“Tôi cảm thấy, người hiện tại nên đứng trên sân khấu không phải là tôi!” Bùi Vân Khinh nhìn xuống Cố Tây Phán đang ở dưới sân khấu cười một tiếng, nâng tay làm dấu xin mời, “Mà là người sáng lập quỹ từ thiện, Cố Tây Phán tiểu thư!"
Cố Tây Phán không nghĩ tới, cô sẽ mời mình lên.
Trong lòng kinh ngạc, vẫn là nhấc theo váy cười ưu nhã đi đến sân khấu.
“Đồng tiền có giá, lòng tốt là vô giá, đây đều là những điều chúng ta nên làm.”
“Đúng vậy, ung thư mấy năm gần đây vẫn luôn là vấn đề nan giải trên toàn cầu, làm một sinh viên Y khoa, tôi cũng gặp qua không ít những bệnh nhân đã chịu đủ những giày vò mà ung thư gây ra. Mà rất nhiều thuốc của nước ngoài bởi vì nhiều lý do mà không thể đưa vào sử dụng.” Bùi Vân Khinh thoại phong nhất chuyển, “Nghe nói, Dược nghiệp Cố thị đã kí kết hợp đồng với công ty DM của Mỹ, rất nhanh sẽ giới thiệu một lô thuốc chống ung thư mới, chuyện này là thật sao. . .?”
“Chuyện này. . .”
Cố Tây Phán bị đánh cho không kịp trở tay, không khỏi nghẹn lời.
Cô thành lập quỹ từ thiện này đầu tiên là vì Cố thị cùng hình ảnh của cô ta, thứ hai là giới thiệu loại thuốc này.
Quỹ từ thiện đã kết hợp với Cố Thị đưa loại thuốc mới này vào, một khi loại thuốc mới này được đưa ra thị trường, người bệnh được hỗ trợ đều phải mua thuốc này để nhận được trợ cấp của quỹ, đến lúc đó sẽ kiếm được một bó tiền lớn.
Bề ngoài là từ thiện, trên thực tế chính là hoạt động xoay vòng tiền của doanh nghiệp.
Chuyện này nếu để tiết lộ, khẳng định sẽ bị chỉ trích.
Bởi vậy, bọn họ hoàn toàn không được công khai, Bùi Vân Khinh làm sao lại biết được?
“Chúng tôi vẫn đang nói chuyện, cũng chưa hoàn thành.” Cố Tây Phán hàm hồ đáp.
“Tôi thế nhưng trước đó nhìn thấy tư liệu của quỹ từ thiện Tây Phán của chúng ta, loại thuốc này thế nhưng là dược phẩm quỹ từ thiện chỉ định, Cố tiểu thư lại nói dược phẩm còn chưa được đưa vào, đây có phải là có chút tự mâu thuẫn hay không? !”
Dưới sân khấu, các phóng viên ngay lập tức đã ngửi thấy mùi khác thường.
"Cố tiểu thư, Bùi tiểu thư nói tới chuyện tân dược là thật sao?"
“Nếu như thuốc này nằm trong kế hoạch sử dụng thuốc của quỹ, điều này có phải có ý nghĩa, quỹ này chính là hành vi xoay vòng tiền?”
“Cố tiểu thư là đang lấy danh nghĩa từ thiện để bán thuốc sao?”
. . .
Bùi Vân Khinh trong lòng cười cười, ngoài miệng còn muốn "giúp đỡ".
"Mọi người không nên kích động, tôi nghĩ Cố tiểu thư, nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời hài lòng."
Cô biết ngay, một khi tin tức này lọ ra ngoài, các phóng viên sẽ ngay lập tức cắn Cố Tây Phán không thả.
Cố Tây Phán muốn được cả danh và lợi, trước tiên phải qua được cửa của Bùi Vân Khinh cô!
“Chúng tôi sau khi chắc chắn sẽ công bố rõ vấn đề này.” Cố Tây Phán nhìn tình thế không ổn, cấp tốc nói sang chuyện khác, "Nào, Bùi tiểu thư, mọi người chúng ta cùng làm một ly!"
Dẫn chương trình cũng đi lên sân khấu, “ Đúng, mời mọi người cùng nhau nâng ly, chúc cho quỹ từ thiện có thể giúp đỡ được càng nhiều người hơn!”
Dưới sân khấu, nhân viên công tác nhanh chóng bước tới ‘mời’ những vị phóng viên còn muốn truy vấn ra ngoài hội trường.
Hội trường lại trở lại bình thường, Bùi Vân Khinh cầm lấy ly Champagne đi xuống sân khấu.
Để cái ly sang một bên, cô quét mắt một vòng miễn cưỡng mỉm cười với Cố Tây Phán, sải bước hướng lối ra.
Mục đích tới nơi này, chính là đến phá đám Cố Tây Phán.
Hiện tại mục đích đã đạt được, cũng phải rút lui thành công.
Cố Tây Phán cảm thấy tức giận, nơi nào còn chịu để cô rời đi như vậy, đang chuẩn bị tới chặn cô lại.
Sau đám đông, Tư Đồ Duệ sải bước ra ngoài, nắm lấy cổ tay cô, lôi cô ra khỏi đám đông mà không giải thích.
Cố Tây Phán cười lạnh, đang muốn phân phó trợ lý đi qua chụp lén.
Mắt lại thấy ở lối vào có một thân ảnh quen thuộc —— Đường Mặc Trầm.