lúc có nhiều cỗ xe ngựa mạnh mẽ vang dội đến đây tìm hiểu dùm cho vài

nha...

Triệu Tương Nghi và ca ca đưa mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi cảm thấy bắt đắc dĩ, hai người bọn họ một đứa tám tuổi và một đứa ba tuổi, đây là định thân lúc còn nhỏ sao!

Không khỏi có chút buồn bực, mà lúc này Dương thị lại ở bên ngoài tung thêm tin tức thập phần khoa trương!

————

(1] Kim cương Vương lão ngũ: ý chỉ những người đàn ông độc thân hội tụ những tiêu chuẩn: đẹp trai, giàu có, giỏi giang, học thức cao, khiêm tốn.