Áo ngủ tơ tằm dán chặt lấy vật thô to kia của anh, đũng quần rõ ràng nhô lên một ngọn núi nhỏ, Khương Đường đã sớm chuẩn bị, bữa sáng hẳn không thể làm xong nhanh như vậy, cô vẫn có thể giúp anh giải quyết chút chuyện ban sáng này.
Cô thuần thục cởϊ qυầи của anh ra, hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào côn ŧɦịŧ của anh, nuốt nước miếng một cái.
Bàn tay sau khi vuốt ve nơi đó một lát thì không chút do dự há mồm ngậm ƈôи ŧɦịŧ vừa mới thức tỉnh vào trong miệng, đầu lưỡi mềm mại nhẹ nhàng đi đi về về côn ŧɦịŧ to lớn, quai hàm phình ra như thể đang ngậm một viên kẹo.
Tay Lâm Uyên sờ xuống sau lưng cô, luồn vào làn vày thăm dò bên trong, ngón tay anh chạm vào nơi kia có chút ẩm ướt, sáng ra thật là dâʍ đãиɠ.
Ngón tay anh không ngừng nhào nặn trên âm hạch cô gái nhỏ, Khương Đường nhẹ rên lên một tiếng, hàm răng không nhịn được khẽ cắn lên qυყ đầυ anh, Lâm Uyên nhíu chặt hai lông mày, kéo eo cô lên, đổi một tư thế khác. Miệng huyệŧ xinh đẹp tựa như cánh hoa hồng ở ngay trước mặt, lộ ra nụ hoa bé nhỏ bên trong, khe thịt hơi hé chảy ra chút mật ngọt, còn có xu hết hơi co rút.
Khương Đường nhả miệng ra, nghiêng đầu lại làm nũng nhìn anh: “Em cũng muốn.”
Nắng sớm chiếu tới cô gái nhỏ, hai cái miệng trên dưới của cô đều phát ra ánh sáng lóng lánh.
Lâm Uyên ưỡn hông lên, để cho côn ŧɦịŧ vuốt qua khuôn mặt của cô, giọng nói không chút gợn sóng: "Đừng ngừng."
“Em thật sự khát khao quá nhỉ?” Anh còn xấu xa đâm sâu đụng vào cuống họng của cô mấy lần: “Trong nhà người khác mà cũng muốn anh ‘làm’ em?”
Khương Đường nằm quỳ phủ ở giữa hai chân anh, hai chân tách ra, hơi kiễng lên, không thật sự ngồi hẳn xuống, huyệŧ phấn nộn ma sát miệng của anh, có chút nhiệt khí phả vào hoa huyệt, nơi đó như thể bị một con kiến bò vào, nơi nụ hoa càng thêm uớt át ngứa ngáy. Tí tách.
Dâʍ ŧɦủy̠ chảy xuống.
Cô biết thời gian của hai người không nhiều lắm, vừa vén sợi tóc rũ xuống vừa lắc lư cặp mông nói: "Anh liếm cho em...”
Lâm Uyên vừa cảm nhận được hạ thân bị người ngậm vào căng mịn, một mặt lại mở mắt thưởng thức cảnh đẹp trước mặt, nắm lấy tay chống trên đầu gối của cô, năm ngón tay miết nhẹ, bàn tay mềm mại trắng nuột bị anh kéo tới đặt ở trên âm hộ.
Anh bá đạo nói: “Em tự an ủi cho anh xem đi.”
Miệng huyệŧ đã bị anh mở ra, cô vừa chạm vào liền sờ tới âm đế lồi ra, ngón trỏ khẽ khảy một cái, bờ hông không nhịn được run lên kịch liệt, rất nhanh nương theo dâʍ ŧɦủy̠ đã chảy ra cắm ngón tay vào trong.
Cô ngâm nga kêu lên, miệng càng thêm nhanh chóng giúp côn ŧɦịŧ của anh liếʍ ɭáρ, ngậm sâu thêm mấy phần. Móng tay được sơn đỏ tươi y như đóa Mai Hồng trên nền sứ trắng, vô cùng quyến rũ làm ra một chuyện tục tĩu.
Khoảng cách gần như vậy, Lâm Uyên gần như có thể dùng ánh mắt gian dâʍ cô.
Anh nghiêng đầu, tay như có như không vuốt ve trên mông cô: “Tự em chơi thấy thoải mái đến vậy sao? Sau này tự em ở nhà cởi sạch chơi cho anh xem có được không? Em ngồi xổm trên ghế sa lon, cầm một chiếc lọ hứng lấy toàn bộ dâʍ ŧɦủy̠ của em…”
Khương Đường bị anh nói đến huyệt nhỏ kẹp chặt lại, cô rút ngón tay ra truyền đến một tiếng “pặc”, cứ như bình rượu bị mở nắp ra: “…Không được, em muốn anh giúp em cơ… Tự nghịch, không thích.”
Cô gập ghềnh trắc trở nói chuyện.
Lâm Uyên thấy cô muốn làm đến cả cơ thể đều ửng hồng, cũng không làm khó cô nữa, há mồm liếm sạch sẽ thân dưới vừa bị làm cho ướt nhẹp, đầu lưỡi của anh linh hoạt chui vào bên trong, không nhanh không chậm giúp cô bằng miệng. Cô như ăn kem không ngừng mút côn ŧɦịŧ của anh vào sâu trong miệng, căn phòng tràn ngập âm thanh tìиɦ ɖu͙ƈ ám muội: “Nhanh hơn, anh ơi, nhanh nữa lên,…”
Anh há mồm, ngậm hết toàn bộ huyệt nhỏ vào trong miệng, đầu lưỡi điên cuồng thọc vào rút ra, lòng bàn tay đặt ở trên âm hạch của cô, hai thứ cùng chuyển động, chơi đùa tới cô dục tiên dục tử.
Sáng sớm ban mai, trong căn phòng tràn ngập mùi vị dâʍ mỹ cùng với những tiếng rêи ɾỉ được đè thấp của hai người. Trên chiếu giường đơn có hai người quần áo vẫn còn tính là hoàn chỉnh đang không ngừng giao hợp, thân dưới của cả hai đều phô bày trước mắt nhau, dùng tư thế 69 thưởng thức nơi đó của nhau.
Tay Khương Đường nhào nặn hai hạt tinh hoàn của anh, ngón tay cọ xát côn ŧɦịŧ, miệng cũng không ngừng hút chặt thứ kia, chẳng qua bao lâu, một dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ tanh ngọt từ trong lỗ nhỏ trên qυყ đầυ phun ra ngoài, như thể túi bóp bơ bắn lên bên mép cô. Cô càng thêm thả lỏng, lúc này sự chú ý toàn thân đều đặt hết lên nhịp độ của thân dưới, dù đầu lưỡi của anh không to dài cứng cáp như côn ŧɦịŧ nhưng lại thắng ở linh hoạt, không chút góc chết nghiền ép ở mỗi tấc thịt mềm mại bên trong.
Cô vừa thoải mái lại khó chịu.
Đợi đến lúc kɦoáı ƈảʍ ngập đầu đúng hẹn mà tới, cô không nhịn được kêu lên thành tiếng.