Bố Y Quan Đạo

Chương 553: Chỉ là vở hài kịch



Tin tức Trương Thanh Vân thị sát khu công nghệ Thanh Giang lập tức được các hãng truyền thông xào nấu, đài truyền hình tỉnh Giang Nam đưa tin, tất cả các loại báo chí địa phương, truyenfull.vn cũng không bỏ qua.

Đây tuyệt đối là một hiện tượng kỳ lạ, trước kia có rất nhiều cán bộ thuộc bộ và ủy ban trung ương xuống Giang Nam thị sát nhưng truyền thông chỉ đưa tin sơ lược. Nhưng một cục trưởng nhỏ nhỏ của cục kỹ thuật cao xuống Giang Nam lại được chú ý như vậy, đây không phải là hiện tượng kỳ lạ thì là gì?

Những câu nói của Trương Thanh Vân trong lúc thị sát khu công nghệ Thanh Giang cũng được quan trường Giang Nam thảo luận nhiệt tình. Trương Thanh Vân chủ yếu nói trên hai phương diện, thứ nhất chính là khẳng định thành tích mà khu công nghệ đã đạt được, cho rằng khu công nghệ đã trở thành nơi tụ tập các sản nghiệp kỹ thuật đứng đầu Trung Nguyên.

Phương diện thứ hai chính là đề xuất của Trương Thanh Vân về vài quan điểm, hy vọng khu công nghệ Thanh Giang có thể được đảng ủy chính quyền địa phương dũng cảm đổi mới, can đảm đổi mới, có sự sáng tạo để tạo ra thành tích huy hoàng.

Trương Thanh Vân thị sát khu công nghệ Thanh Giang, trong cả quá trình hắn không nhắc đến quy hoạch và phát triển, cũng không đề cập đến vấn đề đất cát. Nhưng ngôn từ của hắn cũng không tỏ ra có địch ý với đảng ủy chính quyền Thanh Giang, rất nhiều người đọc được hàm nghĩa bên trong. Người ta cho rằng Trương Thanh Vân đến Thanh Giang lần này không phải để gây rối mà hóa giải sự cố, dù sao có rất nhiều vấn đề ở Thanh Giang mà Vũ Đức Chi không thoát khỏi liên quan, với quan hệ giữa hắn và Vũ Đức Chi thì đến hòa giải tạo ra một bậc thang cũng là quá dễ hiểu và dễ dàng.

Cũng vì vậy mà đám người cảm thấy căng thẳng cũng dần hòa hoãn, tưởng rằng Trương Thanh Vân sẽ vạch trần nắp chai ở Thanh Giang, khi đó sẽ bùng ra những chấn động như địa cầu đập vào sao hỏa. Cũng vì vậy mà những kẻ sợ hãi cũng phải thở phào một hơi, nhưng cũng có kẻ cảm thấy thất vọng, tóm lại những biểu hiện của Trương Thanh Vân kém quá xa những gì người ta suy nghĩ.

Trương Thanh Vân thị sát tất cả khu công nghệ Thanh Giang, ngày hôm sau thì Cao Khiêm mở tiệc chiêu đãi Trương Thanh Vân, địa điểm là khách sạn Hán Dũng ở Thành Đô. Cao Khiêm ra mặt đúng thời cơ làm người ta phải liên tưởng, khi Trương Thanh Vân thị sát thì không thấy tăm hơi, nhưng sau khi kết thúc thì Cao Khiêm bắt đầu xuất hiện, không chỉ người khác bất ngờ mà cả Trương Thanh Vân cũng bất ngờ.

Khách sạn Hán Dũng là đơn vị tiếp đãi của tỉnh ủy, đồng thời Trương Thanh Vân cũng biết đây là sản nghiệp của Cao gia, Cao Khiêm tuyệt đối là chủ nhà ở đây. Thật ra Trương Thanh Vân cũng không tình nguyện tiếp xúc nhiều với Cao Khiêm, thứ nhất hắn hiểu khá rõ về Cao Khiêm, thứ hai cũng liên quan đến Nghê Thu Nguyệt. Một người đàn ông âm nhu như Cao Khiêm làm Trương Thanh Vân cảm thấy sợ, mà đáng sợ nhất chính là lúc hai người bắt tay nhau.

Nhưng người trong giang hồ thân bất do kỷ, lúc này Cao Khiêm có vẻ rất nhiệt tình, hắn đứng ở trước cổng khách sạn Hán Dũng bắt chặt tay Trương Thanh Vân mà một lúc lâu sau không chịu buông, hắn nhiệt tình nói:

- Chào đón, chào đón, ngày hôm qua tôi tạm thời bận họp, không thể cùng đi thị sát với anh, hôm nay dù thế nào cũng phải tổ chức một bữa tiệc. Anh là lãnh đạo từ Thanh Giang đi ra, có thể trở về là vinh hạng cho chúng tôi, ngày hôm qua đi thị sát cũng làm chúng tôi phải cảm động.

Trương Thanh Vân híp mắt, hắn dùng ánh mắt cẩn thận nhìn gương mặt tuấn tú của Cao Khiêm, hắn từ gương mặt đối phương mà không thấy chút cảm động nào, chỉ có những cảm giác đắc ý vô tận. Trương Thanh Vân không khỏi mỉm cười, hắn cũng đại khái hiểu rõ nguyên nhân Cao Khiêm mở tiệc chiêu đãi.

Rõ ràng Cao Khiêm cho rằng những biểu hiện của Trương Thanh Vân hắn trong lúc thị sát chứng tỏ đã lùi bước, mình không còn cứng nhắc với Cao Khiêm trên vấn đề khu công nghệ. Hôm nay Cao Khiêm mở tiệc chiêu đãi coi như là thị uy, dù sao dưới tình huống này mà muốn lui thì chính là hy sinh Vũ Đức Chi, loại chuyện này Trương Thanh Vân sao có thể làm cho được?

- Bí thư Cao khách khí rồi, nhìn thấy kinh tế Thanh Giang phát triển ngày càng tốt dưới sự lãnh đạo của anh, tôi cảm thấy vui từ tận đáy lòng.

Trương Thanh Vân vẫn cười nói như trước, tuy hắn thấy rõ tâm lý của Cao Khiêm nhưng không vạch trần, hắn muốn xem Cao Khiêm rốt cuộc muốn nói gì với mình.

Cao Khiêm là đầu tàu Thanh Giang, hôm nay đảng ủy và chính quyền Thanh Giang cũng đến khá đông, Trương Thanh Vân và Thanh Giang trao đổi với nhau vài câu, sau đó còn cần chào hỏi những người khác.

Trương Thanh Vân cùng bắt tay với đám người mà không khỏi cảm thán vương nào triều nấy. Mình vừa rời khỏi Thanh Giang hơn một năm, bây giờ hắn cảm thấy mọi người phần lớn đều là gương mặt lạ. Phó bí thư Điền Khải Diệu đã không thấy bóng dáng, trong đám người quen ngoài Vũ Đức Chi và Hề Mai Ngọc thì tất cả đều là xa lạ.

Trương Thanh Vân chào hỏi mọi người xong thì tất cả cùng đến phòng tiệc, phiền phức cũng dần kéo đến. Dựa theo quy củ Giang Nam thì bàn tiệc phải có ghế trên, Trương Thanh Vân khách khí từ chôi, hắn nhất định phải cho Cao Khiêm ngồi lên ghế đầu.

Nếu dựa theo quy tắc thông thường thì Cao Khiêm nhất định phải nhún nhường, vì Trương Thanh Vân là khách, hơn nữa lại là lãnh đạo trung ương, lãnh đạo địa phương phải tiếp đãi và đưa lên mới đúng. Nào ngờ Cao Khiêm cũng không từ chối, hắn lập tức đặt mông ngồi lên ghế.

Lúc này có rất nhiều người choáng váng, bầu không khí trong phòng lập tức trở nên không đúng, đám người nhạy cảm lập tức cảm nhận được mùi thuốc súng. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cẩn thận nhìn Trương Thanh Vân, nhưng Trương Thanh Vân có vẻ không bị ảnh hưởng, vẫn tươi cười tự nhiên như cũ.

Khi mọi người ngồi xuống thì thức ăn cũng được đưa lên như đèn kéo quân, tốc độ rất nhanh, biểu hiện hiệu suất rất cao. Rượu và thức ăn được đưa lên đầy đủ, Cao Khiêm dựa theo lệ cũ phải nâng ly đón khách, tất cả nên là như thế.

- Thanh Vân, vài năm qua anh rất chú ý đến sự phát triển ở Thanh Giang, trong lòng tôi biết rất rõ. Nhưng tôi cảm thấy phát triển Thanh Giang cũng không nên chỉ dựa vào một khu công nghệ, như vậy sẽ rất nguy hiểm. Trước kia Thanh Giang đã có vết xe đổ về vấn đề kinh tế một chiều, vì vậy những chính sách đảng ủy chính quyền ban bố cũng là bất đắc dĩ.

Cao Khiêm nói, lúc này rượu đã qua vài lượt, hình như hắn cũng có chút men say.

Trương Thanh Vân cau mày, Cao Khiêm nói như vậy làm cho hắn phải nén giận, trước nay hắn chưa từng nói Thanh Giang theo hướng kinh tế một chiều. Trước kia hắn làm người chủ đạo trong khu công nghệ Thanh Giang, muốn Thanh Giang phát triển kỹ thuật cao, bây giờ Cao Khiêm mở miệng lại nói hắn tự chủ trương phát triển kinh tế một chiều sao?

Trương Thanh Vân ngẩng đầu nhìn toàn bộ bàn tiệc, bây giờ tất cả mọi người đang vô tình cố ý nhìn về phía bên này, rõ ràng những gì hai người nói ra đều được quan tâm, đang để xem Trương Thanh Vân trả lời thế nào. Cao Khiêm đứng trước mặt mọi người công khai tỏ ra nghi ngờ với Trương Thanh Vân, đây không phải đang muốn xóa bỏ lực ảnh hưởng của hắn sao?

- Bí thư Cao, vấn đề phát triển kinh tế Thanh Giang cần ban ngành các anh suy xét, điều này không thuộc phạm trù công tác của tôi. Tôi xuống thị sát chỉ chuyên chú vào phương diện kỹ thuật cao, những vấn đề khác tôi rất ít khi quan tâm.

Trương Thanh Vân thản nhiên nói, hắn vẫn đang nhẫn nại.

Cao Khiêm cười ha hả, bộ dạng âm nhu làm người ta phải nổi da gà.

- Đúng, anh quan tâm đến vấn đề thuộc phạm vi của mình, nhưng tư tưởng kinh tế một chiều ở Thanh Giang chúng tôi là khá nghiêm trọng, điều này là không được. Thanh Giang chúng tôi cần phải ra sức đẩy mạnh sản nghiệp kỹ thuật cao, điều này là rất đúng, nhưng cũng phải đặt nặng những phương diện khác, cần phải tạo ra nhiều con đường.

Cao Khiêm nói đến đây thì liếc mắt nhìn đám người trên bàn tiệc rồi nói:

- Có thể cũng có vài người không ý thức được vấn đề này, trước nay toàn đi ngược lại những quyết nghị của đảng ủy và chính quyền. Các đồng chí, tư tưởng này rất nguy hiểm, nhưng vậy người ta khó thể coi trọng được.

Cao Khiêm nói như vậy thì đã không còn ai dùng cơm, kẻ nào cũng phải ngồi nghe. Lời này của bí thư rất sắc bén nhưng trực tiếp hướng về phía Vũ Đức Chi, vẻ mặt Vũ Đức Chi vẫn không có biểu cảm, vẫn không vui không buồn. Đám người khác thì không giống, tất cả đều nhìn về phía Trương Thanh Vân và Vũ Đức Chi.

Tất cả mọi người đều biết một điều, Cao Khiêm mời khách chỉ là giả, lập uy mới là thật. Người này muốn xoa bỏ tất cả lực ảnh hưởng của Trương Thanh Vân còn sót lại ở Thanh Giang, lại muốn khai đao với Vũ Đức Chi, như vậy sẽ xác lập quyền uy ở Thanh Giang.

Lúc này Trương Thanh Vân đã cảm thấy chán ghét như nuốt phải ruồi, trên thế giới luôn có những người ti tiện như vậy, không thể đối tốt với loại người này, không được cười với loại người này. Nếu anh cười thì hắn sẽ cho rằng anh rất dễ ức hiếp, anh lui về một tấc thì hắn sẽ tiến lên một thước.

Nếu anh giẫm lên người hắn, nếu anh giẫm thật mạnh thì hắn sẽ cực kỳ tôn trọng anh, Cao Khiêm rõ ràng là loại người này.

Trương Thanh Vân cảm thấy mình đã sai, đối với loại người như Cao Khiêm thì cần gì phải có lễ tiết và lòng dạ? Nên trực tiếp hành động để hắn phải đến hỏi thăm ý đồ của mình. Trước đó đối phương mới đến Thanh Giang nhận chức, khi hạng mục khu công nghệ bị Liễu Binh làm cho chi xẻ, mình đến Thanh Giang không phải Cao Khiêm sợ xanh mặt sao?

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì khẽ cười phì một tiếng, tuy âm thanh không lớn nhưng lại làm người ta đang chú tâm nghe thấy rất rõ ràng. Tiếng cười này có vẻ cực kỳ đột ngột, tình cảnh nghiêm túc chợt trở nên quỷ dị.

Vẻ mặt Cao Khiêm biến đổi, hắn không nhịn được phải liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân. Trương Thanh Vân đứng dậy nâng ly nói:

- Các vị, hôm nay tôi cảm ơn các đồng chí Thanh Giang đã tổ chức một bữa tiệc phong phú để chào đón tôi, lúc này tôi kính mọi người một ly.

Tất cả mọi người đều sững sờ, ai cũng lục tục nâng chén, Trương Thanh Vân cũng không cùng cụng ly mà tự uống cạn rượu.

Trương Thanh Vân uống cạn ly thì khoát tay với mọi người nói:

- Thật ra hôm nay tôi đến đây cũng cảm thấy rất hỗ thẹn, tôi là một cục trưởng cục kỹ thuật cao của ủy ban cải cách, tôi rất mong muốn khu công nghệ Thanh Giang trở thành một khu kỹ thuật cao điển hình. Tôi cũng vì điều này mà có cơ hội xuất hiện trước mặt mọi người, có giao tình thì có cơ hội uống rượu.

Trương Thanh Vân hơi khựng lại rồi đảo mắt qua mặt tất cả mọi người.

Tất cả đều không biết làm gì, nhưng cũng biết Trương Thanh Vân sẽ có lời muốn nói. Những người mẫn cảm sẽ ý thức được Trương Thanh Vân đến Thanh Giang lần này là có ý đồ khác, tuyệt đối sẽ không đơn giản chỉ vì Vũ Đức Chi.

Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Trương Thanh Vân thở dài một hơi nói:

- Khu công nghệ Thanh Giang trải qua vài năn đã chứng tỏ được hiệu quả, đã trở thành một địa điểm tụ tập sản nghiệp cao của Trung Nguyên. Nhưng bây giờ vấn đề phát triển của khu công nghệ ở Thanh Giang đã tiến đến cửa ải mới, nếu chỉ dựa vào năng lực của bản thân Thanh Giang thì rất khó có thể làm cho khu công nghệ tiến thêm một bước.

- Vì vậy dưới tình huống này tôi đến đây chính là muốn bàn bạc với đảng ủy chính quyền Giang Nam và ủy ban cải cách tỉnh ủy, muốn đưa khu công nghệ Thanh Giang cho tỉnh ủy xem xét, chính thức đổi tên thành công viên kỹ thuật, sau đó phát triển trở thành nơi tụ tập sản nghiệp kỹ thuật đứng đầu cả nước. Text được lấy tại Truyện FULL

Trương Thanh Vân còn chưa kịp nói cho xong thì trong phòng đã nhanh chóng rối loạn, tất cả mọi người đều vì lời nói của hắn mà sợ ngây người. Khu công nghệ Thanh Giang nhét vào trong tay tỉnh ủy, còn đổi tên là công viên kỹ thuật, như vậy quá đột nhiên, vì vậy mọi người tưởng rằng mình nghe lầm.

Cao Khiêm thì trực tiếp choáng váng, hắn trực tiếp đứng lên nói:

- Cục trưởng Trương, điều này...Đây là có chuyện gì xảy ra? Sao một chuyện quan trọng như vậy tôi lại không biết? Đây...Đây không phải làm bừa bãi sao? Thành quả mà Thanh Giang chúng tôi vất vả lắm mới tạo ra được mà nhét vào tay tỉnh ủy, như vậy...Như vậy rõ ràng không đúng đạo lý.

Lúc này Cao Khiêm đã mất đi tỉnh táo, Trương Thanh Vân nói ra làm hắn chính thức rối loạn. Khu công nghệ nhét vào trong tay tỉnh ủy mà không trưng cầu ý kiến của hắn, ý vị sẽ là thế nào? Tình huống này chỉ có hai loại khả năng, một là Trương Thanh Vân đang nói bừa, hai là tỉnh ủy đang có ý muốn lật bài.

Những ý kiến Thành Đô và Thanh Giang tạo thành góc bù kinh tế không phải chỉ là ngày một ngày hai, trước đó đã được nói ra rộng rãi, nhưng ý kiến của các lãnh đạo tỉnh ủy lại không thống nhất, vì vậy mãi đến lúc này còn chưa hành động. Bây giờ đột nhiên ném khu công nghệ vào trong tay tỉnh ủy, đây không phải là một bước lớn trong đề nghị góc bù kia sao?

Trong lòng Cao Khiêm biết rõ lần này khả năng Trương Thanh Vân nói bừa là rất nhỏ, chuyện lớn như vậy sao nói bừa cho được? Như vậy chỉ còn khả năng thứ hai. Hắn đột nhiên cảm thấy không ổn, nếu là khả năng thứ hai thì sợ rằng lãnh đạo tỉnh ủy đã có chung nhận thức.

Vì đạt thành nhận thức mà các nút thắt do những thế lực tạo ra đã có thể thỏa hiệp, nhưng Cao Khiêm lại bị che mắt thỏa hiệp này, ý nghĩa là thế nào? Cao Khiêm cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, điều này chứng tỏ mình bị xem nhẹ, kết quả chính là chia cắt. Quách gia, Triệu gia, Uông gia cộng thêm Chiêm Giang Huy, vị trí không đúng nhất chính là Cao gia, đây là một điều đáng để chê cười.

- Bí thư Cao, quyết nghị này vẫn đang được hình thành trong phạm vi nhỏ, tôi ngẫu hứng nói ra chỉ mong sao mọi người có phương án dự phòng, để mọi người chuẩn bị sẵn tâm lý, không quá mức đột ngột mà thôi. Còn cụ thể là thế nào thì còn cần tỉnh ủy Giang Nam các anh quyết định.

Trương Thanh Vân nói, hắn nói không nhanh không chậm, không mang theo chút sắc thái nào khác.

Không quá đột ngột? Thế này còn chưa đủ đột ngột sao? Tất cả mọi người đều nghe thấy vẻ mỉa mai Cao Khiêm trong lời nói của Trương Thanh Vân, mà lúc này Cao Khiêm đã trở nên cực kỳ khó coi, hắn cảm thấy hôm nay mình như một tên hề.

Ngay từ lúc bắt đầu thì đã là một vở hài kịch, mình không biết đã bị người ta đùa giỡn trong lòng bàn tay, hơn nữa chính mình còn sinh ra cảm giác hài lòng.

Cao Khiêm lập tức sinh ra một loại xúc động muốn lật ngược bàn tiệc chỉ thẳng mũi chất vấn Trương Thanh Vân vì sao cổ động tỉnh ủy thu khu công nghệ về tỉnh ủy, nhưng kinh nghiệm chính trị đã nói cho hắn biết làm vậy chỉ là vô bổ, ngược lại còn tăng thêm tính hài hước. Lúc này trong lòng hắn đã không còn sự bình an, cảm giác khó chịu đến mức làm hắn muốn tan vỡ.