Bố Y Quan Đạo

Chương 1023: Ai dám tranh phong?



Lại một tin tức về Trương Thanh Vân chiếm giữ trang bìa các báo, trong họp báo sau hội đàm bộ trưởng về kinh tế Trung Pháp, Trương Thanh Vân đột nhiên nổi giận với các phóng viên.

Trương Thanh Vân nói đến vấn đề tố chất phóng viên bên phía Pháp quá kém, văn hóa kém, tu dưỡng kém, không biết gì về Trung Quốc nhưng lại cứ ra vẻ biết rõ tất cả. Những hành vi này không những ảnh hưởng đến cảm tình giữa hai bên, hơn nữa càng làm ảnh hưởng đến Pháp và các quốc gia Châu Âu khác.

Trong bản tin, Trương Thanh Vân tìm từ rất nghiêm, đơn giản mắng cho phóng viên kia không ngẩng đầu lên được. Cuối cùng hắn nhấn mạnh Trung Quốc không phải ác thú, Trung Âu cần đẩy mạnh trao đổi minh bạch lẫn nhau, đây chính là điểm đột phá khó kiếm trong quan hệ Trung Âu.

Trương Thanh Vân nói xong thì đơn giản không tiếp nhận câu hỏi của phóng viên, hắn đơn phương hủy họp báo, không quan tâm đến sự vây công của phóng viên mà trực tiếp quay về khách sạn.

Đám truyền thông đưa tin Trương Thanh Vân chọc vào lớp phóng viên nước Pháp, vì vậy mà rất nhiều con sóng bùng lên.

Truyền thông các nước cũng có cách nhìn khá cao với vấn đề này, ai cũng đưa tin khá rõ ràng, người đồng tình với Trương Thanh Vân cũng tương đối cao, người phản đối cũng há miệng mắc quai.

Lần này Trương Thanh Vân phê bình phóng viên nước Pháp cũng có khuynh hướng, trên các trang truyền thông có một tiêu đề mới "Nhân vật lãnh tụ sắc bén tương lai của Trung Quốc đã làm buổi họp báo với bộ trưởng Raca trở thành vở hài kịch!"

Bài viết này châm chọc chính phủ nước Pháp và trưởng phòng Raca mềm yếu vô năng, thậm chí còn nói Raca là "đàn bà". Đồng thời bọn họ lại đưa ra lời khẳng định với Trương Thanh Vân, cho rằng người này có chút khí chất, có chút uy nghiêm. Bọn họ cho rằng vấn đề dân chủ ở Trung Quốc không được như Châu Âu, vì vậy cũng không cảm thấy Trương Thanh Vân có gì quá đáng trách.

Báo nước Anh lại có thái độ chối bỏ với vấn đề này, cho rằng Trương Thanh Vân không phải thân sĩ, không tôn trọng Châu Âu, không tôn trọng tự do ngôn luận. Cho rằng hành vi nổi giận trong họp báo là mất lý trí, vì vậy yêu cầu hắn đưa ra lời xin lỗi.

Truyền thông nước Mỹ thì đưa ra một tiêu đề "Những lời nói của bộ trưởng Trương Thanh Vân ở Châu Âu! ", tin tức liệt kê tất cả hành trình của hắn, đưa hắn thành một nhân vật cứng nhắc và chủ chiến.

Tin tức nói rõ, Trung Quốc ỷ vào mình ngày càng lớn mạnh mà liên tục phách lối, là một tồn tại khiêu chiến với Mỹ. Nguồn tại http://Truyện FULL

Tin tức ở truyền thông Mỹ đã đưa tin tức của Trương Thanh Vân ghép vào chính sách của Trung Quốc, hô hào chính quyền Mỹ không được phớt lờ, cần đẩy mạnh phòng ngừa nguy cơ.

Nếu so sánh với truyền thông nước ngoài thì trong nước lại tỏ ra giúp đỡ những biểu hiện của Trương Thanh Vân ở Pháp, video cuộc họp báo được tải về rất nhiều trên mạng.

Đoạn video này có số lượt người xem rất đông, chỉ trong vòng một ngày đã hơn chục triệu lượt người xem, có hàng trăm ngàn tin nhắn để lại. Phần lớn mọi người đều nói lời giúp đỡ Trương Thanh Vân, cho rằng biểu hiện của hắn ở nước Pháp rất có lực, cư dân mạng xem hắn là "bộ trưởng có lực", vì thế mà danh tiếng của Trương Thanh Vân lại đạt đến đỉnh điểm...

Sau khi quốc hội điều chỉnh ban ngành chính phủ thì hội nghị thường vụ đầu tiên được tổ chức ở Trung Nam Hải, hội nghị chủ yếu thỏa luận về vấn đề quy phạm và khai phá tài nguyên, đầu tư và các vấn đề tương quan ở khu trung bộ và tây bộ. Chủ tịch tỉnh Giang Nam Nghiêm Tụng Tuấn và chủ tịch tỉnh Giang Bắc Túc Nhất Tiêu đều được dự thính hội nghị, ngoài hai người bọn họ cũng có các đại biểu các tỉnh Trung Nguyên còn lại.

Cũng là đại biểu nhưng tâm tính của Nghiêm Tụng Tuấn và Túc Nhất Tiêu cực kỳ khác biệt. Bây giờ tình hình ở Giang Nam quá nặng nề, Nghiêm Tụng Tuấn triển khai và mở rộng công tác cực kỳ khó khăn. Túc Nhất Tiêu lại thuận buồm xuôi gió ở Giang Bắc, đây cũng là thời điểm mà hắn rất vừa lòng đắc chí.

Trong hội nghị, hai người đều đứng lên phát biểu vấn đề liên quan đến quy phạm khai phá, đầu tư và các phương diện tương quan khác ở hai tỉnh. Lăng Tổ Hồng là người tiến hành quy nạp tổng kết những lời phát biểu của hai người, lão phê bình Giang Nam không chấp hành chính sách quy hoạch tương quan của chính phủ chẳng chút lưu tình, lão nói vấn đề của Giang Nam bây giờ không phải là phương án chưa xong, mà chính là chấp chính chưa tốt.

Hằng năm kinh tế Giang Nam đều có vẻ rất khá ở Trung Nguyên, nhưng thực tế thì tất cả phương diện công tác nói như người khổng lồ và hành động như người lùn. Điều này cũng làm Giang Nam nổi tiếng nói suông mạnh miệng.

Cuối cùng Lăng Tổ Hồng nói với Nghiêm Tụng Tuấn:

- Chủ tịch Nghiêm, năm xưa tôi ở Hoàng Hải đã từng nói chuyện với bộ trưởng Trương về Giang Nam, anh ấy nói vấn đề Trung Nguyên quật khởi lấy Giang Nam làm trung tâm, Giang Nam sẽ là điềm báo cho cả Trung Nguyên. Anh ấy liệt kê hơn mười ưu thế để chứng minh quan điểm về Giang Nam.

- Tôi tin anh và anh ấy có quan hệ tốt, anh nhất định sẽ biết rõ ưu thế này, vì các anh đều là cán bộ quê hương Giang Nam, hiểu rất rõ về Giang Nam. Vì vậy lần này trung ương kỳ vọng rất cao vào vấn đề anh lãnh đạo chính quyền Giang Nam, hy vọng anh đừng làm phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo.

Nghiêm Tụng Tuấn gật đầu tỏ thái độ sẽ không phụ lòng kỳ vọng của lãnh đạo nhưng từ sâu trong lòng rất lo lắng. Lão biết Trương Thanh Vân có quan hệ rất rộng, nhưng lão không ngờ mối liên hệ giũa Trương Thanh Vân và Lăng Tổ Hồng lại đến mức độ này.

Phải biết rằng Lăng Tổ Hồng là quan viên Hải phái, là phái đối đầu với phái Kinh Tân của Trương Thanh Vân, dưới tình huống như vậy mà hai người có giao hảo tốt đẹp, điều này hoàn toàn nằm ngoài dựa đoán của mọi người. Quan trọng là Lăng Tổ Hồng mượn lời của Trương Thanh Vân để phê bình khối chính quyền Giang Nam công tác không xứng với thực tế, điều này tạo ra áp lực lớn với Nghiêm Tụng Tuấn, áp lực này còn mạnh hơn cả khi bị lãnh đạo mắng.

Sau khi kết thúc hội nghị thường vụ thì Túc Nhất Tiêu đến nói giỡn với Nghiêm Tụng Tuấn:

- Cũng biết Giang Nam có một Trương Thanh Vân, không ngờ dưới tình huống này ngay cả phó thủ tướng cũng nhắc đến, xem ra tiểu tử kia phát triển rất tốt. Lúc này anh ta chọc ra lỗ hổng ở Paris còn chưa đủ, bây giờ cũng vì anh ta mà trọng trách trên vai anh Nghiêm nặng nề hơn trước. Anh Nghiêm, công tác Giang Nam cũng khó thể làm tốt, tôi hiểu được khó khăn của anh.

Nghiêm Tụng Tuấn cười cười, lão rất quen đại danh của Túc Nhất Tiêu, trong số cán bộ cấp tỉnh thì Túc Nhất Tiêu là một chủ tịch phát triển rất mạnh, năng lực quá lớn, đồng thời cũng thích cạnh tranh với người khác. Trước đó sáu tỉnh Trung Nguyên liên tục cùng nhau chèn ép nhưng cũng chỉ có mình Túc Nhất Tiêu phát triển bề thế, đẩy Giang Bắc phát triển mạnh, hầu như trở thành một tỉnh đứng đầu Trung Nguyên, vì thế có thể thấy được bản chất tư bản của Túc Nhất Tiêu.

Nghiêm Tụng Tuấn đối mặt với Túc Nhất Tiêu cũng không có dũng khí tiếp chiêu, trong đầu cực kỳ buồn bực. Túc Nhất Tiêu thấy Nghiêm Tụng Tuấn như vậy thì cũng không nói thêm điều gì, đành phải nói lời cáo biệt, sau đó nhanh chóng đi ra.

Tình cảnh hai người chạm trán nói chuyện cũng được đoàn người thủ tướng Đỗ đi ra phía sau nhìn thấy. Thủ tướng Đỗ đột nhiên dùng giọng hăng hái nói với các lãnh đạo chính phủ ở bên cạnh:

- Các anh có biết không, trước khi đại hội đại biểu quốc hội được mở thì Túc Nhất Tiêu về thủ đô đã mở tiệc chiêu đã Trương Thanh Vân và chủ tịch tỉnh Tuy Viễn Chiêm Hồng Quế, trên bàn rượu anh ta nói ẩu tả, tự xưng là không có đối thủ ở Trung Nguyên. Hai người Chiêm Hồng Quế và Trương Thanh Vân cũng bị khí thế của anh ta lấn át.

- Cuối cùng cũng có Chiêm Hồng Quế bày tỏ sẽ so với Túc Nhất Tiêu, nhưng Tuy Viễn sao có thể so với Giang Bắc? Các anh thấy so như vậy có được không?

- Có chuyện này sao? Tôi cũng chưa từng nghe nói, người này cũng quá kiêu ngạo, nghĩ rằng ai cũng như vậy sao?

Phó thủ tướng Liên cũng cười híp mắt nói, sau đó lão di chuyển chủ đề:

- Nhưng người này công tác rất thuận tay, qua điểm tổ chức mạnh, năng lực cao, có thể làm người ta yên tâm. Những năm qua Giang Bắc phát triển rất nhanh, Giang Nam đã bị bỏ xa...

- Nếu tìm được người ép anh ta để không còn cô đơn, vì một cành cây không làm nên cả Trung Nguyên, nếu không có đối thủ mạnh thì Giang Bắc sao có thể phát triển?

Triệu Mai Nam ở phía sau cũng cười nói.

Thủ tướng Đỗ chỉ mỉm cười không nói, ngay sau đó lão quay đầu nhìn chung quanh, cuối cùng nói:

- Các vị nói xem, ai có thể trấn trụ được Túc Nhất Tiêu? Mai Nam, anh quen thuộc Trung Nguyên, anh nói xem Nghiêm Tụng Tuấn này thế nào? Anh ta có thể làm ra chiến tích huy hoàng hay không?

Triệu Mai Nam bị thủ tướng điểm danh, lão có chút trầm ngâm rồi nói:

- Nghiêm Tụng Tuấn cũng là một lãnh đạo năng lực mạnh, nhưng dưới điều kiện bây giờ, Giang Nam cuối cùng sẽ không so được với Giang Bắc. Nghiêm Tụng Tuấn sẽ tạo ra thành tích nhưng sẽ khó uy hiếp được Túc Nhất Tiêu.

- Như vậy không dễ dàng sao? Tôi thấy chúng ta nên dùng thuốc mạnh, đưa Trương Thanh Vân đến Trung Nguyên, anh ta cũng là một nhân vật không chịu thua, đưa đến đó sẽ có trận chiến với Túc Nhất Tiêu.

Lăng Tổ Hồng cười ha hả nói.

Thủ tướng Đỗ lắc đầu, lão khoát tay nói:

- Anh Lăng, bây giờ anh đừng đề cập đến vị bộ trưởng này, anh ta đang lấn lướt hết danh tiếng ở nước Pháp, làm rối loạn nhiều kế hoạch ngoại giao của chúng ta. Những ngày gần đây anh ta không chỉ là phó bộ trưởng bộ thương mại, hơn nữa còn kiêm nhiệm cả chức vụ bộ trưởng bộ ngoại giao, tất cả chiến tuyến ngoại giao đều vây quanh người.

Thủ tướng Đỗ nói như vậy làm cho mọi người sững sốt, sau đó ai cũng nở nụ cười. Cuối cùng Thủ tướng Đỗ nói:

- Được rồi, không nói đến những vấn đề này nữa, tôi cần phải điện thoại cho tổng thống Pháp, đây là cuộc điện thoại ngoài kế hoạch, bây giờ tôi cũng bị Trương Thanh Vân chỉ huy.

Mọi người lại cười rộ lên, sau đó ai cũng bận rộn. Triệu Mai Nam đi chậm lại, sau đó lão liều mạng tiến lên hai bước nói:

- Thủ tướng Đỗ, tôi cho rằng Giang Nam không nên thay người, thay quá nhiều cũng không giải quyết được vấn đề, Thang Vận Quốc và Nghiêm Tụng Tuấn đều là người có kinh nghiệm, chúng ta cần cho bọn họ đủ sự tín nhiệm và trợ giúp, tôi tin dưới sự lãnh đạo của bọn họ thì Giang Nam sẽ tạo ra thành tích.

Thủ tướng Đỗ nhìn Triệu Mai Nam, khóe miệng lão lộ ra nụ cười:

- Như vậy là tốt