Chuông báo tan học, giáo viên dặn dò một số bài tập rồi cho cả lớp ra về. Còn chưa ai kịp đứng lên, Chu Phi Phi đã soạn xong sách vở và đeo cặp gọn gàng trên vai. Cô chạy một mạch ra ngoài, đến khu lớp 12 và đứng chờ sẵn ở cửa 12A.
Trong đám học sinh đang bước ra có Chu Minh Triết, Tề Đức Hạo, Sơn Thần và Tuấn Kiệt. Tất cả đều là thành viên của đội tuyển bóng rổ. Mấy thứ nhan sắc cao hơn mét 8 đi cạnh nhau quả thật rất nổi bật.
- Anh hai!
Hú lên xong thì Chu Phi Phi thấy các anh khác quay sang nhìn mình. Thật ngại quá...
Nhìn kĩ lại, cô phát hiện ra đó là các thành viên còn lại trong đội tuyển bóng rổ. Mà khoan đã, tính cả Chu Minh Triết thì mới có 4 người... thiếu 1 ư?
Giới thiệu một chút, Tề Đức Hạo là một lá cờ đỏ, red flag đúng nghĩa trong làng bóng rổ. Nhưng bù lại thì anh ấy rất giàu và đẹp trai. Nên có nhiều cô gái tiếp cận và đã đổ bao nhiêu là nước mắt trước chàng trai này. Anh ta cũng không giấu giếm việc mình chơi đùa với các con tim thiếu nữ. Thế mà mấy em gái vẫn đâm đầu mê ảnh như điếu đổ.
Sơn Thần với biệt danh là "đầu đinh", tính tình hoạt bát, năng nổ. Anh trai này rất nhiệt tình và biết cách quan tâm đến người khác. Đương nhiên là với tính cách này, anh đã có một cô bạn gái siêu dịu dàng chu đáo, là người luôn đợi để đưa nước cho anh mỗi khi kết thúc hiệp đấu.
Còn Tuấn Kiệt... haizz... như một đứa trẻ con. Anh này rất hợp với Sơn Thần. Hai ông này mà giỡn với nhau thì thôi rồi, ồn ào khỏi bàn luôn.
Lúc thấy Chu Phi Phi, Tuấn Kiệt và Sơn Thần "đầu đinh" đã cười rất tươi rồi giơ tay chào:
- A! Em gái này sáng nay mới ghi cú 2 điểm nè! Hé lô em!
- Chào em! Bọn này đang đợi câu trả lời gia nhập đội của em đó!
Nghe đến đây, Chu Minh Triết quay sang nói với ba người còn lại:
- Tụi bây đi đến sân tập trước đi! Tao nói chuyện với em tao tí.
Cả hai anh em đi ra xa khu vực có lớp học một đoạn để tránh đường cho các học sinh khác ra về. Chu Phi Phi mở lời vô cùng phấn khởi:
- Anh ơi! Em quyết định sẽ tham gia đội tuyển! Em sẽ cố gắng!
Trái lại, Chu Minh Triết lại thở dài:
- Nghĩ kĩ chưa? Luyện tập rất cực khổ, còn ảnh hưởng đến thời gian học bài.
Chu Phi Phi rất quyết tâm:
- Em lo được! Anh xem! Dù chơi bóng rổ nhiều nhưng điểm số của anh vẫn đứng top toàn trường đó thôi!
Bàn tay Chu Minh Triết đưa lên nhéo tai nhỏ em rồi đe dọa:
- Anh khác mày khác! Điểm thi mày mà không đàng hoàng là anh đá ra khỏi đội liền nhé!
- A... em biết rồi! Thả em ra!
Chu Minh Triết cho tay vào túi quần rồi quay lưng:
- Đi thôi! Anh dẫn mày đi giới thiệu với cả đội.
Thái độ của đối phương tuy lạnh lùng nhưng lại làm Phi Phi vui mừng khôn xiết. Cô vừa ôm cái lỗ tai mới bị xách, vừa lon ton chạy theo sau.
- Dạaa! Đợi em với!
...----------------...
Khi cả hai người đến nhà thi đấu ở gần trường thì đã thấy các thành viên của đội tuyển Ưu Tú đang luyện tập trong sân. Ai cũng đã thay bộ đồng phục thành set đồ bóng rổ. Trên ghế khán giả trên cao còn có thêm chục cô gái đến để ngắm trai.
Chu Minh Triết lớn tiếng tập hợp các thành viên lại rồi giới thiệu:
- Đây là Chu Phi Phi, em gái tôi. Chắc đa số mọi người đều biết rồi.
Anh nhìn sang phía Tề Đức Hạo rồi nói tiếp:
- Chỉ có cậu là sáng nay không đi xem em ấy chơi bóng rổ nhỉ?
Tề Đức Hạo lãnh đạm đáp trả:
- Tại sao tôi phải xem một đứa con gái chơi bóng rổ?
Anh chàng này thờ ơ với tất cả mọi thứ. Nhưng câu nói vừa rồi khiến Chu Phi Phi hiểu lầm. Với tính cách mạnh mẽ của mình thì dễ gì cô bỏ qua. Cô bước đến trước mặt Tề Đức Hạo, cau mày:
- Con gái thì sao ạ!? Bộ con gái thì không được chơi thể thao à?
Tề Đức Hạo từ góc nhìn trên cao liếc xuống cục nấm lùn đang vênh mặt. Khóe môi anh nhếch lên, còn chả buồn giải thích, liền nói đểu:
- Tôi không nghe trẻ con trình bày.
Cái ngữ điệu y chang ông anh trai của mình làm Chu Phi Phi tức điên. Chỉ khác một cái là cô rất sợ Chu Minh Triết, còn Tề Đức Hạo thì không:
- Anh nói ai trẻ con hả!? Anh đừng nghĩ mình giỏi là có thể khinh thường người khác!
Chu Phi Phi bật lại mà không một chút nể nang gì. Đến nước này, Chu Minh Triết đành xen vào:
- Phi Phi! Không được hỗn!... Còn mày nữa Đức Hạo! Chú ý thái độ của mình đi!
Mới buổi đầu tập luyện mà không khí đã căng thẳng. Tuấn Kiệt bước đến vỗ vai Chu Phi Phi. Nụ cười của anh dường như biết tỏa nắng:
- Em đừng để ý! Tính khí Tề Đức Hạo là như thế đó! Tiếp xúc lâu quen rồi thì sẽ thấy bình thường hà!
"Bốp bốp bốp"
Đội trưởng Chu Minh Triết vỗ tay lớn mấy cái rồi nói:
- Được rồi! Chia sân ra tập mọi người ơi!
Mọi người dần tản ra, lúc này Tuấn Kiệt nói nhỏ vào tai Chu Phi Phi:
"À mà em đặc biệt cẩn thận Tề Đức Hạo nhé! Mấy vấn đề tình cảm thì đừng nên dính líu nhiều!"
Cô bé ngơ ngác:
"À dạ... em có nghe đồn sơ sơ..."
Tuấn Kiệt không muốn lắm lời, vì như thế thì thành ra là đang nói xấu người khác. Cho em ấy biết sơ sơ là được rồi. Anh lớn giọng trở lại:
- Rồi! Thế có muốn bắt nhóm tập với anh hôm nay không?