Bố Y Quan Đạo

Chương 829: Không nói lời nào



Thành phố Hoài Dương, căn cứ ươm giống cho hợp tác xã quận Ngũ Sơn, sáng sớm chủ tịch tỉnh và bí thư thị ủy Hoài Dương Trương Thanh Vân đã cùng nhau đến đây thị sát.

Lúc này dù vào đông hiu quạnh nhưng căn cứ ươm giống vẫn rất xanh tươi mát mắt, cảnh tượng nhưng ngày xuân hòa thuận vui vẻ.

Trương Thanh Vân mỉm cười giới thiệu cho Kiều Quốc Thịnh biết về tình huống của hợp tác xã quận Ngũ Sơn. Kiều Quốc Thịnh chốc chốc lại gật đầu, vẻ mặt chăm chú và cẩn trọng, chốc chốc lại cười, nhìn qua có vẻ rất tán thưởng thành tích trên phương diện kinh tế của Hoài Dương.

Cùng đi thị sát với Kiều Quốc Thịnh còn có phó chủ tịch Chung Gia Hoa, hắn thấy Trương Thanh Vân và Kiều Quốc Thịnh trò chuyện rất vui mà sinh ra cảm giác khó thể tưởng.

Ngày hôm qua Kiều Quốc Thịnh còn vì Trương Thanh Vân không đến nghênh đón mà cực kỳ mất hứng, nhưng sáng sớm hôm nay nhìn thấy Trương Thanh Vân thì giống như quên hết tất cả những gì hôm qua. Chung Gia Hoa cũng là lão quan trường, nhưng hắn vẫn cảm thấy khó nắm bắt tâm ý chủ tịch tỉnh, giống như cấp độ của hắn khó thể nhìn thấu.

Thật ra không chỉ riêng Chung Gia Hoa, ngay cả Trương Thanh Vân cũng rất bất ngờ với phản ứng của Kiều Quốc Thịnh. Sáng sớm hắn nhận được tin báo chủ tịch thành phố Hoài Dương Mã Vị Nhiên đã ở lại khách sạn cả đêm, vì vậy mà hai hàng chân mày nhíu chặt, cũng khó làm tốt sự chuẩn bị.

Nhưng khi gặp mặt Kiều Quốc Thịnh thì sự việc lại không như suy đoán, chủ tịch không tức giận, ngược lại còn tán thưởng khách sạn Hoài Dương tiếp đãi tốt, hoàn cảnh yên tĩnh, cả đêm nghỉ ngơi rất tốt.

Chỉ cần nhìn vẻ mặt Kiều Quốc Thịnh cũng biết nghỉ ngơi tốt, vì vậy mà Trương Thanh Vân tạm thời thay đổi chương trình, tự mình cùng chủ tịch đi thị sát Hoài Dương. Chuyến đi từ nội thành đến tận căn cứ ươm trồng ở quận Ngũ Sơn, sau đó đi qua năm sáu nơi, Kiều Quốc Thịnh không có bất kỳ phản ứng nào khác thường.

Vì không có tình huống khác thường nên bầu không khí thị sát cực kỳ hòa hợp, hiệu suất rất cao. Kiều Quốc Thịnh cũng bày ra tâm tình cao, rèn luyện tốt, vượt lên khá xa những gì Trương Thanh Vân tưởng tượng.

Nếu không phải Trương Thanh Vân có đầy đủ niềm tin với thuộc hạ của mình thì sẽ trách Chung Gia Hoa và Mã Vị Nhiên đã báo cáo láo. Nhưng Chung Gia Hoa và Mã Vị Nhiên đều là lão quan trường, năng lực nhìn mặt nói chuyện của cả hai còn đáng hoài nghi sao?

Như vậy chỉ có một giải thích, đó chính là Kiều Quốc Thịnh cố ý làm như vậy, nhưng như vậy thì được gì? Trương Thanh Vân khó thể xem xét cho rõ ràng, vì vậy dứt khoát không quan tâm, cũng không chủ động nhắc lại, hoàn toàn bày ra bộ dạng không biết những gì xảy ra hôm qua, nhưng trong lòng có thêm chút lưu tâm về Kiều Quốc Thịnh.

Thuật quan sát con người thì quan trọng nhất là xem tư thái, dù đây là lần đầu Trương Thanh Vân tiếp xúc với Kiều Quốc Thịnh, nhưng hắn thông qua ngôn ngữ cử chỉ của đối phương mà suy đoán, người này nhất định là lãnh đạo cực kỳ chua ngoa. Mà hắn đến Hoài Dương thị sát hoàn toàn coi như phóng túng.

Kiều Quốc Thịnh chắc chắn đã biết rất rõ tình hình phát triển của Hoài Dương, lúc này hắn đến Hoài Dương để tìm các vấn đề và so sánh các quận với nhau. Thông qua vấn đề mà Kiều Quốc Thịnh đặt ra, Trương Thanh Vân có một kết luận, đó chính là vi chủ tịch này hiểu rất rõ tình hình của các tỉnh trong nước, biết rõ ưu thế của các khu kinh tế lớn, biết cả hoàn cảnh xấu.

Đây không phải là bản lĩnh mà kẻ tầm thường có được, cũng không phải chỉ luyện mồm mép là được, chỉ có những kẻ trường kỳ lao mình vào trong quá trình phát triển kinh tế của đất nước mới có năng lực như vậy. Vì thế mà Trương Thanh Vân càng phải lau mắt nhìn Kiều Quốc Thịnh.

Trương Thanh Vân nhớ lại tình cảnh phó bí thư Âu và phó chủ tịch Niên đến thị sát Hoài Dương vài ngày trước, hình như hai lãnh đạo kia cũng không phải kẻ tầm thường, vì vậy hắn ý thức được tương lai vài năm sau tình hình Hoa Đông sẽ không thể yên ổn.

Giống như đang đá bóng, thường thì một đội ngũ có quá nhiều ngôi sao sẽ khó nhất định chiến thắng, một ban ngành chính trị cũng có đạo lý tương tự. Nhưng bây giờ xem ra trung ương coi trọng hơi quá với vấn đề điều chỉnh ban ngành tỉnh Hoa Đông, trong ban ngành có quá nhiều người nhân vật siêu quần, không phải tầm thường.

Đến khi đó trong ban ngành chỉ cần có một người có ý niệm thi hành biện pháp chính trị, nếu muốn không tranh luận gay gắt cũng khó. Tất nhiên đoàn kết ban ngành cũng không phải vấn đề lúc này Trương Thanh Vân quan tâm, bây giờ hắn đang quan tâm đến ngoại cảnh phát triển vài năm tiếp theo của Hoài Dương.

Bây giờ Hoa Đông từ một nhà độc tài trở thành mọi nhà xâu xé, thế cục rối rắm, hoàn cảnh trong ngoài cũng lặng lẽ biến hóa. Gần đây Chung Gia Hoa đã nhiều lần báo cáo, hắn nói rằng vòng đàm phán gần đây với Hoàng Hải không được thuận lợi, thái độ của Hoàng Hải rất khó nắm bắt. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Điều này làm Trương Thanh Vân ngửi được hương vị khác thường, tòa nhà Hoa Đông đã lật, Hoàng Hải ở gần bên mà cục diện Hoa Đông bây giờ đã khác trước, bây giờ Hoài Dương cũng không còn là Hoài Dương trước đó. Dưới điều kiện như vậy thì tình thế Trương Thanh Vân gặp phải là cực kỳ khó khăn.

- Bí thư Thanh Vân, có thể thấy phương diện phát triển kinh tế ở Hoài Dương có đặc điểm độc lập, những ý nghĩ phát triển kinh tế đặc sắc mà các anh đề xuất có rất nhiều điểm mới.

Kiều Quốc Thịnh nói, hắn chỉ vào những luống rau xanh trước mặt nói:

- Những rau xanh hoa cỏ này đều chủ yếu cung cấp cho Hoàng Hải, như vậy có thể tạo ra cho nhân dân một cuộc sống ổn định, kinh tế phát triển, là chuyện tốt.

- Nhưng nếu xét về phương diện khác thì nổi bật nhất chính là kinh tế Hoài Dương quá lệ thuộc vào hợp tác với Hoàng Hải, tất nhiên đây căn bản không sai, nhưng phát triển kinh tế mà quá mức ỷ lại vào một điểm hoặc một hạng mục thì khó thể phát triển liên tục, Hoài Dương cần phải có ý nghĩ phát triển mới, anh thấy sao?

- Chủ tịch nói một câu đã trực tiếp nói đến những điều uy hiếp đến chúng tôi, trước kia Hoài Dương ở vào tình cảnh trong ngoài khốn đốn, vì vậy vấn đề phát triển kinh tế phải đi từng bước, sau đó chậm rãi cuốn chiếu. Bây giờ có thành tích tốt, Hoài Dương đã đạt được lượng trong kinh tế, nhưng nói về chất thì cần phải tiến thêm một bước điêu chỉnh và cải tiến.

- Nếu Hoài Dương muốn quán triệt những ý nghĩ kinh tế đặc sắc thì điều kiện hàng đầu là phải tạo ra danh tiếng đặc biệt của riêng mình...

Trương Thanh Vân chậm rãi nói, hắn chỉ vào dãy núi trước mặt không xa nói:

- Chủ tịch, anh xem trong toàn bộ đại khu Hoa Đông thì kinh tế phát đạt nhất chính là vùng châu thổ sông Trường Giang. Vùng đất này địa hình bằng phẳng nhưng Hoài Dương chúng tôi lại có địa hình đặc biệt.

- Hoài Dương chúng tôi có diện tích rất lớn, là thành phố duy nhất có tài nguyên dự trữ, là thành phố duy nhất mà nông nghiệp phát đạt, rau củ trên núi hay du lịch và kinh tế đều có tương lai rộng lớn. Nếu muốn biểu hiện những đặc sắc của kinh tế Hoài Dương, tất nhiên điều đầu tiên cần làm là thể hiện sự đặc sắc của Hoài Dương.

- Thị ủy và chính quyền chúng tôi đề đã có quy hoạch và định vị Hoài Dương, chúng tôi muốn biến Hoài Dương thành một thành phố nghỉ ngơi, du lịch và vui chơi của cả Hoa Đông, đồng thời chúng tôi cũng phát triển kinh tế nông nghiệp đặc sắc, tất cả đều có thể phát triển chung với nhau...

Trương Thanh Vân cực kỳ có hứng thú nói chuyện, Kiều Quốc Thịnh là người trong nghè, Trương Thanh Vân nói ra những lời phù hợp với những gì hắn đã chỉ bảo trước đó. Kiều Quốc Thịnh vừa nghe vừa gật đầu, hắn híp mắt nhìn người cán bộ trẻ trước mặt.

Kiều Quốc Thịnh trước nay là người kiêu ngạo và thận trọng, đã trải qua nhiều tình huống, nhưng bây giờ hắn phát hiện khó thể nhìn thấu vị tiểu đệ trong phái Kinh Tân.

Kiều Quốc Thịnh là một lãnh đạo tỉnh, đường đường là quan lớn cấp bộ, sao có thể tức giận vì chút chuyện tiếp đãi.

Kiều Quốc Thịnh muốn thông qua chuyện nhỏ để quan sát Trương Thanh Vân, kết quả làm hắn rất thất vọng, Trương Thanh Vân có phản ứng rất trì trệ, ngược lại còn làm cho vị chủ tịch kia một đêm mất ngủ.

Nhưng Kiều Quốc Thịnh vẫn hiểu rõ một điểm, đó chính là Trương Thanh Vân còn chưa vươn ý nghĩ lên tỉnh ủy, đối phương chỉ quan tâm đến mảnh đất của mình ở Hoài Dương.

Vì nếu Trương Thanh Vân có ý nghĩ với cấp tỉnh thì chắc chắn sẽ không có phản ứng trì trệ như hôm qua, muốn leo lên tỉnh ủy thì phải chậm rãi thẩm thấu lực ảnh hưởng, mà muốn được như vậy phải dùng trăm phương nghìn kế để tìm đội ngũ.

Kiều Quốc Thịnh là thành viên phái Kinh Tân được đưa đến nhận chức chủ tịch tỉnh Hoa Đông, Trương Thanh Vân không ưa Kiều Quốc Thịnh, điều này chứng tỏ đối phương không có hứng thú với tranh đấu trong tỉnh.

Phương pháp tư duy này là sự độc đáo của Kiều Quốc Thịnh, thực tế hắn phán đoán rất chuẩn, tuy lúc này Trương Thanh Vân là thường ủy tỉnh ủy, nhưng hắn thật sự còn chưa muốn tiến lên quá cao và quá sâu.

Mục tiêu của Trương Thanh Vân chính là biến Hoài Dương từ heo gầy thành heo mập, hắn muốn chậm rãi tiêu hóa những gì đã nuốt vào bụng, muốn kinh tế có thể liên tục duy trì và phát triển, muốn lợi dụng tình thế tốt đẹp lúc này để đẩy mạnh Hoài Dương lên cao.

- Thanh Vân, khi quy hoạch phát triển mới thì phải suy xét toàn diện, tốt nhất là có thể lợi dụng hợp tác với Hoàng Hải để duy trì, phát triển và tăng thêm sức mạnh. Phương diện này tôi tin anh có sự chuẩn bị, nhưng nếu chỉ chuẩn bị thì chưa đủ, tất nhất còn phải tìm ra biện pháp vẹn toàn đôi bên, coi như cả hai cùng thắng.

Kiều Quốc Thịnh nói.

Kiều Quốc Thịnh nói những lời này với giọng điệu khá lạt, nhưng chuông đồng không cần búa tạ, từng câu từng chữ thấm vào trong lòng Trương Thanh Vân. Kiều Quốc Thịnh nói ra một sự thật, đó chính là Hoài Dương muốn tạo ra kinh tế đặc sắc thì phải tạo nên tiếng tăm cho mình.

Trong hợp tác với Hoàng Hải kế tiếp chắc chắn sẽ phát sinh một loạt vấn đề, mà một thành phố muốn tạo ra điểm đặc sắc của riêng mình là không dễ. Điều này rõ ràng không phải thứ mà Hoàng Hải tình nguyện được thấy, Hoàng Hải hợp tác vì muốn lợi dụng ưu thế góc bù của Hoài Dương về địa vực, dân cư, tài nguyên và kết cấu kinh tế, nhưng như vậy vẫn chưa đủ.

Mà Hoàng Hải tất nhiên sẽ hy vọng kinh tế Hoài Dương phát triển phải căn cứ vào tiêu chuẩn định lượng mình đặt ra, bây giờ Trương Thanh Vân có ý nghĩ mới thì chắc chắn sẽ không còn như trước, vì vậy khác biệt sẽ xảy ra vấn đề.

Ánh mắt Kiều Quốc Thịnh rất độc đáo, hắn thấy Trương Thanh Vân muốn ăn nhanh để lớn mạnh, mà đối phương cũng phòng ngừa chu đáo, đã sớm có chuẩn bị khi hợp tác xảy ra vấn đề, sợ rằng khi đó Hoài Dương sẽ bị bóp chặt.

Mà Kiều Quốc Thịnh nói liên kết cùng tạo ra sức mạnh cho nhau, ý nghĩa rất sâu. Hắn nhắc đến vấn đề Hoàng Hải là của Hải phái, bây giờ Hải phái có thế lực hùng hậu ở Hoa Đông, nếu chính kiến của Trương Thanh Vân không phù hợp với người Hải phái, như vậy còn có thể quán triệt ý đồ được sao?

Nếu Trương Thanh Vân khó khăn lớn thì có phải nên sớm dựa vào Kiều Quốc Thịnh? Tất nhiên Kiều Quốc Thịnh không nói ra những lời này, chẳng qua chỉ nói vài lời hời hợt, nhưng ý nghĩa bên trong lại bao hàm tất cả, tất nhiên cũng có những ý nghĩ khó nói nên lời, không cần nói lời nào mà đối phương cũng phải quán triệt...