Sau vũ hội đêm đó ở Phủ tổng thống trở về, thái độ của Diệp Thiên Chí đối với Đới Anne chuyển sang lãnh đạm.
Quan hệ giữa hai người họ nguyên bản không có quan hệ tình cảm, chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Diệp gia nhìn trúng chính là hình tượng công ích của Đới Anne, có thể là điểm cộng cho Diệp gia, kéo thêm phiếu bầu cho Diệp Thu Sinh.
Đới Anne lại muốn gả vào hào môn, bước vào giới thượng lưu.
Suy cho cùng, diễn viên thanh xuân, nhất là diễn viên nữ, chưa nói đến việc đóng phim vất vả, muốn trở thành một cây trường thanh rực lửa, càng là khó càng thêm khó.
Đêm dó, thủ đoạn nhỏ của Đới Anne trên yến hội của tổng thống phu nhân, Đường Mặc Trầm đã nói cho Hoắc Vĩ Đình.
Sau khi Lâm Nhược biết chuyện, chắc chắn vô cùng không vui.
Bọn họ không để ý Đường Mặc Trầm cùng Diệp Thu Sinh đấu đá, nhưng lại giở trò ở trên bữa tiệc của mình thì vị đệ nhất phu nhân này thật không muốn bỏ qua.
Lâm Nhược tìm cơ hội nói bóng nói gió Diệp Thu Sinh một phen bày tỏ sự không hài lòng của mình.
Vốn dĩ biểu hiện của Đới Anne trong vũ hội đã rất tầm thường, hiện tại lại thêm chuyện này, Diệp Thu SInh càng thêm thất vọng.
Dạng nữ nhân ngu xuẩn này, thực tế không xứng đáng làm con dâu của hắn.
Nếu đem người này gả vào Diệp gia, chỉ khiến Diệp gia thêm xấu mặt mà thôi.
Vì vậy, Diệp Thiên Chí sau sự việc đó đã đưa ra một tuyên bố, anh và Đới Anne chỉ là bạn bè bình thường, phá tan giấc mộng bước vào giới hào môn của Đới Anne.
Đương nhiên, Đới Anne không cho là mình có khuyết điểm gì, mà đem tất cả đều quy tội cho Bùi Vân Khinh.
Bởi vì cô ta mà cô đánh mất một cuộc hôn nhân tốt đẹp bước chân vào giới thượng lưu, Đới Anne làm sao có thể không hận Bùi Vân Khinh cho được.
“Hiện tại, xin mời ảnh hậu Đới Anne.”
Giọng nói của người dẫn chương trình vang lên, Đới Anne mỉm cười đứng dậy, ưu nhã bước lên sân khấu.
"Nghe nói, Đới tiểu thư vì bộ phim này đã học được các động tác võ thuật, còn ố ý học bắn cung, không bằng ở trên sân khấu biểu diễn cho mọi người cùng xem.”
“Được, vậy tôi liền thể hiện một chút”
Nhân viên công tác đưa lên cung tên đã chuẩn bị sẵn cho Đới Anne.
Vì để cho bộ phim càng trở nên chân thực hơn, các đạo cụ bên trong đều làm theo như thật, vậy nên vây cung mà Đới Anne sử dụng cũng vô cùng giống thật.
Làm bằng đồng nguyên chất, dây cung bằng gân bò.
Kết cấu vô cùng tinh xảo, mũi tên cũng là đồng nguyên khối.
Đới Anne cầm mũi tên trong tay, nhắm kĩ mục tiêu, dùng hết sức kéo căng dây cung, bắn ra một mũi tên, kém chút là trúng hồng tâm.
Một diễn viên có thể biểu diễn một màn như vậy, có thể thấy được là rất công phu, dưới đài lập tức là một trận vỗ tay tán thưởng.
"Lợi hại lợi hại, không biết Đới tiểu thư luyện đến loại trình độ này, luyện trong bao lâu?"
Đới An Ny lập tức kêu ca kể khổ, thể hiện sự chuyên nghiệp của mình.
“Chỉ là kéo cung cũng phải luyện đến hai tuần, lúc ấy cánh tay đau đến mức không cầm được đũa, về sau bắn tên thì càng không cần phải nói, thực sự tay đều rất đau. Tôi luyện trước sau khoảng nửa năm, hiện tại trên ngón tay còn có một vết sẹo nhỏ! Ai kêu tôi là diễn viên cơ chứ, đương nhiên là phải cố gắng hoàn thiện!”
Có không ít Hollywood, phóng viên đang ngồi dưới đài, đến lúc đó có thể giúp cô tuyên truyền, nói không chừng cô còn có thể nhận được hợp đồng đóng phim nước ngoài.
“Đới tiểu thư không hổ là một diễn viên tốt, vì một vai diễn là làm được đến trình độ này.”
Nguyên bản, thời điểm này Đới Anne sẽ đi xuống.
Thế nhưng cô ta không làm vậy!
“Không bằng chúng ta tìm một vị khán giả ở hội trường trực tiếp lên thể nghiệm một chút?” Đới Anne chủ động đề nghị.
Cô đã mở lời, đương nhiên MC cũng không tiện nói gì, đành phải phụ hóa, “Có vị khán giả nào sẵn lòng lên sân khấu không ạ? !”
Dưới đài, đám fan hâm mộ lập tức nhao nhao giơ tay.