Bổn Tọa Thấy Trên Trời Có Con Chim Sắt

Chương 40: Trò chuyện



Ngày luyện tập đầu tiên kết thúc trong không khí khá kì lạ. Đoạ Thiên đương nhiên hiểu được tại sao, nhưng hắn cũng không để ý lắm. Thẻ minh văn từ cấp 5 trở xuống, cho mười trận cũng đã là 240 tấm. Dù đó là thẻ sơ cấp, cũng đã tốn một khoản tiền. Còn về phần những thẻ minh văn sau đó. Để không gặp phải vấn đề cáo buộc gian lận, Đoạ Thiên đã quyết định cũng sẽ chỉ vẽ minh văn cấp 5. Số lượng đáng ra hắn cần phải vẽ là 33 tấm cho mỗi lần bổ sung, thế nhưng nếu tính cả những cái hắn có thể vẽ được để mọi người cầm trên tay, vậy thì đại khái sẽ có khoảng 60 tấm. 3 tiếng, mỗi tiếng 20 tấm, mỗi 3 phút một tấm. Không có gì đáng ngại. Trừ khi hắn có thể vẽ nhanh hơn, hoặc là hắn bị gián đoạn bởi một thằng nhãi thiểu năng nào đó. 


Mọi người quyết định cùng góp tiền, để Vũ Ngạn lo vấn đề thẻ minh văn. Số lượng kia là số lượng mà cậu nằm mơ cũng không nghĩ tới, thế nên nhất thời có chút khó xoay xở nếu chỉ có một mình. 


Juliet cũng đưa ra ý kiến rằng bọn họ nên làm một thiết bị đặc biệt để chứa minh văn, sau đó phát động theo nhu cầu. Cầm một mơ minh văn trên tay cực kì bất tiện, nhưng bọn họ cũng không thể giữ chúng ở bên trong khoang điều khiển sau đó ném ra. 


Điều này yêu cầu bọn họ cần phải chế tạo thiết bị kia, sau đó cải tạo lại cơ giáp. 


Đoạ Thiên nghĩ bụng, hắn hoàn toàn có thể làm một thiết bị như thế trong tương lai. 


Còn hiện tại, về phần cơ giáp của hắn... 


Hắn cười cười. 


Mỗi người có thể được mang theo 3 minh văn vào trong, phải không? Nhưng loại minh văn... dường như cũng không có ai nói thì phải... 


Về tới nhà Caesar, Đoạ Thiên liền lên tinh võng. Ở đó, hắn thuê một phòng chế tạo cơ giáp, sau đó vào trong, lấy cơ giáp của mình ra. 


Cái hắn muốn sử dụng chính là cơ giáp hệ Phong Ảnh. Thứ này tốc độ nhanh, rất dễ tránh né mấy kẻ muốn làm phiền hắn vẽ minh văn. Đồng thời, cũng cực kì hữu ích khi hắn muốn tấn công một kẻ nào đó ở tầm gần. 


Đoạ Thiên đọc hướng dẫn sử dụng căn phòng một lát, sau đó đeo vòng kiểm soát lên đầu, bắt đầu điều khiển thiết bị trong phòng. 


Những thứ trong phòng giống như trở thành tay và chân của hắn, bắt đầu theo suy nghĩ của hắn mà cử động. Đoạ Thiên hứng thú nghịch vài phút, sau đó mới vào việc chính. Hắn đặt cơ giáp nằm ngang, sau đó lấy bút minh văn ra, vẽ một cái minh văn hệ tốc độ xuống dưới chân cơ giáp. 


Linh lực hắn truyền đều không dứt, từng nét bút hạ xuống, ăn sâu vào lớp kim loại. Khi Minh văn đã hoàn thành, hắn lại vẽ cái tiếp theo. 


Minh văn vẽ lên đồ vật bằng linh lực khác với thẻ minh văn dùng tinh thần lực để vẽ. Nếu dùng thẻ minh văn, khi năng lượng bên trong cạn, thẻ minh văn sẽ vô hiệu, sau đó rơi ra. Nhưng nếu là minh văn được vẽ bằng linh lực, vậy thì chỉ cần dùng linh lực, bất kì lúc nào cũng có thể dùng. Đại khái chính là nó sẽ tồn tại mãi. 


Đoạ Thiên sau khi vẽ xong cái minh văn thứ hai, hắn liền vẽ cái thứ ba lên tay phải của cơ giáp. Đại khái chính là minh văn gia trọng. Chỉ cần đấm trúng một cú thôi, không chết cũng tàn phế. 


Vẽ xong Minh văn, Đoạ Thiên cười cười. Những người kia không có linh lực, hắn không làm thế này với cơ giáp của bọn họ được. Nhưng Lôi Cẩm... không biết cô thì thế nào nhỉ?


Đoạ Thiên khẽ đảo mắt, sau đó tạm thời đặt suy nghĩ đó qua một bên. 


***


Cuộc thi Liên trường năm nào cũng có quy mô cực kì lớn. Gần tới ngày thi, mọi nơi liền náo nhiệt lên. Đi đâu cũng có thể thấy những thứ liên quan tới cuộc thi, ngay cả lên tinh võng cũng thấy nhiều nơi đang chuẩn bị. Các màn hình lớn sẽ xuất hiện khắp nơi trên tinh võng, đây là sự kiện toàn hệ thống, thế nên vào các ngày cuộc thi diễn ra, mọi hoạt động trên tinh võng đều dừng lại để tập trung đầu tư cho đường truyền, đảm bảo không có vấn đề gì xảy ra. 


Trước ngày thi một ngày, Caesar cũng trở về. 


Thấy y, Đoạ Thiên cũng không ngạc nhiên lắm. Hắn đã thấy tên y trong danh sách giám khảo. 


- Anh đã về.- Đoạ Thiên mỉm cười đi tới chỗ Caesar, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh y. 


- Ừ. Lần này tôi là giám khảo.- Caesar nói, mở danh sách giám khảo cho Đoạ Thiên xem. 


Đoạ Thiên nhìn nhìn. Giám khảo phần thi chiến đấu cơ giáp, hạng cá nhân và hạng tổ đội. 


- Đáng tiếc.- Đoạ Thiên hơi nghiêng đầu. 


- Chuyện gì?- Caesar tắt màn hình đi. 


- Phần thi Minh văn cá nhân trùng ngày với phần thi chiến đấu cơ giáp.- Đoạ Thiên có chút rầu rĩ. 


- Tôi sẽ xem khi trở về.- Caesar nhẹ giọng nói. 


- Cũng không giống...- Đoạ Thiên lầm bầm. 


- Học được gì mới muốn cho tôi xem sao?- Caesar hơi nâng môi. 


- Ừm. Mới vừa thăng cấp. 


Hơi thở của Caesar trong một thoáng dừng lại, kế đó y vươn tay, đặt lên tóc Đoạ Thiên. 


- Rất tốt. Lên mấy cấp. 


- Đảm bảo không có người nói tôi không xứng với anh nữa.- Ánh mắt Đoạ Thiên tối lại trong một thoáng. 


- Cậu để ý người ta nói cái gì sao?- Ánh mắt Caesar có một chút ý cười. 


- Cũng không. Là để ý người ta nói anh thôi.- Đoạ Thiên chân thành nói.- Nhưng sau lần thi này... sẽ không có ai dám nói gì nữa. 


- Rất tốt. Tôi mong chờ thấy cúp chiến thắng của cậu.- Caesar thu tay về. 


- Sẽ không để anh thất vọng.- Đoạ Thiên cười cười. 


Khi trở về phòng, Đoạ Thiên dán một cái thanh tẩy phù lên đầu, chờ nó làm nhiệm vụ của mình xong mới lấy xuống. Hắn nhíu mày. Dạo gần đây hắn có cảm giác cái nhìn của Caesar đối với hắn không bình thường. Mặc dù trước nay hắn không để ý lắm, thế nhưng hiện tại, cách y nhìn hắn rõ ràng là có vấn đề. Giống như là một kẻ đang nhìn một thứ gì đó cực kì thú vị vậy. 


Đoạ Thiên có cảm giác, bất kì thứ gì hắn làm đều không qua được mắt Caesar, ngay cả cái vẻ mặt giả tạo mà hắn đắp lên trước mặt y cũng vậy. 


Cái cảm giác đó hoàn toàn không có căn cứ, thế nhưng nó cứ đeo bám Đoạ Thiên mãi, thành một cái gai cắm trong lòng hắn, hoàn toàn không nhổ ra được. 


Xem ra hắn cần phải cẩn thận hơn. Nếu được, có thể tìm sẵn đường lui, tìm cách huỷ hôn nếu có chuyện gì bất trắc. 


****


Cuộc thi Minh văn sư được tổ chức trong vòng 4 ngày. Ba ngày đầu là ba ngày thi đấu chọn ra người thắng trong hạng thi đấu cá nhân, ngày còn lại dành cho phần thi Đặc biệt. Ngày đầu tiên, sẽ chi 120 thí sinh ra làm bốn bảng, mỗi bảng chọn ra mười người. Ngày tiếp theo sẽ cho 40 thí sinh của bốn bảng chia làm 4 nhóm ngẫu nhiên, thi đấu chọn ra 4 người xuất sắc nhất. Ngày cuối cùng sẽ là thi bán kết và chung kết, chọn ra người thắng cuộc. Ngày thứ 4 có 30 người đăng kí, trực tiếp cho thi duy nhất một bài thi, nếu có thể hoàn thành, vậy thì sẽ lập tức có thể tốt nghiệp khoa Minh văn sư, tiến vào hiệp hội Minh văn sư.


Cùng lúc đó, cuộc thi cơ giáp hệ cá nhân diễn ra. Các thí sinh được chia thành nhiều cặp đấu, đấu nhiều lần trong ngày. Thời gian thi cũng chỉ có bốn ngày. Ba ngày còn lại sẽ được dùng để các tổ đội chuẩn bị cho phần thi được đầu tư nhất, phần thi đấu cơ giáp hạng nhóm. 


Vì mọi người trong nhóm ai nấy đều phải gấp rút chuẩn bị những gì cần chuẩn bị, thế nên thời gian rảnh cũng không nhiều. Brad, Angelina, Vũ Ngạn và Sedric đều tham gia phần thi thi đấu cơ giáp cá nhân, cần phải luyện tập thêm, thế nên bọn họ trực tiếp lao vào luyện tập với nhau, tiện thể luyện tập cái gọi là "phối hợp". 


Juliet và Kins không thi đấu gì, tự nhốt mình ở nhà lắp ráp thiết bị để đồng bộ với mỗi loại cơ giáp. Nghe nói cũng sắp hoàn thành rồi. 


Lôi Cẩm ngồi nhà vẽ phù, không tham gia bất kì phần thi hạng cá nhân nào. 


Đoạ Thiên rảnh rỗi không có gì làm, ngồi mò minh văn cấp 5, sau đó mò cách vẽ minh văn cấp 6 trở lên thành cấp 5. Đại khái chính là công dụng thì xịn, nhưng mức năng lượng nó phát ra chỉ bằng minh văn cấp 5. 


Máy đo được mức năng lượng của minh văn cấp 5 thì đó chính là minh văn cấp 5, không ai làm gì được ta. 


Đoạ Thiên cười cười, ngồi lật xem mấy quyển sách minh văn cấp cao. 


Bận rộn chán chê, ngày thi cũng tới. 


Hôm đó, mới sáng sớm, Caesar đã rời khỏi nhà. Đoạ Thiên không ngủ, không có gì làm liền đọc sách, tới gần giờ thi mới khoan khoái tới trường, tới địa điểm thi. 


Hội trường bình thường vắng tanh vắng ngắt, hiện tại đầy người. Ngay cả trong sân trường cũng ùn ùn người xô đẩy ngươi sang bên này ta sang bên kia, cực kì hỗn loạn. Mà đấy là có sân xem trực tuyến đấy. 


Đoạ Thiên tới được hội trường, vào khu có số thứ tự của mình, sau đó thong thả đứng chờ. 


Hắn không thấy Lucas trong đám thí sinh, nhưng hắn thấy nhiều người trong khoa Minh văn danh dự, trong đó có Vân Khánh. Cá là cậu ấm Omega thiên tài này còn đăng kí tham gia cả phần thi đặc biệt nữa đây. 


Ngoài học viên của học viện hoàng gia, các học viên của trường khác cũng chiếm số lượng rất nhiều. Tổng cộng có 30 đội tham dự phần thi tổ đội, tổng cộng đánh mười trận. Đội nào thua hai trận sẽ bị loại. Các trận đấu hoàn toàn là xếp ngẫu nhiêu. Mỗi đội chỉ cần đánh mười trận. Nguyên do là bởi vì tác giả ngu tính toán mà lỡ bịa ra là mười trận rồi nên giờ phải thế. Cách xếp thế nào ổng cũng không nghĩ ra được, nên để mọi thứ cho công nghệ lo. 


Đoạ Thiên đối với chuyện này không có ý kiến gì, dù sao người thắng cũng là hắn. Hiện tại, hắn cần phải đứng ngang hàng với Caesar, dần dần thiết lập địa vị của bản thân ở bên cạnh y. Dù hắn tin là y không quan tâm, nhưng hàng tỷ cặp mắt đang nhìn hắn chằm chằm thì hẳn là cực kì quan tâm đấy. 


 - Nội dung phần thi đầu tiên rất đơn giản. Các thí sinh tự chọn ba trong chín minh văn được trình chiếu ở trên, mười người vẽ được Minh văn có mức năng lượng cao nhất ở mỗi bảng sẽ được vào vòng trong. Thời gian là ba tiếng.- Tới giờ, người chủ trì bước vào, thông báo luật chơi. 


Khán đàn vỗ tay rầm rầm, ai nấy đều dán mắt lên màn hình lớn. 


Các thí sinh tập trung về vị trí của mình, chờ bảng hiện lên Minh văn. 


Đồng hồ đếm ngược bắt đầu chạy. Kế đó, chín minh văn hiện lên trên màn hình. Đoạ Thiên nghe thấy tiếng ồ thật to ở trên khán đài và tiếng hít khí lạnh của các thí sinh. Hắn ngẩng đầu lên nhìn màn hình. 


- Ồ.- Hắn bật ra. 


Mấy cái Minh văn cấp thấp mà hắn khắc lên giường để giữ ấm và khắc lên đồ vật để tránh kẻ trộm đây mà. 


Hay quá ha.