Bố Y Quan Đạo

Chương 734: Đàm phán tan vỡ (1)



Hôm nay Trương Thanh Vân lại đi họp ở tỉnh thành, trước khi đi hắn đã nghe được một tin tức nho nhỏ, nghe nói phó chủ tịch Ngô Hiểu Minh là người ký tên đầu tiên trong văn kiện thành lập tổ công tác khi hợp tác kinh tế giữa ba thành phố tiến triển không được thuận lợi.

Trương Thanh Vân cũng không hiểu tổ công tác này có tính chất gì, cũng có chút nghi vấn với vấn đề quyền uy. Vì trong hợp tác kinh tế giữa ba thành phố thì có mặt Hoài Dương, nhưng trước đó Trương Thanh Vân chưa từng tham gia đàm phán, dưới tình huống này thì tổ công tác làm gì có tính quyền uy?

Không những không đủ quyền uy, hơn nữa Trương Thanh Vân còn cho rằng vì bọn họ hành động thiếu suy nghĩ mà làm cho hai thành phố bên phía Hoa Đông rơi vào địa vị tương đối bị động

Đáng lý ra Hoàng Hải có yêu cầu cấp bách với vấn đề liên hợp phát triển khu kinh tế, nhưng bây giờ Hoa Đông lại có biểu hiện quá vụng về, biểu hiện ý thức của chủ nghĩa bảo vệ địa phương. Dưới tình huống này thì đừng nói là Hoàng Hải, dù là bất kỳ một địa phương nào khác cũng giảm bớt những dự đoán về tiền cảnh tương lai.

Chỉ cần nhìn vào thái độ của Hoa Đông với khu kinh tế thì có thể thấy được sự yếu kém của chính đàn Hoa Đông. Người Hoa Đông quá khôn khéo, hơn nữa còn bài ngoại, chủ nghĩa đỉnh núi quá mạnh, điều này cũng chính là nguyên nhân vì sao các phe phái ở Hoa Đông có thực lực mạnh mẽ nhưng cuối cùng cũng chỉ an phận đứng ở một góc mà thôi.

Địa điểm tổ chức hội nghị chính là phòng họp số hai của chính quyền, đây là lần thứ ba Trương Thanh Vân tham gia một hội nghị có quy cách khá cao liên quan đến khu kinh tế. Hội nghị hai lần trước đều không hiệu quả, nghe nói hội nghị lần này bắt buộc phải có bước đột phá theo lời của bí thư Tần.

Tần Vệ Quốc có thể ổn định ngồi ở chiếc ghế bí thư thì tất nhiên phương diện suy xét vấn đề phải mạnh hơn những người khác rất nhiều lần, mà lão trọng dụng Trương Thanh Vân chính là một ví dụ điển hình. Trước kia danh tiêng của những phe phái Hoa Đông ở thủ đô giống như chuột chạy qua đường, nhưng từ khi Trương Thanh Vân ngày càng phát triển mạnh ở Hoa Đông thì người thủ đô dám công khai chỉ trích Hoa Đông cũng không nhiều.

Dù trong lòng đám người thủ đô vẫn còn có rất nhiều khúc mắc với Hoa Đông nhưng rõ ràng đã khó nói nên lời. Vì Tần Vệ Quốc và những nhân vật tai to mặt lớn có xuất thân từ Hoa Đông ở thủ đô đã liên tục nhấn mạnh vị trí đặc biệt của Hoa Đông, cán bộ có áp lực rất lớn, những cán bộ từ thủ đô xuống Hoa Đông rèn luyện đều phải thích ứng với khí hậu mới phát triển được.

Nhưng chỉ cần có người đứng vững ở Hoa Đông, có thể tạo ra thành tích, điều này đã chứng minh Hoa Đông không phải đầm rồng hang hổ. Như vậy những kẻ không đứng vững ở Hoa Đông là không đủ năng lực, câu nói này hoàn toàn có thể chặn miệng đám người huyên thuyên.

Mà bây giờ Hoa Đông liên tục thất bại trong vấn đề phát triển khu kinh tế, Tần Vệ Quốc tất nhiên phải suy xét đến áp lực đến từ Hoàng Hải. Hoa Đông và Hoàng Hải ở sát bên nhau, nếu trong lòng người Hoàng Hải thật sự có ý nghĩ tính toán chi li với Hoa Đông, điều này rõ ràng không có lợi cho toàn thể Hoa Đông.

Hơn nữa khu kinh tế liên hợp giữa ba thành phố là một chuyện cực kỳ có lợi cho Hoa Đông, vì vậy Hoa Đông cần phải biến đổi ý nghĩ trên một vài vấn đề, không nhất định phải đưa ra điều kiện để tất cả phải mắc cạn. Chỉ cần đẩy mạnh mối liên lạc kinh tế giữa Hoàng Hải và Hoa Đông, với thực lực của Hoàng Hải đã đủ sinh ra những ảnh hưởng rất tốt lên phương hướng phát triển kinh tế của Hoa Đông.

Tần Vệ Quốc đưa ra chỉ thị nhưng không tham gia hội nghị, hội nghị hôm nay do Chử Ngụy Cường chủ trì, thành viên tham dự ngoài hai thường ủy tỉnh ủy phó chủ tịch Ngô Hiểu Minh và bí thư Cảng Thành Nhâm Gia Niên thì các quan lớn cấp phó bộ còn có Trương Thanh Vân và chủ tịch thành phố Cảng Thành Xa Vĩ.

Ngoài các lãnh đạo khối chính quyền tỉnh còn có cán bộ ủy ban cải cách, lãnh đạo sở thương mại, những người phụ trách hội nghị hiệp thương chính trị tỉnh Hoa Đông, còn có các chuyên gia kinh tế được mời đến đến tham dự hội nghị. Vài chục người cùng ngồi lại họp bàn, để tìm hướng ra cho vấn đề phát triển khu kinh tế ba thành phố.

Trương Thanh Vân được sắp xếp ngồi bên cạnh Nhâm Gia Niên, bình thường trong những hội nghị hiệp thương thì các lãnh đạo tham gia đều được xếp ở hàng ghế trên, cũng không dựa theo cấp bậc của thường ủy tỉnh ủy.

Trương Thanh Vân ngồi trước Xa Vĩ, trước kia hai người có quan hệ cấp trên cấp dưới, hôm nay sắp xếp như vậy cũng làm cho Trương Thanh Vân có chút xấu hổ. Hắn thầm trách nhân viên công tác của văn phòng tỉnh ủy không suy xét vấn đề cho chu toàn.

- Ngồi đi, bí thư Trương, thời gian gần đây tin chiến thắng từ Hoài Dương liên tiếp truyền về, cũng nhờ anh có biện pháp mà hai khúc xương khó gặm là quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã đều đã có manh mối. Chúng tôi ở Cảng Thành nghe thấy những tin tức này mà nhiệt tình ủng hộ.

Xa Vĩ khẽ nói với Trương Thanh Vân, từ vẻ mặt không thấy có chút mất hứng.

Trương Thanh Vân cười cười không nói gì, Xa Vĩ nói có hơi quá, Trương Thanh Vân cũng phải quan tâm đến cảm xúc của Nhâm Gia Niên, vì vậy không thể tiếp tục tiếp xúc với Xa Vĩ.

Trương Thanh Vân đảo mắt nhìn qua Nhâm Gia Niên, hắn thấy đối phương gần đây có lẽ công tác khá mệt nhọc, cặp mắt thâm quầng, vẻ mặt cũng âm trầm, bộ dạng như có mối thù không đội trời chung với ai đó, điều này làm người ta không dám tiếp cận.

Trương Thanh Vân bắt tay với Xa Vĩ, hắn nói:

- Anh là lãnh đạo cũ của tôi, hơn nữa Hoài Dương chúng tôi cũng không thể so sánh với Cảng Thành, năm năm kinh tế của Hoài Dương cũng không bằng một năm kinh tế ở Cảng Thành. Nếu so sánh với Cảng Thành thì khó khăn của chúng tôi cũng nhiều hơn, là gánh nặng đường xa.

Xa Vĩ lắc tay, sau đó hắn buông tay nói:

- Vạn sự khởi đầu nan, khi có được một mở đầu tốt thì đã thành công hơn phân nửa. Bây giờ chúng ta sẽ bàn bạc về vấn đề khu kinh tế giữa ba thành phố, đây là cơ hội ngàn năm một thuở của Hoài Dương, nếu tất cả có thể thuận lợi phát triển thì Hoài Dương cất cánh chỉ là chuyện từng phút từng giây mà thôi.

Trương Thanh Vân cười cười có chút thận trọng, trước kia ở Cảng Thành quan hệ giữa hắn và Xa Vĩ không được hòa hợp như lúc này. Bây giờ Trương Thanh Vân rời khỏi Cảng Thành đến Hoài Dương, hai người gặp mặt nhau ở Lăng Thủy thì giống như chiến hữu nhiều năm gặp lại.

Thật ra tình hình thực tế cũng chỉ liên quan đến lợi ích mà thôi, Trương Thanh Vân đi nhưng vẫn còn sót lại lực ảnh hưởng, Xa Vĩ muốn sử dụng thì tất nhiên phải đi gần hơn với Trương Thanh Vân. Đáng tiếc là hắn cố gắng nhiều như vậy nhưng không thể bằng sự cao tay của Nhâm Gia Niên.

Tuyến người mà trước kia Trương Thanh Vân xây dựng ở Cảng Thành đã bị Nhâm Gia Niên phân tán ra, đã không còn tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì lớn. Nhâm Gia Niên thuộc về loại chính khách tiêu chuẩn, hắn trở mặt còn nhanh hơn lật sách. Trước khi chưa khống chế được khối xây dựng thì hắn cho rằng hạng mục xây dựng gây khó khăn và trì hoãn kinh tế Cảng Thành. Truyện được copy tại Truyện FULL

Nhưng bây giờ khối xây dựng đã đổi tướng, hệ thống xây dựng bắt đầu lật bài, Nhâm Gia Niên lập tức thay đổi. Gần đây tin chiến thắng của Cảng Thành liên tiếp được báo về, Nhâm Gia Niên bắt đầu hát bài ca chiến thắng với hạng mục xây dựng thành phố mới, hắn cho rằng hạng mục xây dựng ở Cảng Thành là một đầu tư có lợi nhất trong năm năm gần đây.

Nhâm Gia Niên vừa đến vừa đi, Xa Vĩ bị người ta quay như quay dế, lực ảnh hưởng ngày càng sa sút, thậm chí còn không bằng thời điểm Nhuận Uyên còn tại vị.

Đáng lý ra dưới tình huống này thì Xa Vĩ không cần phải bảo trì mối quan hệ chặt chẽ với Trương Thanh Vân, nhưng nhân tính quá phức tạp, tâm tư của Xa Vĩ làm người ta khó thể phỏng đoán, cũng không biết trong lòng hắn đang nghĩ đến điều gì.

Nếu nói Xa Vĩ có bản lĩnh co được giãn được thì đáng lý ra phải thể hiện điều này vào thời của Nhuận Uyên mới đúng, nhưng bây giờ hắn thà chết chứ không khuất phục Nhâm Gia Niên, hai người náo loạn ở Cảng Thành rất ghê gớm. Trong hướng đấu tranh trước kia thì vấn đề chiến lược của Nhâm Gia Niên quá mạnh, bây giờ bí thư Nhâm xoay chuyển một trăm tám mươi độ, lực ảnh hưởng của Xa Vĩ rơi xuống, đáng lý sau khi trải qua một vòng như vậy thì Xa Vĩ khó thể cam tâm.

Hội nghị bắt đầu, người phát biểu đầu tiên chính là Chử Ngụy Cường. Khoảnh khắc khi chủ tịch Chử bước vào cửa phòng họp thì Trương Thanh Vân đã thấy tâm tình đối phương không được tốt, quả nhiên, ngay từ lúc đầu Chử Ngụy Cường đã dùng từ rất dữ dội, trực tiếp phê bình đảng ủy chính quyền Cảng Thành không có thành tựu, thiếu hiểu biết về vấn đề phát triển khu kinh tế ba thành phố, dẫn lối sự việc vào ngõ cụt. Chử Ngụy Cường nói:

- Bây giờ ở phương diện khu kinh tế ba thành phố, vì suy xét Hoài Dương có tình hình đặc biệt mà các anh đề xuất cho Cảng Thành đàm phán trước với Hoàng Hải, đây đơn giản là hướng đi khá tốt. Nhưng liên hệ với Hoàng Hải quá nhiều lần, không những chẳng tiến triển, hơn nữa càng đàm phán càng thất bại.

- Các anh đã đàm phán không thành công thì có thể gác lại, cần gì phải quá tích cực? Tôi thấy rõ ràng là các anh không quá ra sức, không hoàn toàn hiểu rõ ý nghĩa hợp tác khu kinh tế của ba thành phố. Bây giờ cũng vì các anh tiến hành quá qua loa mà làm cho hai bên rơi vào cục diện bế tắc, hơn nữa tình hữu nghị và lực tín nhiệm giữa hai bên đã hạ đến mức thấp nhất trong lịch sử.

- Bây giờ tạo ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, điều này có bao nhiêu ảnh hưởng đến hình tượng Hoa Đông, các anh có biết không?