Cô qua loa nuốt nốt quả dâu vào miệng, không kịp lau đi chút nước vương lại bên khóe miệng, bò lên, ngồi vào bên cạnh anh, duỗi tay ra cầm điện thoại di động của anh.
Lâm Uyên đặt điện thoại xuống bên cạnh gối ôm, kéo cô ngồi lên trên đùi mình, mấy quả dâu theo động tác của anh trượt xuống ghế salông.
Khương Đường nhẹ giọng nói: “Xóa đi được không anh?”
Không cần cô nói Lâm Uyên cũng tính sau khi làm xong sẽ xóa ảnh, cô đang ở ngay bên cạnh anh, lúc nào anh muốn ‘làm’ mà chẳng được, trộm chụp lại chỉ là do hứng thú nhất thời cộng với chút tình thú của anh mà thôi.
Tay của anh lần dò vào trong huyệt động của cô, bên trong vẫn còn thịt quả bị anh nhét vào ban nãy: “Nhưng mà miệng dưới này còn chưa ăn xong nữa, phải làm sao đây?” Khương Đường bị anh khiêu khích đến cả khuôn mặt đỏ bừng, trong nội tâm cũng rất khao khát, cơ thể căng thẳng dần dần thả lỏng, mở chân của mình ra, chủ động kẹp lấy anh ngồi xuống.
Quần áo trên người anh vẫn vẫn hoàn hảo như cũ, chỉ thả mỗi du͙ƈ vọиɠ dưới thân ra, thân thể của Khương Đường lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không một mảnh vải, giống y như cô đang cố ý quyến rũ anh vậy.
Cô hạ người quá nhanh, gậy thịt không thành công đi vào.
Khương Đường không thể làm gì khác hơn là nắm lấy nơi đó của anh, từ từ vuốt ve gậy thịt nóng bỏng kia, dưới ánh mắt săm soi của Lâm Uyên, cô để đầu ƈôи ŧɦịŧ chạm vào cửa huyệt nhỏ của mình, chầm chậm ngồi xuống.
Sau khi cắm vào thành công, Khương Đường hít vào một hơi.
Cô nhớ tới trước đó anh đã dạy mình, bắt đầu thẳng lưng lên động đậy, giống như cưỡi ngựa, đong đưa cặp mông mang theo ƈôи ŧɦịŧ của anh, tư thế thẳng tắp cắm xuống như thế khiến cho gậy thịt cắm sâu vào trong hoa huyệt. Khương Đường hơi nghiêng đầu, không nhịn được kêu rên, thịt mềm bên dưới bị vật thô to của anh ‘làm’ tới mềm nhũn, đôi mắt hơi ướt long lanh nước.
Quả dâu tây bên trong bị anh nhét vào cũng theo tư thế này bị đập vụn thành nước, thịt quả vỡ nát theo gậy thịt của anh chảy xuống.
Tay Lâm Uyên đặt trên mông cô, ra sức đánh một cái: “Ăn dâu còn ăn nỗ lực như thế à? Có phải là ăn chưa đủ không, nhanh lên, để anh làm em tới thoải mái."
Khương Đường rất nghe lời tăng nhanh tốc độ, ép tới sô pha bên dưới cũng rung lắc, hai bầu ngực dâʍ đãиɠ lay động, núʍ ѵú cọ xát vào cúc áo sơmi của Lâm Uyên, vừa đau vừa ngứa ngáy.
“Anh ơi, mau, mau… sờ em đi.” Trong giọng nói của cô còn mang theo chút nức nở, tay tự nâng hai bầu ngực lên đặt lên miệng anh, thân dưới vẫn như cũ y như cưỡi ngựa nhún lên nhún xuống, chỉ thiếu chút nữa thôi là có thể đạt tới cao trào. Lâm Uyên cầm một quả dâu tây lên, ma sát vào núʍ ѵú của cô, cảm giác lạnh lẽo mát mẻ kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến độ cô thở gấp liên tục, cuối cùng quả dâu bị kẹp ở rãnh giữa hai bầu ngực. Anh cúi đầu, chóp mũi đụng vào trên ngực cô gái nhỏ, khẽ đẩy quả dâu tây kia.
Anh chỉ là thay một cách trêu đùa cô khác mà thôi.
Đầu lưỡi anh liếʍ ɭáρ đến độ hai viên nhũ hoa đầy nước bọt, anh hết cắn lại hôn, trong miệng đều là vị dâu tây chua ngọt, Khương Đường nhìn động tác không gấp không vội của anh cứ như đang cố ý rưới lên ngực cô một lớp sốt dâu tây.
Có như thế khi bắt đầu ăn mới có thể càng thêm ngon hơn.
Anh từng chút từng chút gặm cắn bầu ngực của cô, dâu tây kẹt ở trong khe sữa bị cắn nát, ngón tay tùy ý xoa bóp.
Cơ thể Khương Đường từ trên xuống dưới đều được anh an ủi tới vô cùng thoải mái, nhưng tự cô cưỡi lên anh vận động khiến cho sức lực không thể mạnh bằng anh được, tuy có thoải mái nhưng lại không có cảm giác kɦoáı ƈảʍ ngập đầu như lúc anh làm cô. "Ha... Cho anh ăn, tất cả đều cho anh ăn, dâu tây lẳиɠ ɭơ này đều là của anh hết, anh muốn ăn như thế nào cũng được…A a a … Anh làm em đi, làm em mạnh hơn có được không, dâu tây bên dưới cũng muốn được anh ăn nữa.”
Lâm Uyên ôm cô đặt nằm lên trên bàn trước sô pha, rút ƈôи ŧɦịŧ to lớn ra, lấy ra gói bαo ƈαo sυ vừa mua về ở trong túi ban nãy, sau khi dùng miệng xé, đeo lên ƈôи ŧɦịŧ, anh hít thở sâu mấy lần, nhìn vào huyệt thịt lộ ra dưới lớp vỏ sò lẳиɠ ɭơ, bên trên còn vương đầy chất lỏng, ngay lúc miệng cô bé nhỏ bên dưới kia muốn khép kín lại đâm thẳng vào, trộn lẫn với một vùng lầy lội bên trong, tinh hoàn không ngừng đập vào nơi đó của cô gái, toàn bộ côn ŧɦịŧ đâm sâu vào trong huyệt động đang khao khát của cô!
"Học trưởng, ưm, a, anh giỏi quá…Nhiều, nhiều nước dâu chảy ra quá, em thích rất anh... Ô ô ô..." Cô ngửa mặt nằm trên bàn cơm cứng rắn, mặc dù không thoải mái cho lắm nhưng vẫn có thể để cô cảm thụ được toàn bộ quá trình mình bị anh ‘làm’. Tay Khương Đường sờ lên cơ bụng các múi rõ ràng cơ của anh, sờ lên từng khối từng khối cơ bụng.
Cuối cùng nắm chặt eo của anh.
Lâm Uyên hung mãnh làm cô, qυყ đầυ đâm tới nơi sâu nhất trong hoa huyệt, nghe thấy những lời của cô y như nghe được thuốc thúc tình, tốc độ đút cho cô ăn càng thêm gia tăng, đưa cô lên tới điểm cao cực hạn.
Mồ hôi đổ ra liên tục, cả người lơ lửng như ở trên đám mây, cô không ngừng hít thêm không khí, trong cơn co rút không quên kẹp chặt huyệt nhỏ lại khiến cho gậy thịt của anh ở bên trong cũng không ngừng phun ra từng đợt tϊиɦ ɖϊƈh͙.
"Ô"
Thoải mái quá.
Khương Đường bị anh ăn tới hơi mệt mỏi, nặng nề nằm ở trên bàn cơm, hai chân vô lực rủ xuống, nghiêng đầu không nói gì nặng nề nhìn Lâm Uyên kéo lớp bαo ƈαo sυ chứa đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra, nhanh chóng cột nút lại. Lại nhìn nơi nằm giữa hai chân cô gái, nơi đó đang chậm rãi chảy ra một lớp hỗn hợp dâʍ ŧɦủy̠ và nước dâu tây.
Cô hơi nhếch khóe miệng, bỗng nhiên có chút tò mò.
Có khi nào gậy thịt của anh cũng có vị dâu tây không nhỉ?