Bố Y Quan Đạo

Chương 608: Tin tức mới (3+4)



- Nói thật thì những năm gần đây dù chính quyền Cảng Thành có rất nhiều điểm không tốt, nhưng cũng vì kinh tế địa phương mà bọn họ cũng trả giá rất nhiều, nếu không phải vì chính sách của đảng ủy chính quyền thì bây giờ cha cũng không có mặt ở đây. Bây giờ mọi người đã trở nên giàu có, cũng không thể quên được ơn nghĩa.

Ngô Thúc Lâm chậm rãi nói, trong lời nói có ẩn giấu sự tang thương giống như đang nhớ lại những năm tháng trước đây.

Ngô Chí Nhã mấp máy môi vài lượt, nàng vốn muốn dị nghị nhưng lời nói của cha quá kiên cố, nàng biết mình có nói cũng là dư thừa. Trong lòng nàng lại không thoải mái, trong đầu lại nghĩ đến những biểu hiện của Trương Thanh Vân trong chuyên mục ngày trước, vì vậy mà thầm thở dài một hơi.

Xem tuổi tác thì Trương Thanh Vân cũng không lớn hơn Ngô Chí Nhã nàng quá nhiều mà bây giờ đã là cán bộ cao cấp, Ngô Chí Nhã lại liên tưởng đến những lời đồn đãi của Trương Thanh Vân trong quan trường Cảng Thành, nàng nghĩ Trương Thanh Vân nhất định là con quan lớn, mà con của quan lớn thì sẽ là quan lớn, cứ như thế thì đất nước còn tương lai sao? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

...

Hôm nay là lần đầu tiên Trương Thanh Vân đến biệt thự của Nhuận Uyên, hôm nay hắn đến mang theo chút hoa quả và lễ vật, mục đích là thăm hỏi bí thư, khi đến mới thấy nhà của Nhuận Uyên rất chú ý phong thủy.

Trương Thanh Vân cũng hiểu rõ vài phần nhỏ của vấn đề phong thủy, biệt thự của Nhuận Uyên rõ ràng khó khí thế bất phàm, trái phải đều có long hổ hỗ trợ, sân bãi rộng lớn, đúng là bảo địa phong thủy. Có thể thấy Nhuận Uyên cất nhà nơi đây đã dùng hết tâm tư, hơn nữa từ nội thành đến đây phải mất một giờ xe.

Nhuận Uyên gặp mặt Trương Thanh Vân ở trong phòng làm việc, hôm nay lão mặc một bộ đồ ngủ, đầu chưa chải nhìn qua có chút rối loạn. Vì mặc quần áo tùy tiện mà Trương Thanh Vân thấy Nhuận Uyên khá gầy. Người già gầy thì thường sống lâu, Trương Thanh Vân xét từ góc độ này thì thấy bí thư cũng là người có phúc.

- Bí thư, hôm nay tôi đến mang theo chút hoa quả, bây giờ đã gần đến cuối năm, cũng coi như chúc mừng năm mới!

Trương Thanh Vân khách khí nói.

- Sao? Chúc tết à?

Hai hàng lông mày của Nhuận Uyên chợt giãn ra, lão cười nói:

- Tôi cũng chưa chuẩn bị tiền mừng, dựa theo quy củ của Cảng Thành thì cậu chính là vãn bối của tôi, lúc này không có tiền lì xì, tôi đây cũng rất mất mặt.

- Không có gì, không có gì, sau tết bổ sung sau cũng được, chúng tôi đề trông mong sau tết bí thư sẽ tráng kiện, sẽ đưa chúng tôi tiến lên phía trước.

Trương Thanh Vân nói, hắn thuận thế nói ra chút lập trường của mình. Nhuận Uyên cười cười, vẻ mặt lại không chút biểu cảm:

- Hôm nay cậu tìm tôi có chuyện gì thế?

- Đúng vậy, bí thư!

Trương Thanh Vân đứng dậy, hắn đảo mắt ra xa rồi nói:

- Là thế này, tôi nghĩ tết năm nay sẽ về thủ đô, thứ nhất là chúng ta có vài hạng mục ở ủy ban cải cách và tôi chủ động muốn tiến kinh theo đuổi, tất nhiên nếu xét về mục đích cá nhân thì muốn tiến về thủ đô ăn bữa cơm đoàn viên với gia đình, thuận tiện cũng thăm hỏi các lãnh đạo.

Nhuận Uyên híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, những nếp nhăn nơi khóe mắt dần mở ra:

- Được, không có vấn đề, cậu nên về thủ đô một lần, không chỉ là tết đến mới về, ngày thường cũng nên về. Con người chúng ta luôn có tình cảm, gia đình và con cái phải chăm sóc cho tốt, cậu và vợ ở hai địa phương riêng biệt, cậu không chủ động thì bị người ta chụp mũ chủ nghĩa đàn ông cũng không quá tốt.

Nhuận Uyên nói những lời này thì nở nụ cười rất thoải mái, lão có mọt sự thừa nhận về năng lực, tuy duy sinh động, dám liều mạng, dám quyết đoán, đồng thời còn biết bày ra vị trí chính đáng của Trương Thanh Vân, một cây đuốc như vậy là rất khó tìm. Đặc biệt là lần này Nhuận Uyên gặp phải nguy cơ thì Trương Thanh Vân cũng gián tiếp trợ giúp, bây giờ Nhuận Uyên bánh ít đi bánh quy lại, nhân cơ hội này mà cho Trương Thanh Vân một lời hứa hẹn là đương nhiên.

Nhuận Uyên có tâm tư như vậy nhưng Trương Thanh Vân nghe vào lại có cảm nhận khác. Đã lâu rồi bí thư không có khí độ như vậy, bây giờ khí chất chợt biến đổi, Trương Thanh Vân nhạy cảm phát hiện ra cục diện rung chuyển ở Cảng Thành sắp kết thúc. Bây giờ Nhuận Uyên lại tiếp tục rời núi, cảnh tượng của Xa Vĩ có thể duy trì được bao lâu nữa đây?

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì lập tức báo cáo tình hình công tác của mình cho Nhuận Uyên. Trên phương diện đảng ủy,Trương Thanh Vân được phân công quản lý đoàn thể, mà quan trọng nhất trong đó chính là vấn đề nhân sự, vì Nhuận Uyên sinh bệnh mà Xa Vĩ đứng lên nắm đại cục, người này cũng không ngăn cản Trương Thanh Vân trộn lẫn cát vào trong đất, nhưng những tình huống như vậy Trương Thanh Vân vẫn báo cáo tỉ mỉ cho Nhuận Uyên.

Nhuận Uyên nghe rất cẩn thận, lão cũng không trách Trương Thanh Vân, ngược lại còn cảm thấy rất tán thưởng. Trương Thanh Vân vừa đến thì đưa ra những quyết sách rất tốt, điều này làm cho người ta cảm giác được hắn là kẻ biết mạo hiểm, rất giỏi vật lộn đọ sức.

Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân đã đứng vững bàn chân thì phong cách thật sự thay đổi, hắn đã trở nên trưởng thành và lão luyện. Trước kia không cầu có công, nhưng dù cầu cũng không có, đáng lý ra hắn phải lợi dụng tình cảnh rung chuyển lần này để nắm bắt được càng nhiều thứ càng tốt, nhưng hắn lại không làm, ngược lại còn ẩn nhẫn và an phận. Những gì hắn được trông coi thì cực kỳ cẩn thận, những gì không được nhúng tay thì hắn tuyệt đối không quan tâm.

Bây giờ xem ra Trương Thanh Vân làm như vậy là cực kỳ hiệu quả, bây giờ hệ thống xây dựng quy hoạch, hệ thống tuyên truyền đã đâu vào đấy. Quan trọng chính là Trương Thanh Vân làm vậy cực kỳ trí tuệ, hắn không trộn lẫn vào trong tranh chấp giữa Nhuận Uyên và Xa Vĩ.

Nhuận Uyên và Xa Vĩ tranh đấu với nhau rất khó phân biệt đúng sai, hơn nữa không đơn giản chỉ là đấu tranh, rất có thể còn liên quan đến các thế lực sau lưng. Trương Thanh Vân căn cứ vào tài nguyên trên tay mà căn bản cũng không có thể biết được kết cục tranh đấu là thế nào.

Dưới tình huống như vậy thì biện pháp khôn ngoan nhất mà Trương Thanh Vân cần áp dụng lúc này chính là đứng trên đỉnh núi nhìn hổ cắn nhau, mà nếu chính mình muốn không quan tâm và thế cục thì trước tiên phải có lực đề kháng trước những hấp dẫn. Hắn chỉ nên nắm những gì thuộc quyền lợi của mình, những gì không liên quan thì bỏ qua, nếu không thì kẻ khác không phải là kẻ ngốc, người ta không nghĩ rằng trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi sao?

- Thanh Vân, cậu không hổ danh là cán bộ bồi dưỡng trọng điểm của tổ chức, cậu đến mang lại cho Cảng Thành chúng tôi nhiều luồng gió mới, nhiều lý niệm tốt. Đặc biệt là trên phương diện cải cách chính trị và quyết sách, cậu có thể nói là chấp chính vì dân, toàn dân cùng tham gia, điều này đối với chúng ta thì rõ ràng là chuyện vui lớn.

- Nếu nói về tổng thể cải cách của Cảng Thành, tất nhiên cải cách kinh tế sẽ có sự hỗ trợ với cải cách chính trị, muốn xây dựng chủ nghĩa khoa học đặc sắc thì kinh tế phải đặc sắc mà chính trị cũng phải đặc sắc, chỉ như vậy mới phù hợp với tình hình trong nước.

- Bây giờ Hoa Đông chúng ta là một tỉnh phát triển kinh tế đi đầu trong nước, tất nhiên chúng ta phải là người nếm trải trong vấn đề cải cách chính trị. Tôi đã xem qua lý lịch của cậu, cậu là người đi từ trường đảng huyện đến trường đảng tỉnh, cuối cùng đến trường đảng trung ương, đã học tập qua ba cấp trường đảng. Hơn nữa cậu đã phát triển từ cán bộ thôn đến cấp độ bây giờ, có thể nói lý luận đã được tu dưỡng rất sâu sắc, lại có kinh nghiệm thực tế phong phú, tôi tin Cảng Thành nhất định sẽ có không gian cho cậu phát triển tài hoa, tôi làm bí thư Cảng Thành, tôi có thể đảm bảo điều này.

Những lời này của Nhuận Uyên nhắc nhiều đến công tác, rất có sức cuốn hút. Trương Thanh Vân nghe vậy mà trong lòng rất vui sướng, hắn biết những biểu hiện của mình trong vài tháng qua, đặc biệt là những hành vi gần đây đã được Nhuận Uyên thừa nhận. Đây là một tin tức tốt, điều này cũng là tiêu chí cho ảnh hưởng nhỏ nhoi của hắn trên chính đàn Cảng Thành.

- Cám ơn bí thư, tôi đến Cảng Thành thực chất cũng ôm lấy tư tưởng học tập, nếu nói thật thì trước nay cũng chưa công tác ở những đặc khu kinh tế. Lần này đến Cảng Thành tuy thời gian không dài nhưng cảm xúc rất sâu, đặc biệt là đối với hai chữ hiệu suất. Công nhân, nông dân, trí thức và các giới trong xã hội Cảng Thành đều có tiết tấu nhanh hơn nội địa rất nhiều, mà ngay cả hiệu suất của chính quyền cũng cao hơn, những gì mà đảng ủy chính quyền bố trí cũng có khoa học hơn trong nội địa, đây đều là thành tích của ban ngành.

- Tóm lại một câu thì bây giờ tôi cảm thấy chúng ta đứng trên bờ vai của người khổng lồ, khi công tác sẽ tạo ra bậc thang, chúng ta nhất định phải leo lên cho nhanh. Hơn nữa có sự lãnh đạo của bí thư thì tôi tin chúng ta sẽ không yếu kém.

Trương Thanh Vân chăm chú nói.

- Ha ha!

Trong phòng truyền ra tiếng cười cởi mở của hai người, tiếng cười chấn động trong phòng, người ngồi ngoài cũng có thể nghe thấy được.

Ngày hôm sau, khi Trương Thanh Vân đã đến thăm hỏi, Nhuận Uyên đã chính thức khỏi bệnh, đến tối thì thời sự Cảng Thành đã đưa tin bí thư đến thăm hỏi động viên các đại biểu công nông, thị sát và động viên cục công an để giữ vững chiến tuyến, còn đến chỉ thị các đồng chí chiến tuyến giao thông phải đảm bảo cương vị.

Tin tức này phát ra thì toàn bộ Cảng Thành đều bị thu hút, tất cả biết rõ một vấn đề, Nhuận Uyên đã quay lại.

Trước đó Nhuận Uyên rơi vào trong sự bất lợi của dư luận, dù là chính quyền hay nhân dân Cảng Thành đều có những suy đoán bất đồng về bí thư. Bây giờ bí thư xuất hiện rõ ràng là đòn đánh trả cực mạnh, điều này làm cho mọi người biết rõ vị bí thư trước kia nhất ngôn cửu đỉnh đã quay lại.

Trong phòng họp lớn ở thị ủy, cuối năm mà mở hội nghị toàn thể đảng ủy đúng là không bình thường, mà không bình thường chính là trong hội nghị lần này còn có sự tham dự của phó bí thư Chu của tỉnh ủy.

Hội nghị bắt đầu lúc chín giờ và được phó bí thư thị ủy Xa Vĩ chủ trì. Chương trình đầu tiên của hội nghị chính là lời phát biểu của bí thư Chu. Trọng điểm lời phát biểu của Chu Thủ Tuân chính là sự việc liên quan đến Hồng Sơn Trà, lão khẳng định vụ án đã được định vị, tất cả đều đã rõ.

Lãnh đạo tỉnh ủy hy vọng ban ngành Cảng Thành không bị ảnh hưởng quá mức vì vụ án của Hồng Sơn Trà, cần phải toàn tâm toàn ý công tác. Hơn nữa tỉnh ủy còn muốn Cảng Thành tăng mạnh phog trào làm tuyên truyền và giáo dục để trong sạch hóa bộ máy chính trị, nhất định phải ngăn chặn một Hồng Sơn Trà thứ hai. Yêu cầu ban ngành Cảng Thành dùng những hành động thực tế để tạo ra hình tượng liêm khiết, một chính quyền có hiệu suất cao, tăng mạnh niềm tin của nhân dân vào chính quyền.

Chu Thủ Tuân phát biểu hơn một giờ, rõ ràng lần này lão đến mang theo những lời nhắn nhủ từ tỉnh ủy, mục đích tất nhiên là làm cho chính đàn Cảng Thành yên tâm, muốn định vị và kết thúc sự kiện Hồng Sơn Trà.

Sau khi Chu Thủ Tuân kết thúc lời phát biểu thì Nhuận Uyên lại đại biểu cho đảng ủy Cảng Thành thông báo cho rất cả mọi người tham gia hội nghị biết về kết quả cuối cùng của vụ án Hồng Sơn Trà. Tất cả những gì liên quan đến Hồng Sơn Trà đều đã được cơ quan kiểm sát chứng thực, Hồng Sơn Trà là thường ủy thị ủy Cảng Thành, là trưởng phòng tuyên truyền, người này lợi dụng chức vụ mà tham ô hơn một trăm triệu đồng. Trong sự việc này còn liên quan đến vấn đề mua quan bán chức ở phòng tuyên truyền, những nhân viên liên quan đã bị bắt, xử lý cụ thể thế nào phải thông qua điều tra xem xét.

Ngoài những vấn đề đó thì Hồng Sơn Trà là người được giao nhiệm vụ liên lạc với hạng mục khu kinh tế liên hợp Cảng Hồng, người này nhiều lần tạo áp lực với hải quan, là người khả nghi tạo ra không gian tiện lợi cho những xí nghiệp buôn lậu xe hơi và sản phẩm điện tử, làm tổn thất của nhà nước hơn một trăm tỷ đồng. Những cá nhân liên quan đã bị khống chế, còn cần phải tiến hành các bước thẩm tra xử lý.

Trong quá trình phát biểu thì Nhuận Uyên dùng những lời gay gắt để phê bình sự hủ bại của Hồng Sơn Trà, lão nói đây là con sâu làm rầu nồi canh, là sự sỉ nhục của cán bộ Cảng Thành. Lúc này lão đưa ra lời kêu gọi với tất cả các giới trong xã hội, sau này cần phải minh bạch trong mọi công tác, phải đưa đảng trở thành người hầu cho nhân dân, không được biến đảng thành phần tử sâu mọi trong mắt nhân dân.

Đồng thời Nhuận Uyên cũng tự kiểm điểm và phê bình, lão nói mình là bí thư mà không tiến hành kiểm tra nghiêm khắc với các thành viên ban ngành, vì vậy mới tạo ra không gian cho những phần tử hủ bại như Hồng Sơn Trà nắm được cơ hội. Cuối cùng tạo thành điểm đen cho ban ngành, tạo thành những ảnh hưởng tiêu cực và thế cục khó thể cứu vãn trong nhân dân. v. v.

Hai vị lãnh đạo nói chuyện căn bản tạo thành khung nhạc cho hội nghị hôm nay, nếu xem hội nghị lần này như một sự phân giới thì tình cảnh trước và sau hội nghị đã được chia cắt rõ ràng. Hội nghị hôm nay có nhiệm vụ nắm chặt tất cả tư tưởng lung tung trước kia và ném đi, bắt buộc tất cả cán bộ và ban ngành phải nhìn về phía trước.

Rõ ràng người chiến thắng duy nhất trong hội nghị chính là nhuận uyên, trước kia lão ẩn nhẫn và không xung đột chính diện với Xa Vĩ cùng vì vụ án Hồng Sơn Trà làm lão phải rơi vào thế bị động. Nhưng trong hội nghị hôm nay, lãnh đạo tỉnh ủy tự mình tuyên bố vụ án Hồng Sơn Trà đã kết thúc, vì vậy mà Nhuận Uyên đã không còn gì phải lo ngại, bây giờ lão ngóc đầu dậy thì tất nhiên sẽ va chạm dữ dội với Xa Vĩ.

Trong toàn bộ thời gian hội nghị, Trương Thanh Vân chủ yếu chú ý đến những biểu cảm của Nhuận Uyên và Xa Vĩ. Hắn cảm thấy kỳ quái vì không nhìn thấy sự đắc ý của Nhuận Uyên, đồng thời cũng không thấy rõ sự uể oải của Xa Vĩ.

Chẳng lẽ hai người này đã có dự đoán trước về tình hình hôm nay? Nếu nói thật thì sau sự kiện lần này Xa Vĩ có thu hoạch rất lớn, nhưng nếu Nhuận Uyên cường thế quay về thì hắn còn chưa đủ độ nặng để phân tranh cao thấp. Mà bây giờ xem xét vẻ mặt của hai người, chẳng lẽ có ý giảng hòa sao?

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì thầm lắc đầu, hắn không tin Xa Vĩ và Nhuận Uyên có thể nắm tay giảng hòa. Tục ngữ nói tên đã bắn ra khó thể quay về, hai người đã ra tay, bây giờ đừng hòng có kẻ nào muốn nhảy ra khỏi vòng luẩn quẩn này.

Nếu khả năng giảng hòa là rất nhỏ thì Trương Thanh Vân chỉ có thể giải thích vấn đề này theo cách thức không biết lá bài tẩy của Xa Vĩ và Nhuận Uyên, nhưng Nhuận Uyên thật sự không có gì phải lo lắng sao? Trương Thanh Vân nhìn kỹ vẻ mặt thì thấy Nhuận Uyên không giống như không có lo lắng, nhưng nếu có lo lắng thì lão lo lắng cái gì?

Trở lại trên người Xa Vĩ, bây giờ đối mặt với sự trở về của Nhuận Uyên, Xa Vĩ vẫn rất bình tĩnh, hắn có chỗ dựa là gì? Trong tay hắn có lá bài gì sao? Trương Thanh Vân cảm thấy bây giờ mình nhìn không thấu. Trong lòng hắn bây giờ thầm may mắn vì trước đó không xen vào giữa, vì người bên ngoài thì tỉnh táo, người bên trong thì u mê, nhưng dù Trương Thanh Vân ở bên ngoài cũng nhìn không thấu, vì thế có thể thấy thế cục chính trị ở Hoa Đông quả thật có điểm đặc biệt.

Nhưng dù là thế nào thì tình cảnh bây giờ đã rất tốt cho Trương Thanh Vân, hắn sợ mình ở trong một địa phương có cục diện đáng buồn, người ngoài đến khó chen chân, khó giội nước vào. Bây giờ quan trường Cảng Thành đã lật bài, sau đó tất nhiên không chắc chắn là một địa phương chết.

Hoàn cảnh như vậy rất thích hợp để Trương Thanh Vân biểu hiện tài hoa, hắn bây giờ chỉ mong sao có cơ hội để công tác, giúp dân làm chút chuyện hiện thực. Sau đó nếu hắn thật sự có thành tích, hơn nữa lại có thâm niên quan trường, vì vậy mà tâm tư cũng dần bình thản, tâm tình càng trầm lặng...

...

Ngày hai mươi chín tháng chạp Trương Thanh Vân vâng mệnh tiến về thủ đô, lần này hắn về thủ đô chủ yếu giúp đỡ khu thường trú làm tốt công tác liên hệ với lãnh đạo, nói toạc ra là chắp nối. Hơn nữa hắn phải nắm bắt hạng mục thí điểm miễn thuế và phải liên hệ với ủy ban cải cách.

Hai công tác này cực kỳ phù hợp với Trương Thanh Vân, hắn có quan hệ ở thủ đô, hơn nữa danh tiếng của hắn ở thủ đô cũng mạnh hơn Hoa Đông, hắn ra mặt cho Cảng Thành là thích hợp nhất.

Đồng thời ủy ban cải cách là hang ổ của Trương Thanh Vân, gần đây đất nước liên tục hô hào tiết kiệm năng lượng và duy trì phát triển kinh tế, chính phủ lại có nhiều chính sách giúp đỡ cho các sản nghiệp năng lượng. Cảng Thành đi trước ở phương diện này, bọn họ chuẩn bị khởi động một hạng mục miễn thuế, hạng mục này đã được tỉnh ủy và trung ương thông qua, bây giờ đưa Trương Thanh Vân đến ủy ban cải cách, tất nhiên đang muốn hoàn toàn định vị hạng mục.

Ngoài chuyện công thì lần này Trương Thanh Vân đến thủ đô cũng suy xét đến phương diện sinh hoạt cá nhân, vô tình hắn đã rời khỏi thủ đô được vài tháng.

Tuy chỉ là vài tháng ngắn ngủi nhưng Trương Thanh Vân cảm nhận được kinh nghiệm của mình, kinh nghiệm trong thời gian này không thua gì những năm trước đó.

Nhưng may mắn là ban ngành Cảng Thành không phải điều chỉnh, kết quả hòa hợp viên mãn. Trương Thanh Vân vượt qua vài tháng cố gắng, cuối cùng cũng có chỗ dựa ở Hoa Đông, điều này làm hắn rất chờ mong vào tương lai. Trời cao để mặc chim bay, biển rộng để mặc cá lặn, Trương Thanh Vân tin mình nhất định sẽ tạo ra thành tích đáng mừng ở Hoa Đông.

Sân bay Cảng Thành, Trương Thanh Vân đuổi Lưu Nham đi, chính hắn mặc một bộ áo khoác, đeo kính râm, mang theo hành lý đơn giản, bộ dạng nhanh chóng biến thành một công tử thời đại mới.

Trương Thanh Vân đăng ký, sau đó thông qua kiểm tra, chậm rãi đi vào. Đây là mùa xuân nên khách trong sân bay rất đông, nhưng Trương Thanh Vân ngồi khoang hạng nhất, điều kiện cũng tốt hơn người khác. Hắn nhìn giờ và thấy vẫn còn sớm, vì vậy tiện tay lấy một tờ báo ra đọc.

Là nhật báo Hoa Đông, trang bìa là dòng tin "Cửa ải cuối năm của bí thư tỉnh ủy Giang Nam!" Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn lập tức xem xét nội dung, đây là báo ngà hôm qua: "Trung ương quyết định miễn chức của đồng chí Chiêm Giang Huy nguyên ủy viên tỉnh ủy, thường ủy, bí thư tỉnh Giang Nam...

- Bí thư Chiêm sắp được điều động sao?

Trương Thanh Vân thầm nghĩ, hắn nhạ cảm phát hiện ra Chiêm Giang Huy sắp được thăng chức. Không biết vì sao hắn chợt kích động, hắn hít vào một hơi thật sâu, sau đó tiếp tục đọc tin...