Để vồ Tom Hagen, tụi nó đi nguyên một xe 4 đứa. Hắn bị đẩy lên xe ngồi băng dưới, ngồi kẹt giữa hai thằng cô hồn. Sollozzo ngồi cạnh thằng lái xe. Thằng ngồi bên mặt nhanh nhẹn đi một đường cũ soát khắp người Hagen rồi kéo sụp chiếc nón nỉ, không cho hắn nhìn và cấm cục cựa.
Xe chạy cỡ 20 phút là ngừng. Bị đẩy xuống Hagen không nhìn ra địa điểm vì tối quá. Bọn nó dẫn hắn vô gian nhà lầu, ngồi trên chiếc ghế gỗ. Sollozzo ngồi đối diện, cách một cái bàn, mặt nó khoằm khoặm dễ sợ. Nó đánh đèn ngoại giao trước:
- Bọn này không muốn làm anh bạn sợ. Anh bạn thuộc ngànhvăn chớ đâu phải ngànhvõ nhà Corleone? Tôi muốn anh bạn giúp tôi và giúp luôn Ông Trùm.
Hagenrút điếu thuốc đưa lên môi, tay run run. Một thằng xách ra chai rượu hạng bét, một cái ly sành. Hagen làm một hơi cho tay chân đỡ run rẩy, luống cuống.
Sollozzo điềm đạm mở lời: “Ông Trùm của bạn chết rồi”. Nó ngừng lại, ngạc nhiên thấy Hagen đầm đìa nước mắt. “Người của tôi hạ ổng ngay khi ổng ở văn phòng ra. Xong cú ấy tôi mới đến mời anh bạn để anh bạn làm “cây cầu hoà bình” giữa Sonny và tôi”.
Hagen nín thinh. Tự nhiên hắn cảm thấy rầu rĩ, chán nản như trời vừa sập. Và sợ chết hơn bao giờ hết.
“Tôi biết Sonny “mặn” đề nghị của tôi lắm. Và anh bạn cũng thấy rõ sự lợi hại của vấn đề. Ma túy mới là ngành ngon ăn nhất. Biết làm ăn, biết chụp lấy cơ hội này thì chỉ mấy năm là thằng nào cũng giàu lớn. Nhưng Ông Trùm của anh bạn không chịu hiểu, ổng lạc hậu quá và gàn bướng thiệt tình. Bây giờ ổng không còn nữa thì công việc làm ăn mình thu xếp lại với nhau dễ quá mà ? Tôi muốn có Sonny và anh bạn. Mình làm ăn chung…"
- Không xong đâu! Thằng Sonny đời nào chịu. Nó sẽ chơi xả láng...
- Vì vậy mới cần phải có anh bạn ở đây, anh bạn sẽ cho nó biết chuyện phải quấy . Cánh nhà Tattaglia đâu có yếu ? Và dân giang hồ Nữu-Ước thực sự chỉ cần “hai chữ bình yên” chớ có đổ máu lớn thì học chỉ có thua thiệt, mất người mất của! Miễn Sonny chịu ô-kê thì mọi phe nhóm toàn quốc sẽ đồng ý bỏ qua vụ này, ngay cả những thằng xưa nay bồ bịch nhất với nhà Corleone.
- Anh bạn dư biết là Ông Trùm xuống dốc. Bằng không thì bố tôi cũng chẳng dám đụng. Các phe nhóm anh em đâu có chịu vụ chọn anh bạn làm consigliori ngang xương vậy? Anh bạn đâu phải dân Sicily mà một tí máu Ý cũng không! Bây giờ có đổ máu lớn thì cánh Corleone mất hết đã đành mà chẳng thằng nào thắng hết. Ngất ngư cả đám với nhau. Anh bạn biết tôi cần thế lực, đến uy tín nhà Corleone chớ đâu cần họ bỏ vốn? Vậy nhờ anh bạn đánh tiếng với các caporegime để tránh đổ máu lãng.
Hagenchìa ly ra đòi rượu nữa, trả lời xuôi:
- Tôi sẽ thử coi… những thằng Sonny ngang bướng lắm. Và còn thằng Luca Brasi nữa. Sức mấy Sonny kềm nổi nó? Chính nó mới đáng ngại. Chính tôi cũng phải ngán nó huống hồ các ông?
- Thằng Luca để tôi tính. Anh bạn đừng thắc mắc. Chỉ nhờ anh kềm giùm Sonny và hai thằng em nó. Anh bạn có thể bảo thằng Fred rằng nếu bọn tôi định chơi thì nó sống nổi không? Bọn tôi thực tình không muốn gây chuyện lôi thôi đổ máu vô ích mà chỉ muốn làm ăn. Cùng lắm mới phải làm vậy.
Hagensuy nghĩ nhanh như chớp. Đúng, điệu này thằng Sollozzo muốn nhờ nó làm “trung gian” thiệt. Đâu nó có nghĩ tới thủ tiêu hay bắt giữ làm con tin làm chi? Vậy mà đã sợ run rẩy cả chân tay, hèn hạ quá độ!
Cảm nghĩ của hắn không lọt nổi tầm mắt Sollozzo. Nó biết hết! Bây giờ mà cưỡng lại, không chịu đứng làm trung gian nó dám “cho đi” lắm chớ? Vả lại nó chỉ muốn mìnhnói chuyện phải quấy cho bọn Sonny nghe… tức là làm bổn phận của một thằngconsigliori chớ có gì khác đâu? Mà nó nói có lý. Phải tránh với bất cứ giá nào vụ đổ máu, một vụ đánh xả láng giữa hai nhà Corleone – Tattaglia! Vậy phen bên Sonny chỉ còn cách chôn người chết, tạm thời quên hết để bắt tay làm ăn. Chừng thời gian chín muồi thì “hỏi tội” thằng Sollozzo vẫn không muộn.
Một thằng cáo già như Sollozzo có dễ gì qua mặt?Hagennghĩ gì là nó biết hết, bằng không nó đã chẳng mỉm cười thế kia!
Bỗng hắn hoảng hồn: Nó nói “Luca Brasi để tôi tính” mà nó chẳng dám ung dung, tự tại đến thế kia thì hẳn là nó đã “thu xếp” xong thằng hung thần này rồi. Nó đã “nắm” được Luca?… Thằng Luca phản phé thiệt sao? Ngay sau khi từ chối thằng Sollozzo, Ông Trùm đã chẳng biểu hắn đi kiếm thằng Luca Brasi gấp sao?
Vụ này khó hiểu nhưng đành hậu xét. Vấn đề là phải làm cách nào ra thoát, về lọt “pháo đài”Long Beach, càng sớm càng tốt. An toàn cái đã! Nghĩ vậy,Hagenhứa với nó:
- Tôi sẽ cố thu xếp vấn đề như ý mấy ông muốn. Ông nói đúng và Ông Trùm già còn sống cũng phải đồng ý. Phải tránh đổ máu bất lợi.
- Đúng thế! Tôi là người làm ăn… tôi tối kỵ đổ máu. Thấy máu là thấy tốn tiền, tốn quá nhiều tiền!
Có tiếng chuông reo. Một đàn em Sollozzo chạy tới nhấc ống nghe. Nghe xong nó chạy lại rỉ tai xếp. Coi, khi không mặt thằngĐường-Thổ sao nhợt nhạt hẳn, mắt nó quắc lên thấy ghê? Tự nhiênHagenrét. Nó nhìn chòng chọc, nhìn cái điệu cân nhắc thế kia thì hết hy vọng được chúng thả về rồi. Tình hình này chết dễ như chơi!
Quả nhiên Sollozzo lên tiếng, giọng nó hằn học, chán nản:
- Ổng hãy còn sống! Ghê thật… lãnh một lúc 5 viên gần như vậy mà vẫn không chết… thì bảnh thật. Vậy là xui cùng mình. Tôi cũng xui mà anh bạn cũng xui!