Bố Y Quan Đạo

Chương 960: Khoảng cách với bí thư



Cải cách hệ thống tổ chức và chế độ cán bộ ở Hoa Đông được tiến hành, vì lần này cải cách định vị tương đối cao, tỉnh ủy đã xác định lấy đó là căn cứ cho thành tích của đảng ủy chính quyền thành phố quận huyện, vì vậy tính tích cực rất cao, tất cả các thành phố đều đẩy mạnh cải cách.

Trương Thanh Vân có chút tán thưởng với cán bộ Hoa Đông, đó chính là ý thức cạnh tranh rất cao, mọi người đồng tâm hiệp lực làm chuyện gì thì hiệu suất rất cao, thái độ công tác tích cực, không lề mề giống như những cán bộ ở địa phương khác.

Cũng vì nguyên nhân này mà công tác cải cách ở Hoa Đông mới có thành tích như lúc này, cải cách khó, đả kích cán bộ hủ bại cũng rất khó nhưng thật ra đây là vấn đề gầy dựng lại lợi ích. Dù là cải cách gì cũng phải có người hy sinh một phần lợi ích, mà cũng có một bộ phận trở thành lực cản cải cách.

Trước kia Trương Thanh Vân từng thông qua phương án cải cách cán bộ ở Giang Nam, lúc đó gặp lực cản rất lớn. Nhưng Hoa Đông rõ ràng tốt hơn Giang Nam về vấn đề này, chỉ cần làm tốt công tác tư tưởng với cán bộ Hoa Đông, bọn họ sẽ sinh ra cảm giác ghét ác như địch, ít nhất thì đến lúc này Trương Thanh Vân vẫn rất hài lòng về tiến độ cải cách.

Bây giờ Trương Thanh Vân đã là phó bí thư tỉnh ủy, hắn khnog chỉ chủ đạo cải cách hệ thống, hơn nữa còn đẩy mạnh quá trình trong sạch hóa bộ máy chính trị, cải cách tư pháp. v. v. Tất cả đều được hắn nắm thế chủ đạo. Dù nói hắn khống chế toàn bộ công tác cải cách ở Hoa Đông cũng chưa đủ.

Mà bây giờ ở Hoa Đông, trong những người hiểu biết về Hoa Đông, người có đủ uy vọng lại có năng lực hoàn thành công tác này chỉ có một mình Trương Thanh Vân. Ngô Ngôn Pháp thấy được điều này rất rõ ràng, vì vậy lão tỏ vẻ giúp đỡ hết sức cho công tác của Trương Thanh Vân.

Ngô Ngôn Pháp có đạo hạnh rất sâu, lão nắm toàn cục Hoa Đông, chỉ để ý đến việc lớn, tính toán đến vấn đề phương hướng. Mặt khác nhiệm vụ lớn nhất của lão chính là đoàn kết và khống chế ban ngành, để mỗi thành viên ban ngành đều được sử dụng đúng hiệu quả và phát huy tác dụng.

Ngô Ngôn Pháp ít khi hỏi đến vấn đề chấp hành cụ thể, sau khi lão đến Hoa Đông thì rất nể trọng Trương Thanh Vân trên công tác đảng ủy, hai người phối hợp rất ăn ý. Ít nhất cho đến bây giờ thì công tác ở Hoa Đông vẫn được đẩy mạnh về phía trước, đây tuyệt đối là thành công của đoàn kết.

Hội nghị trung tâm Tân Uyển, hôm nay tỉnh Hoa Đông tổ chức hội nghị thường ủy toàn thể, đề tài thảo luận chính là những công tác tương quan khi tiếp đón thủ tướng Đỗ xuống thị sát.

Hoa Đông là một tỉnh phát đạt kinh tế, mỗi năm đều có lãnh đạo thường ủy bộ chính trị trung ương xuống nghiên cứu thị sát. Nhưng đây là lần đầu tiên thủ tướng Đỗ xuống Hoa Đông sau ba năm, vì vậy đảng ủy chính quyền Hoa Đông rất coi trọng.

Lần này thủ tướng Đỗ xuống thị sát, trạm đầu tiên là Hoa Đông, ngay sau đó sẽ là Hoàng Hải, Lĩnh Nam, cuối cùng là HongKong. Rõ ràng lần này thủ tướng Đỗ xuống thị sát có liên quan đến vấn đề kinh tế, hai năm nay đất nước liên tục rơi vào trạng thái khảo nghiệm kinh tế, bây giờ kinh tế thế giới lại đang chuyển biến xấu, toàn cầu đều gặp khó khăn. Lúc này trung ương hy vọng những tỉnh kinh tế phát đạt có thể nghĩ biện pháp cho kinh tế ổn định và phát triển, không thể không đạt chỉ tiêu. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Hội nghị thường ủy Hoa Đông chuyển đến hội nghị trung tâm Tân Uyển là một quy củ trước đó, sau khi Ngô Ngôn Pháp đến Hoa Đông thì cũng điều chỉnh lại hội nghị trung tâm Tân Uyển, bên trong càng đầy đủ hơn, không những không có vấn đề khi sử dụng làm phòng làm việc, đồng thời còn là thánh địa nghỉ ngơi giải trí.

Bí thư Ngô là người chủ trương làm việc kết hợp với nghỉ ngơi, bình thường lão mời họp thường ủy thường mất cả ngày nhưng thơi gian họp chính thức cũng chỉ hơn bốn giờ mà thôi. Những phần thời gian còn lại bí thư tổ chức những hoạt động cho mọi người, có khi là thi đấu bóng bàn, hoặc bơi lội, có thể là đánh bài, đánh cờ, ca hát...

Ngô Ngôn Pháp là người giỏi tổ chức hoạt động, mỗi lần tổ chức hội nghị thường ủy đều có thể nghĩ ra biện pháp, vi vậy mọi người rất vui vẻ.

Mà đây cũng chính là điểm tuyệt diệu của Ngô Ngôn Pháp, khi làm quan đến cấp bậc thường ủy tỉnh ủy thì người nào ra khỏi nhà chẳng được rải thảm tiếp đón? Người trên địa vị cao thường có cảm giác lạnh lẽo nhân tình, Ngô Ngôn Pháp biết rõ điều này, vì vậy mới tổ chức hoạt động cho mọi người tham gia, điều này sẽ làm cho các lãnh đạo buông lỏng, đồng thời cũng có ý nghĩa cực kỳ quan trọng với vấn đề đoàn kết ban ngành. Mỗi lần có hoạt động thì Trương Thanh Vân thường làm trọng tài, hắn còn quá trẻ, có ưu thế rõ ràng ở mọi hạng mục, tất nhiên sẽ không nên gia nhập, chỉ có bơi lội là cùng tham gia. Trương Thanh Vân cũng không có oán hận gì với sắp xếp này, mỗi lần đều vui tươi hớn hở hoàn thành nhiệm vụ trọng tài.

Hôm nay hội nghị thường ủy mở được nửa ngày thì buổi chiều mọi người đi tắm nước nóng. Mùa đông tắm nước nóng là một phương pháp dưỡng sinh, một ao nước nóng lớn và mờ mịt khói, một đám lãnh đạo tỉnh mặc quần cộc vào bên trong hưởng thụ nước ấm. Mỗi khi có tình huống này thì mọi người thường tốp năm tốp ba cười đùa, cũng chỉ khi có tình huống này thì tất cả mới quên mình là lãnh đạo cấp tỉnh, lời nói tùy tiện hơn ngày thường, đôi khi còn vui đùa rộn rã.

Trương Thanh Vân, Ngô Ngôn Pháp và Canh Liệt tắm trong một ao nhỏ, hắn thừa cơ hội này mà báo cáo với bí thư Ngô về tình hình cải cách của các thành phố và quận huyện tuyến dưới, đồng thời cũng nói rõ bầu không khí nghiêm túc khi phòng tuyên truyền hành động chỉnh đốn toàn tỉnh.

Vì bầu không khí rất tốt nên báo cáo cũng nhẹ nhàng, Ngô Ngôn Pháp nghe xong lời báo cáo của Trương Thanh Vân, sau đó lão lấy tay vỗ mặt nước, hơi nước bốc lên bao phủ quanh người.

- Bí thư Thanh Vân, khi tôi đến Hoa Đông thì các đồng chí trung ương đã nói về cậu ở Hoa Đông, nói rằng Hoa Đông khó thể tách khỏi cậu, bây giờ tôi thấy đúng là như vậy. Những gì cậu vừa báo cáo đều hoàn thành rất tốt, đều làm việc lợi hại.

Ngô Ngôn Pháp nói, sau đó hơi ngừng lại rồi tiếp tục:

- Còn bầu không khí nghiêm túc trong chỉnh đốn của phòng tuyên truyền trong thời gian gần đây, tôi thấy điều này rất tốt, nhưng về mặt phương pháp khong thể trưởng thành một chút sao? Mặt khác thái độ với mê tín và khoa học cũng không nên quá phân biệt rõ ràng, tôn giáo và mê tín có đôi khi khó phân biệt, người ta khó thể rõ ràng.

- Có những tín ngưỡng mà chúng ta không thể dùng một gậy đánh chết tươi, tất nhiên Lý Sơn kia cũng không phải thứ gì quá tốt. Nhưng vấn đề này chúng ta không nên cay nghiệt, đồ không tốt cũng không thể cho nó biến mất, không cần phải làm xôn xao dư luận, điều này sẽ làm cho cả thế giới biết Hoa Đông chúng ta có một nhóm lớn cán bộ không học Mark mà chỉ biết lạy đạo sĩ, như vậy sẽ rất mất mặt.

Trương Thanh Vân trầm mặc không nói, vấn đề này hắn thấy khá rõ, hắn cũng có giúp đỡ căn bản với Tư Cách. Tất nhiên Ngô Ngôn Pháp cũng nói rất đúng, nếu xét về vấn đề ổn định thì bí thư nói tuyệt đối chính xác.

Nhưng tình huống của Tư Cách là khác biệt, sau khi hắn đến Hoa Đông thì luôn an phận và ẩn nhẫn, bây giờ thứ hắn cần là uy tín, muốn dựng uy tín thì phải xử phạt vài người, không cho ra chút tiếng vang thì sao có thể được? Tất nhiên những lời này cũng không thể nói với Ngô Ngôn Pháp, vì vậy Trương Thanh Vân cũng chỉ biết phụ họa với bí thư.

- Lần này thủ tướng đến Hoa Đông, chắc chắn sẽ có thêm trọng trách cho khối chính quyền tỉnh. Trước kia tôi nghe nói các người đã làm một chế độ liên lạc thường ủy, cơ chế liên lạc này sao không tạo ra tác dụng?

Ngô Ngôn Pháp nói, lão không dây dưa ở vấn đề đầu tiên mà nói giật ra, nói đến chế độ liên lạc thường ủy. Trương Thanh Vân cũng rất có ấn tượng, lúc đó quả thật có chế độ này, một thường ủy liên lạc một thành phố. Nhưng sau này bí thư Tần bệnh nặng, Kiều Quốc Thịnh lại đặt nặng quyền lợi, cuối cùng chế độ không đạt hiệu quả.

Trương Thanh Vân không nhiều lời, hắn nói rõ nguyên nhân, tất nhiên hắn xem nhẹ nhân tố của Kiều Quốc Thịnh. Ngô Ngôn Pháp nghe xong lời của Trương Thanh Vân thì trầm ngâm một lúc lâu mới nói:

- Chế độ này cần làm, phải tạo ra tác dụng chính thức. Thế này nhé, đợi chút nữa mở hội nghị, tôi và cậu sẽ cùng nhau tăng thêm đề tài này để thảo luận.

Trương Thanh Vân có chút sững sốt, hắn lập tức gật đầu, cũng hiểu Ngô Ngôn Pháp kéo mình tắm chung chính là vì nguyên nhân này. Ngô Ngôn Pháp thấy Trương Thanh Vân cho câu trả lời thuyết phục thì dùng giọng tức tối nói:

- Tôi cũng không tin kinh tế Hoa Đông sẽ tiến vào ngõ cụt, chế độ liên lạc thường ủy phải tạo ra tác dụng. Nếu lần này không được, tôi sẽ đề nghị lên trung ương để chúng ta kiêm nhiệm cả chức vụ bí thư thị ủy, để xem có phát triển được nữa không?

Trương Thanh Vân nhìn lướt qua Canh Liệt, hai người đều sững sờ. Bình thường Ngô Ngôn Pháp nói chuyện đều rất ôn hòa nhưng những lời vừa rồi lại được đưa lên khá cao. Cho thường ủy tỉnh ủy kiêm nhiệm bí thư thị ủy, đề nghị này có vẻ hoang đường nhưng thể hiện sự quyết tâm của bí thư Ngôn.

Trương Thanh Vân vươn tay chà xát thân thể trong nước ấm, hắn cố gắng làm cho mình thả lỏng, sau đó thoải mái dựa mình vào thành ao xem xét lời nói của bí thư Ngôn. Chỉ cần từ trong giọng điệu của bí thư là thấy rõ sự bất mãn về công tác của chính quyền, đặc biệt là công tác kinh tế.

Thực tế đây chính là sự bất mãn của Ngô Ngôn Pháp với ban ngành chính quyền, mà Kiều Quốc Thịnh là người đứng đầu khối chính quyền, tất nhiên sẽ là người đi đầu. Sau khi Ngô Ngôn Pháp đến Hoa Đông thì luôn sử dụng phương pháp khéo léo, chưa bao giờ thấy quá lời, chưa có động tĩnh lớn.

Xem ra lần này gió đã nổi lên, chế độ liên lạc thường ủy chính là pháp bảo đẩy mạnh nặng lực khống chế của đảng ủy, nếu chế độ này được tiếp tục, chính trị Hoa Đông chắc chắn sẽ có bộ dạng khác.

- Bí thư Thanh Vân, vẫn còn một vấn đề cần nói với cậu. Cậu là người rất quen thuộc tình huống Hoa Đông, kinh nghiệm phong phú nhất, uy vọng cũng cao, vì vậy vấn đề trọng điểm phải dựa vào cậu. Trong mắt tôi thì bây giờ Lăng Thủy đang gặp đại nạn, vì vậy sau này cậu phải gánh công tác ở Lăng Thủy.

- Vấn đề cậu cần làm chính là làm sao cho ban ngành biết đoàn kết ban ngành, cái gì là kỷ luật tổ chức. Một ban ngành không thành công thì sao còn cơ hội phát triển? Lăng Thủy là tỉnh thành, vị trí cực kỳ quan trọng, giao cho người khác tôi cũng không yên lòng.

Ngô Ngôn Pháp nói, giọng điệu rất chăm chú, toàn thân bùng ra khí thế nghiêm nghị