Bồi Thường Hôn Nhân

Chương 23




 
“Hoa kia….. Là anh đưa?”
 
Trình Tử Xuân nhìn bộ dáng kinh ngạc không thôi của cô, cúi người cười đau khổ, anh biểu hiện không đủ rõ ràng rồi! Đưa hoa không ký tên là muốn cho cô một cái kinh hỉ, lại giống như có điểm thất sách, nhìn cô có vẻ như là bị dọa sợ hơn.

 
“Đúng vậy.” Trình Tử Xuân nhìn Chu Gia Càng còn đứng bên cạnh Lộ Dao, nhìn có vẻ là đang đợi cô, hơi hơi do dự một chút, tiếp theo nói: “Cho nên…… Đêm nay có thể cùng anh ăn cơm không?:
Lộ Dao theo bản năng ngẩng đầu nhìn Chu Gia Càng liếc mắt một cái, phát hiện anh cũng đang nhìn cô, Lộ Dao nhìn anh mở miệng muốn nói gì, vội vàng giành trước, nói: “Tổ trưởng Trình, thật xin lỗi, hôm nay em có hẹn với sư phụ, cho nên không có biện pháp đi cùng anh.”
 
Không có biện pháp đi cùng, vậy hẹn lần sau đi cũng không có, Trình Tử Xuân nội tâm có chút hụt hẫng, cô vừa mới nhìn ánh mắt Chu Gia Càng, anh đều xem ở trong mắt, hơn nữa đêm nay hai người cùng đi ăn cơm, có phải hay không biểu thị hai người bọn họ đã ở bên nhau.
 
Ban đầu công ty truyền không ít bát quái về hai người, Trình Tử Xuân tự nhận mình không phải là người thích khua môi múa mép. Có một lần anh ở trước phòng trà nhìn cô cúi đầu pha trà, anh trong lúc vô tình nhìn một cái, lại nhìn thấy một giọt nước trong suốt từ làn da trắng nõn trên mặt cô chảy xuống, rơi trên mặt bàn, lan trành một vệt nước nhỏ.

 
Anh thậm chí cảm giác mình nghe được thanh âm nước mắt rơi xuống đất, tí tách, tí tách…..
 
Sau đó anh làm một việc, đi đến trước mặt những người tụ tập bát quái, ngăn những lời khó nghe của họ.
 
Từ đây anh bắt đàu chú ý cô, cuối cùng là động tâm.
 
Trịnh Dật tên gia hỏa này nói cũng không đáng tin, cậu ta rõ ràng nói hai người này không ở bên nhau, Lộ Dao có nói qua cô và Chu Gia Càng không hợp, anh cũng từ trong miệng Trịnh Dật mà nghe được. Hết thảy những việc hôm nay, anh chuẩn bị hơn một tuần, vốn tính toán nhân ngày đặc biệt này thổ lộ với cô, đại khái hiện tại…. Đã muộn.

 
Trình Tử Xuân chịu đựng nội tâm chua xót, mỉm cười nới: “Không có việc gì, kia lần sau đi!”
 
“Có thể cùng nhau, dù sao đều là ăn cơm, nhiều người cũng giống nhau.” Chu Gia Càng vẫn luôn im lặng không lên tiếng lúc này mở miệng.
 
Lộ Dao nội tâm không khỏi ưu thương, sư phụ, anh đây là có bao nhiêu không thèm để ý em! Không thấy người ta đều đã đưa chocolate và hoa sao? Cái gì mà nhiều người cũng giống nhau, anh ta vốn dĩ không phải là rất quen thuộc, thế trận này rõ ràng là muốn theo đuổi cô mà, ba người đi cùng nhau, không xấu hổ chết a!
 
Lộ Dao lúc này nhớ tới một câu: Tôi yêu người, người lại yêu người ta.
 
Hình ảnh kia rất cẩu huyết…. Cực cẩu huyết….. Cực kỳ cẩu huyết……
 
Mà những lời này của Chu Gia Càng rơi vào trong tai Trình Tử Xuân, chính là khiêu khích! Khoe khoan! Rõ ràng là xát muối lên miệng vết thương của anh, Trình Tử Xuân áp xuống nội tâm chua xót, ném xuống một câu: “Không cần, tôi còn có việc.” Liền xoay người rời đi.
 
Chu Gia Càng vốn tính toán đi trước, sau khi Lộ Dao nói những lời kia, đại khái anh hiểu ý tứ của cô, nếu cô không muốn cùng Trình Tử Xuân ăn cơm, anh liền đúng lúc bảo trì trầm mặc.
 

Bất quá vừa rồi là anh chân thành mời Trình Tử Xuân, rốt cuộc hai người cũng là cộng sự nhiều ăn, cấp cao bộ phận thiết kế cũng thường xuyên liên hoan, hai người đã sớm quen thuộc, chẳng qua là cùng nhiều đồng nghiệp khác ăn với nhau bữa cơm mà thôi.
 
Lộ Dao lúc này nhìn bóng dáng càng lúc càng xa của Trình Tử Xuân, ngẩng đầu nhìn Chu Gia Càng: “Sư phụ, chúng ta đi thôi!”
 
Chu Gia Càng thấp đầu nhìn cô một cái, phát hiện cô không có cảm xúc dao động quá lớn, thế nhưng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nhàn nhạt nở nụ cười: “Ừm, đi thôi!”
 
Trên đường, Chu Gia Càng đột nhiên nhớ tới một việc:
 
Trình Tử Xuân so với anh lớn hơn 3 tuổi, năm nay đều 31, cư nhiên muốn đuổi theo tiểu đồ đệ của anh quá già rồi!
 
Còn tốt là anh kịp thời ngăn trở, bằng không lại là một cọc tình yêu trâu già gặm cỏ non.
 
“Muốn ăn cái gì?” Chu Gia Càng hỏi.
 
“A? Anh nói cái gì?" Lộ Dao vừa mới nằm bò trên cửa sổ xem cảnh sắc bên ngoài, trong lúc nhất thời không nghe rõ anh nói gì. Ven đường, từng cặp từng cặp tình nhân hạnh phúc nắm tay, ven đường có không ít hoa đồng cầm hoa đến trước mặt họ dò hỏi, còn có chút cửa hàng bày ra quảng cáo, Thất Tịch Lễ Tình Nhân ưu đãi sốc gì đó. Hiện tại vẫn là đoạn đường kẹt xe, xe đi chậm, cô có thể đem cảnh tượng ven đường đều thu nạp vào trong mắt.
 
Chu Gia Càng cười: “Em muốn ăn cái gì?”
 
Lộ Dao nghiêm túc nghĩ nghĩ, Chu Gia Càng lúc này lại nói một câu: “Đừng nói tùy tiện ăn cái gì, em không kén ăn, những người nói chính mình không kén ăn, thì sẽ càng kén ăn.”
 
Lộ Dao im lặng =.=
 
Cô xác thật nghĩ không rất muốn ăn cái gì, ngày thường lại rất ít ăn ở bên ngoài, căn bản không biết nơi nào có cái gì ăn ngon, nhà hàng nào có cái gì đặc sắc, cô vốn dĩ xác thật là muốn nói tùy tiện, nhưng lại nghe anh nói, đột nhiên liền nói không ra.
 

Lộ Dao im lặng một hồi lâu: “Anh chọn địa điểm là được….” Như vậy liền xem như tùy tiện đi?
 
Chu Gia Càng nhàn nhạt nở nụ cười, chuyên tâm lái xe.
 
Nhưng là hôm nay kẹt xe thật sự là quá lợi hại, vẫn luôn là nhích từng chút về phía trước, Chu Gia Càng nghĩ gì đó, đổi hướng, không bao lâu thì dừng xe.
 
Chu Gia Càng ban đầu là muốn đưa cô đến nhà hàng nổi danh ở thành phố A, nhưng xem đường đầy xe, phỏng chừng đến đó phải mất một giờ nữa, lâm thời liền lựa chọn nhà hàng cơm Tây gần đây, nơi đó hoàn cảnh thực không tồi.
 
Bất quá hôm nay không quá thích hợp cho những người không phải tình nhân lui tới, nhìn không khí lãng mãn của nhà hàng. Dường như mỗi một bàn đều là một đôi tình nhân, nhà hàng còn bố trí theo hơi thở lãng mạn, còn một vấn đề chính là, nhà ăn cơ hồ chật ních.
 
Chu Gia Càng có chút xấu hổ, hiện tại hai người nhìn qua như đang hẹn hò, bất quá nếu đã tới, hơn nữa…. Ánh mắt tiểu đồ đệ, giống như rất thích nơi này.
 
Anh gọi điện thoại, rất nhanh liền có người an bài bọn họ nhập tọa.
 
Vẫn là anh gọi món, bởi vì thực đơn toàn là tiếng Anh, Lộ Dao nhìn thoáng qua, liền 囧囧 nói: “Sư phụ, anh gọi đi! Em không kén ăn.”
 
Chu Gia Càng cố nén cười, không có chọc thủng cô, giúp cô gọi cơm, may mắn hai người gần đây đều cùng nhau ăn trưa, anh ít nhiều biết khẩu vị của cô, gọi hai phần ăn, lại gọi thêm vài món điểm tâm ngọt ăn vặt linh tinh.