Bố Y Quan Đạo

Chương 1226: Giang Nam nổi bật



Vấn đề trẻ hóa cán bộ trẻ tuổi do chính những lãnh đạo thế hệ thứ hai nói ra, bọn họ đưa ra quy chế khung cho cơ chế về hưu và vấn đề trẻ hóa cán bộ.

Có thể nói chế độ về hưu của cán bộ có liên quan đến độ tuổi, do đó khi được xác định sẽ thành điều lệ cán bộ.

Nhưng ăn một miếng cơm không thể mập được, cải cách cũng không thể chỉ làm từ một khía cạnh, trong đảng vẫn còn hiện tượng phân biệt đối xử, độ tuổi của cán bộ cũng làm cho vấn đề xây dựng đội ngũ trở nên phức tạp.

Sau thế hệ lãnh đạo thứ hai thì ai ai cũng quan tâm đến vấn đề trẻ hóa cán bộ, nhưng chú ý cũng không nhiều lắm, hành động cũng thiếu, dù có động tác cũng cực kỳ thận trọng, sợ ảnh hưởng đến cục diện bộ chính trị và đại cục trong nước.

Vì vậy vấn đề trẻ hóa cán bộ luôn chịu đủ sự lên án nhưng vẫn không hiệu quả, điều này có thể nói là một đại nạn trong vấn đề xây dựng tổ chức.

Lần này tổng bí thư Lương lên nhận chức, vừa mới lên nhận chức đã chĩa vào bố cục trẻ hóa cán bộ, bí thư sáu tỉnh Trung Nguyên được trẻ hóa, trở thành những cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi, điều này rất có thể đã nói lên vấn đề.

Vì vậy nếu xét theo ý gì đó thì những biểu hiện của Trung Nguyên tốt hay xấu không chỉ liên quan đến một tỉnh và một khu vực, càng liên quan đến mặt mũi của tổng bí thư Lương. Lần này các đoàn đại biểu về thủ đô và biểu hiện thần thông, thật ra rất nhiều người hiểu rõ đạo lý này, tất nhiên trong số đó có cả Đường Vũ và Trần Kiệt.

Có gan biểu hiện, dũng cảm biểu hiện, thật ra đây cũng là một thanh kiếm hai lưỡi. Nếu biểu hiện được tốt thì tất nhiên sẽ có được nhiều công lao, nhưng nếu không chữa tốt căn bệnh bản thân, làm rối loạn, gây ra tổn thất lớn thì những ảnh hưởng tiêu cực khó thể đền bù được.

Ví dụ như vài tỉnh Trung Nguyên lần này, Dự Nam thì khỏi nói, trước tiên là Ngô Ngôn Pháp nói ra những lời khó chịu, sau đó Đường Vũ lại đi theo phía sau, vì vậy mà cục diện cực kỳ bị động. Chính đàn những tỉnh như Cán Giang và Giang Bắc đều ít nhiều phát sinh vấn đề.

Thật ra khi có trường hợp cụ thể thì một tỉnh có đoàn kết hay không rất dễ nhìn ra, năng lực của một lãnh đạo khống chế cục diện lại càng trực quan với mọi người.

Lần này những lãnh đạo Trung Nguyên giải bài thi cũng không làm người ta vừa lòng, biểu hiện như vậy cũng tỏ ra khá tương ứng với những tình cảnh trước khi diễn ra đại hội, giống như làm cho người ta sinh ra cảm giác những lãnh đạo này còn quá trẻ, kinh nghiệm và sự ổn định kém xa các đồng chí lão thành, làm cho ấn tượng của mọi người về Trung Nguyên giảm xuống rất nhiều.

Bí thư Đường Vũ tỉnh Dự Nam cũng không phải loại người dễ dàng gì, khi phạm phải sai lầm thì cứu chữa rất kịp thời, trước tiên làm kiểm tra trước trung ương, sau đó cảm xúc của những đại biểu tỉnh Giang Nam được trấn an tương đối đúng chỗ. Vài ngày sau đoàn đại biểu tỉnh Dự Nam đã cực kỳ quy củ, ít nhất cũng không còn vấn đề gì bộc lộ ra ngoài.

Nếu so sánh với Đường Vũ thì Trần Kiệt lần này làm người ta sinh ra ấn tượng bết bát nhất, chủ yếu là không làm tốt được công tác đoàn kết và ổn định tư duy. Một đoàn đại biểu cấp tỉnh mà không thể biểu hiện sự đoàn kết trước mặt người khác, điều này là vấn đề quá lớn, người làm bí thư một tỉnh tất nhiên sẽ khó tránh khỏi trách nhiệm.

Lại nói tiếp, mâu thuẫn bên trong ban ngành Giang Bắc rất ác liệt, khi Túc Nhất Tiêu còn ở Giang Bắc thì nhiều lần phàn nàn mình không có được quyết đoán như Trương Thanh Vân, không làm tốt công tác với quan trường Giang Bắc, không tạo ra một đợt tẩy trừ mới.

Với tính cách của Túc Nhất Tiêu, hắn có thể nói ra những lời này thì ít nhất cũng chứng tỏ Giang Bắc có vấn đề. Lần này Giang Bắc có chủ tịch và bí thư mới, Trần Kiệt bước vào Giang Bắc, sao có thể hoàn toàn khống chế cục diện?

Nếu xét từ điểm này mà nói Trần Kiệt kinh nghiệm không đủ là không oan uổng, tình huống Giang Bắc đã là như vậy mà Trần Kiệt vẫn muốn làm long trọng, người thông minh đáng lý ra phải rụt đầu lại, phải chăm chú vào công tác tư tưởng ở bên trong, phải làm tốt tất cả chuẩn bị cho đại hội lần này, sau đó chậm rãi thẩm thấu lực ảnh hưởng của mình vào trong Giang Bắc.

Giang Bắc là một tỉnh mà thứ gì cũng tốt, cơ sở vững chắc, Trần Kiệt ngồi trên một đống tài nguyên như vậy, hắn hoàn toàn có thể thận trọng, cần đưa Giang Bắc đi đầu trong Trung Nguyên, đây mới là cách làm cụ thể.

Tư duy của con người thường vận chuyển dưới hình thức kỳ quái, khi Trung Nguyên lộ ra sơ hở thì đoàn đại biểu Giang Nam trước nay luôn an phận lập tức được khắp nơi chú ý.

Lần này đoàn đại biểu Giang Nam về thủ đô tham dự hội nghị cực kỳ vững chắc và cụ thể, đặc biệt là những ý kiến đưa lên cho trung ương rất phù hợp với thực tế Giang Nam. Đồng thời đoàn đại biểu Giang Nam tham gia hội nghị cũng biểu hiện sự chuyên nghiệp cao và bản chất đoàn kết tốt, cũng đủ tạo nên một cảnh tượng tốt đẹp.

Trung Nguyên liên tiếp bộc lộ vấn đề, Giang Nam như dao nhọn đặt trong bọc, chỉ sau khoảnh khắc đã lòi ra. Hơn nữa những lời nói của Ngô Ngôn Pháp trước đó cũng làm cho Giang Nam trở nên khó thể nắm bắt.

Có người chú ý đến Giang Nam, như vậy rất nhiều quyết sách và kế hoạch của Giang Nam được truyền bá, ngay sau đó những lời phát biểu hải biết sỉ diện và dũng cảm, phải nằm gai nếm mật của Trương Thanh Vân được khen ngợi. Đồng thời quy hoạch của tỉnh ủy chính quyền Giang Nam về tương lại phát triển nhiều năm sau cũng được coi trọng cao độ.

Sự việc thường kỳ quái như vậy, trước đại hội hai ngày thì mọi người cùng lên án, nghi ngờ và suy đoán với Giang Nam, nhưng bây giờ tất cả giống như đã mờ nhạt, ai cũng chuyển sức chú ý lên vấn đề tác phong và sự cụ thể của đoàn đại biểu Giang Nam, Trương Thanh Vân lại liên tục được người ta nhắc tới.

Trương Thanh Vân là một bí thư trẻ tuổi nhất nhưn cực kỳ trầm ổn, cực kỳ ẩn nhẫn, mà hình tượng này vô tình lưu lại trong lòng mọ người. Sau đại hội lần này, Giang Nam trước nay luôn ẫn nhẫn an phận lập tức trở thành người thắng trên thế cuộc Giang Nam.

Địa điểm dừng chân của đoàn đại biểu Giang Nam, buổi tối, thời điểm này đại hội đã tiến vào giai đoạn kết thúc, ngày mai sẽ bế mạc, sau đó tất cả các đoàn đại biểu phải quay về. Vì vậy tối hôm nay tất cả các đoàn đại biểu đều rất buông lỏng, tất cả mọi người tốp năm tốp ba đi lại tản bộ trong khách sạn, có vài nhóm vào nhà ăn nói chuyện phiếm.

Hôm nay Trương Thanh Vân tổ chức các đại biểu đến thăm hỏi các cán bộ lão thành của Giang Nam đang ở thủ đô, đến tôi còn sắp xếp một bữa tiệc trong khách sạn, chiêu đãi các đồng chí trên cấp phó bộ đã về hưu.

Hôm nay Hoàng Tân Quyền đến làm cho Trương Thanh Vân rất vui sướng, tuy tư chất của lão kém hơn so với Lưu Trắc Nhiên, nhưng hôm nay Lưu Trắc Nhiên lại chủ động cho Hoàng Tân Quyền đi lên đầu, ngồi ghế trước, vì vậy mà sinh ra vài tình cảnh từ chối qua lại.

Trương Thanh Vân phát biểu trên bữa tiệc, hắn báo cáo tình huống công tác trên các phương diện chính trị xã hội vài năm qua ở Giang Bắc, đồng thời cũng nói rõ nhữn tình huống cơ bản của đoàn đại biểu Giang Nam tham dự đại hội lần này.

Trong lúc nói chuyện Trương Thanh Vân đã hổ thẹn làm kiểm điểm với các đồng chí lãnh đạo, chủ yếu là kiểm điểm vì hiện trạng yếu kém của Giang Nam vào lúc bấy giờ. Trước kia Giang Nam luôn là tỉnh mạnh trong Trung Nguyên, là một tỉnh cực kỳ quan trọng, nhưng bây giờ Giang Nam lại xếp sau cùng ở Trung Nguyên, thật sự khó chấp nhận được.

Trương Thanh Vân cho rằng mình là bí thư tỉnh ủy mà không dẫn đầu nhân dân và cán bộ Giang Nam biểu hiện cho tốt, vì vậy phải chịu trách nhiệm. Đồng thời Trương Thanh Vân lại nhắc đến quyết tâm phải biết sỉ diện và dũng cảm, hắn tỏ thái độ với các đồng chí lão thành ở Giang Nam trên bàn tiệc, nói rằng nhất định sẽ phấn đấu, vào thời đại của mình phải thay đổi cục diện Giang Nam.

Sau khi Trương Thanh Vân chấm dứt lời phát biểu thì nguyên bí thư tỉnh ủy Giang Nam Lưu Trắc Nhiên, sau đó là phó bí thư Hoàng Tân Quyền cùng lên tiếng. Bọn họ có thể ý thức được vấn đề của ban ngành Giang Nam, đưa ra những lời khẳng định nguyên vẹn với quyết tâm biết sỉ diện và dũng cảm của Giang Nam.

Lưu Trắc Nhiên còn nói, bất kỳ nơi nào cũng đều đang phát triển rất khó khăn, nhìn chung Trung Nguyên, đảo mắt cả nước sẽ khó thấy có một nhà nào là tướng quân quyết thắng. Bọn họ là những cán bộ về hưu, trước kia đã từng quan tâm cho vùng đất Giang Nam, bọn họ tỏ ra giúp đỡ toàn diện với những ban ngành hiện nay đang công tác ở Giang Nam.

Đồng thời bọn họ cũng tiếp tục chú ý đến sự phát triển của Giang Nam, chờ đợi Giang Nam sẽ có một ngày tốt đẹp hẳn lên, dân chúng Giang Nam có thể sống trong ấm no hạnh phúc.

Rõ ràng bầu không khí bữa tiệc rất vui vẻ, Trương Thanh Vân nâng ly mời rượu các đồng chí lão thành, sau đó mời các lãnh đạo tỉnh ủy khác. Sau đó tất cả đại biểu quốc hội tỉnh Giang Nam cùng nhau đến mời rượu các đồng chí cán bộ lão thành, hai bên cùng nói việc nhà kể việc nước, bầu không khí phải nói là rất tốt.

Trong phòng khách của Trương Thanh Vân, tiệc rượu đã qua, lúc này Lưu Trắc Nhiên và Hoàng Tân Quyền đến thăm hỏi. Khi tiến vào Lưu Trắc Nhiên nói:

- Thanh Vân, gian phòng này tôi rất quen thuộc, năm xưa khi tôi còn công tác ở Giang Nam, về thủ đô đa số là ở lại căn phòng này.

Lưu Trắc Nhiên chỉ ra một lùm trúc ngoài cửa sổ:

- Cậu thấy bụi trúc kia không? Đó là trước kia tôi nói bọn họ trồng xuống, cây non lấy từ Giang Nam, cậu xem...Ngày trước chỉ có một bụi nhỏ, bây giờ đã là một bó to, đúng là không thể không cảm thán thời gian như bóng câu ngoài cửa sổ...

Trương Thanh Vân bắt tay Lưu Trắc Nhiên, Hoàng Tân Quyền ở bên cạnh cũng nói:

- Đúng vậy, trước kia khi anh là lãnh đạo Giang Nam thì Thanh Vân chẳng qua chỉ là một tiểu tử. À, khi đó chúng ta cùng kháng nghị cho Trương Thanh Vân xuống Tang Chương, nếu không hôm nay Giang Nam sao có một bí thư Trương Thanh Vân.

Lưu Trắc Nhiên cười ha hả nói:

- Đúng vậy, đúng vậy, anh Hoàng thật sự giỏi nhìn người, đây là điều mà ai ai cũng biết. Đồng chí Thanh Vân không phụ lòng kỳ vọng của anh, mới độ tuổi này đã là bí thư tỉnh ủy Giang Nam, thật sự làm người ta hâm mộ, đúng là trẻ thì quá tốt. Text được lấy tại Truyện FULL

Lưu Trắc Nhiên nói, lão và Hoàng Tân Quyền cùng nhau cười. Trương Thanh Vân vội vàng thu xếp mời cả hai ngồi xuống, sau đó hắn nhanh chóng tự mình pha trà. Vì dù là Lưu Trắc Nhiên hay Hoàng Tân Quyền cũng đều là những tiền bối của Giang Nam.

Khi Lưu Trắc Nhiên là bí thư tỉnh ủy Giang Nam thì Trương Thanh Vân còn là một cán bộ phó ban, lúc đó ai có thể nghĩ vài năm sau Trương Thanh Vân sẽ lấy thân phận bí thư tỉnh ủy Giang Nam để chiêu đãi đồng chí lão thành như Lưu Trắc Nhiên?

Còn Hoàng Tân Quyền lại có quan hệ không tầm thường với Trương Thanh Vân, trước kia Trương Thanh Vân trổ hết tài năng được Hoàng Tân Quyền thưởng thức và thừa nhận. Nếu không có được sự thừa nhận của Hoàng Tân Quyền thì Trương Thanh Vân sợ rằng không có ngày hôm nay, sợ rằng vẫn chỉ còn là một nhân vật nhỏ ở Giang Nam...