Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 337



Chương 337

Nhưng chuyện khiến ông ta cảm thấy nổi da gà đó là chỉ trong vài phút, tay trái của ông ta lại có chút không cầm cự được nữa, ông Hai lúc này mới phát hiện bản thân đã đánh giá thấp Giang Sơn.

Từ đầu đến cuối Tần Cao Văn đều không hề có ý định chuẩn bị ra tay, anh đứng dưới gốc cây to bên cạnh, im lặng quan sát trận đối quyết của hai người.

Điều này khiến trong lòng ông Hai vô cùng kinh ngạc.

Giang Sơn được Tần Cao Văn huấn luyện hơn một tháng, bây giờ thực lực của hắn tuy không thể hoàn toàn trấn áp ông ta, nhưng đã có vẻ sức lực ngang hàng.

Thêm một thời gian nữa thì không biết lợi hại đến mức nào nữa.

Nếu bản thân giao đấu với Tần Cao Văn, thì có thể đỡ được mấy chiêu đây?

Trong đầu ông ta vừa nảy ra suy nghĩ này liền cảm thấy có hơi lo sợ.

Tần Cao Văn thực sự rất mạnh.

Giang Sơn cho dù bị trọng thương nhưng hắn vẫn không có ý định lùi bước, không ngừng đứng lên, tốc độ vẫn không bị ảnh hưởng chút nào.

Bây giờ hắn giống như một con mãnh thú điên cuồng vậy, không biết mệt, cũng không biết đau đớn là gì.

Ngón tay phải của hắn đã bị gãy hai ngón, xương màu trắng lộ rõ ra ngoài, máu tươi chảy xuống không ngừng.

Nhưng từ đầu đến cuối hắn lại không kêu một câu.

Những người khác nhìn Giang Sơn cũng đều sục sôi khí huyết, nhưng không ai trong bọn họ lên tiếng, thần thái trên khuôn mặt cũng khá bình tĩnh.

Đây chính là hiệu quả mà Giang Sơn thường hay tập luyện.

Giang Sơn không chỉ một lần đứng trước mặt bọn họ nói, điều quan trọng nhất của một đội ngũ đó chính là cho dù núi Thái Sơn có sập trước mặt, thì sắc mặt cũng phải điềm tĩnh, ung dung không sợ, cho dù đối mặt với đối thủ hung dữ lớn mạnh như thế nào, cũng đều ung dung đối phó.

Hắn phát huy điểm này rất tốt.

Cơ thể ông Hai không ngừng lùi về sau.

Cuối cùng ông ta đập vào thân cây bên cạnh, tay phải của ông ta cũng chảy máu.

Ông Hai tức giận nói: “Bố mày không muốn chơi với mày nữa, sau đây tao sẽ nghiêm túc cho mày xem”.

Trước đây dựa vào bản thân một mình tung hoành cả thế giới ngầm ở khu Minh Châu, trở thành ông trùm thực sự.

Lẽ nào hôm nay lại thất bại trong tay một tên Giang Sơn tép riu sao?

Thế thì thanh danh một đời của ông ta chắc chắn sẽ bị hủy hoại hết.

Hôm nay cho dù là chết thì ông ta cũng phải chết một cách oanh liệt, chết có ý nghĩa.

Lần này ông Hai trở nên chủ động, ông ta bắt đầu tấn công Giang Sơn một cách dã man.

Ông ta phát huy toàn bộ sức mạnh của bản thân, muốn xử gọn Giang Sơn hoàn toàn trong nửa phút.

Nhưng một lúc sau ông ta liền rơi vào tuyệt vọng, cho dù ông ta có tấn công Giang Sơn điên cuồng đến đâu, thì từ đầu đến cuối Giang Sơn đều ung dung đối phó.

Hết lần này đến lần khác phá được sát chiêu của ông ta.

Bụp!

Cuối cùng Giang Sơn tóm được cơ hội, một cú đấm thẳng vào giữa ngực ông ta.

Ộc!