Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 397: Phảng Phất Giống Như Nữ Vương



Từ biểu hiện của Đường Mặc Trầm, Phương Mê dễ dàng nhận ra, nam nhân này đối với Bùi Vân Khinh thực sự là vô cùng cưng chiều.

Cái cảm giác này, thậm chí không kém sự quan tâm của một người ba với con gái.

Xác định được điều này, Phương Mê hẳn là rất vui mừng.

Dù sao, cuối cùng cũng từ trên người nam nhân này tìm được một cái để uy hiếp, thật không dễ dàng.

Nhưng không biết tại sao, vào lúc này, tâm trạng của Phương Mê lại có chút buồn bực khó hiểu.

Đến mức, Chu Đình An nói chuyện với hắn, hắn lại không nghe thấy gì.

Chú ý thấy hắn không tập trung, Chu Đình An lo lắng nhìn qua “Anh không sao chứ?”

“Không sao.” Phương Mê cười, “Chỉ hơi mệt chút thôi.”

Mấy người cùng nhau đến phía sau sân khấu nơi tổ chức buổi họp báo, Trình Thiên Hữu đã thay một chiếc áo sơmi sạch sẽ, dáng vẻ lười biếng dựa vào bàn.

Nhìn thấy mọi người đến liền mỉm cười đứng dậy.

Bùi Vân Khinh cười nhẹ, giới thiệu Trình Thiên Hữu, Phương Mê cùng Chu Đình An với nhau.

Trình Thiên Hữu cười, bắt tay Phương Mê, khoé môi tà mị câu lên

“Phương tiên sinh, anh không phải. . . Có hứng thú với Bùi nha đầu nhà chúng tôi đấy chứ?”

Gia hỏa này, là sợ thiên hạ chưa đủ loạn sao?

“Lục thúc!” Bùi Vân Khinh trợn mắt nhìn anh ta một cái, mỉm cười giải thích, "Phương lão sư, anh đừng quan tâm, chú ấy chỉ đang nói đùa thôi!”

Phương Mê cười nhạt, “Không sao đâu.”

Thu tay về, Trình Thiên Hữu giương mắt nhìn Đường Mặc Trầm đứng bên cạnh, lập tức bị đối phương hung hăng trừng mắt một cái.

Bùi Vân Khinh giới thiệu Phương Mê và Chu Đình An với mọi người, Trình Thiên Hữu liền sáp lại gần Đường Mặc Trầm nhẹ vỗ vai anh.

“Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, vị Phương lão sư này đối với Bùi nha đầu nhà chúng ta, chỉ sợ dã tâm không nhỏ đâu.”

Đường Mặc Trầm liếc nhìn, “Dám đụng vào cô ấy thì tôi chặt tay cậu đấy!”

“Bạn bè của vợ, không được phép bắt nạt!” Trình Thiên Hữu cười vẫy vẫy tay anh, “Sau này đừng hung dữ như thế, Lục thúc mua kẹo cho cháu ăn nha!”

Đường Mặc Trầm giật giật lông mày, “Tôi có nên nói với bà nội một tiếng rằng tôi có bạn gái rồi không?”

“Đừng đừng đừng!” Nghe xong câu này Trình Thiên Hữu lập tức ôm lấy cánh tay anh, “Anh em tốt, tha cho tôi một mạng đi, sau này tôi khẳng định không đùa với cậu nữa!”

Trình Thiên Hữu không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ một mình vị lão thái quân kia.

Từ nhỏ được bà nội nuôi lớn, đối với bà nội anh ta vẫn luôn là nói gì nghe nấy.

Bình thường mỗi lần bà nội thúc giục anh ta tìm bạn gái, kết hôn, anh ta đều lấy Đường Mặc Trầm ra làm bia đỡ đạn, nếu bà nội biết ngay cả Đường Mặc Trầm cũng có bạn gái thì ngày tháng tốt đẹp của anh ta nhất định sẽ OVER.

“Bùi tiểu thư!” Triệu Nghiên bước nhanh tới, đi đến trước mặt Bùi Vân Khinh, “Cô nên chuẩn bị lên sân khấu rồi.”

“Được!” Bùi Vân Khinh xoay người, “Tôi đi sửa lớp trang điểm!”

Người trang điểm lập tức chạy tới nghiêm túc giúp cô chỉnh lại lớp trang điểm.

Mấy người đàn ông quay mặt lại nhìn cô.

Trình Thiên Hữu khoanh tay, “Một năm không gặp, nha đầu này. . . Giống như đã trưởng thành hiểu chuyện hơn!”

Đường Mặc Trầm không nói gì, anh chỉ bước lên phía trước nghiêm túc giúp cô chỉnh lại cổ áo.

“Em lên đi!”

Gật đầu với anh, Bùi Vân Khinh giẫm lên đôi giày cao gót bước đi lên sân khấu.

“Bây giờ, xin mời thành viên tập đoàn Dược nghiệp La Thị, tổng giám đốc Dược nghiệp La Thị Bùi tiểu thư.”

Theo thanh âm của người dẫn chương trình, cửa tự động mở ra, đèn trong hiện trường cuộc họp báo toả sáng chiếu lên người cô gái.

Bộ trang phục màu đen được thiết kế kiểu đứng đắn nhưng không mất sự thời trang ôm lấy thân hình cao gầy của cô, mái tóc dài được nhuộm một lớp ánh sáng, cả người cô dường như đang phát sáng.

Cô gái từng bước từng bước đi lên bục phát biểu.

Xinh đẹp thanh nhã, khí chất điềm tĩnh.

Phảng phất giống như Nữ Vương!