Bỗng Nhiên Được Học Trưởng Để Ý

Chương 25: Bé con ngoan ngoan



Chật vật lắm mới đến giờ ăn trưa, Hoa Từ Vũ vừa bước ra khỏi lớp chưa đến hai bước đã bị Dịch Hạo Phong từ đâu xuất hiện bắt đi.

Hiện tại, cậu đang ngồi ở trên bãi Cỏ xanh sau khuôn viên trường học của giới quý tộc. Trán bé con nhà ai đó ướt đẫm mồ hôi, run run hé miệng ăn một miếng thịt bít tết ướp sốt mật ong được chính tay quản gia nhà Dịch Hạo Phong mang đến.

"Bé con...ăn ngon không"

"Ngon...rất ngon ạ!"

Hoa Từ Vũ gật đầu, lạnh sống lưng khẽ nấp vào ngực Dịch Hạo Phong.

"Em...em trai, có thể đút cho anh một miếng không. Chỉ một miếng thôi ಠ_ಠ"

Dịch Hạo Vũ ngồi ở bên cạnh, hai mắt lấp lánh mong chờ em trai cưng bảo bối nào đó có thể tự tay đút cho mình một miếng thức ăn.

Nhưng Dịch Hạo Phong có vẻ rất không quan tâm đến vị anh trai kia, tiếp tục đút thêm một miếng trứng cuộn vào miệng Hoa Từ Vũ đang ngồi ở trong lòng.

Lúc cái muỗng đưa lên, Ninh Trạch, Will, Alex, Tử Châu cùng Hạo Vũ mắt nhìn theo cái muỗng.

Lúc cái muỗng trứng đó đưa đến miệng Hoa Từ Vũ, nhìn sắc mặt trắng đến không còn giọt máu của Từ Vũ ăn cuộn trứng kia, ánh mắt mấy con ma cà rồng mới dừng lại.

Đúng vậy, chỉ một mình Hoa Từ Vũ ăn cơm mà đến có gần mười con mắt đang giám sát cậu. Chưa kể trong đó có một đôi mắt đang thể hiện rõ địch ý muốn xé xác cậu ra.

Và hiện tại cậu đang ngồi trên đùi, và đầu tựa vào cái lồng ngực rắn chắc cao quý của cậu út nhà họ Dịch nào đó. Còn được Dịch Hạo Phong mặt lạnh như tiền đút từng muỗng ăn.

Ở dưới bãi cỏ được trải một tấm thảm nhỏ, bên trên tấm thảm còn có ba hộp cơm. Nào là sơn hào hải vị, còn có một con tôm hùm đã được lột vỏ sẵn. Tất cả đều là thức ăn dành cho loài người.

Đây đều là những món ngon đắt đỏ, nhưng Hoa Từ Vũ ăn vào lại không cảm thấy ngon. Những con ma cà rồng ở đây như thể muốn hút cạn máu của cậu vậy.

Hoa...Hoa Từ Vũ muốn ăn cơm ở căn tin, không muốn ăn cơm ở môi trường khủng bố thế này đâu.

Dịch Hạo Phong thì có vẻ rất hài lòng, nhìn đồ ăn nóng hổi được bản thân thổi nguội kĩ càng rồi mới cho vào miệng Hoa Từ Vũ. Dịch Hạo Phong lần đầu tiên có cảm giác bản thân mình thật sự có thể chăm sóc người khác.

"Em trai...anh cũng muốn ăn trứng cuộn"

Dịch Hạo Vũ ngồi bên cạnh rất là tủi thân nói, nhưng Dịch Hạo Phong vẫn như cũ không thèm để ý đến anh ta tiếp tục đút thịt tôm vào cho Từ Vũ.

"Ngon không bé con?"

"Rất....rất ngon ạ"

Hoa Từ Vũ tất nhiên là phải khen ngon, dù cho nó có dở cũng phải khen ngon. Nếu không cái mạng nhỏ của cậu chắc chắn sẽ không sống thọ được mất.

"Em trai à, anh mới là máu mủ ruột thịt của em mà. Tại sao không chia sẻ thức ăn cho anh vậy chứ?"

Ninh Trạch nhìn cái tên phiền phức nào đó cứ than trách oán đời đành thở dài hỏi.

"Anh là ma cà rồng, làm sao ăn đồ sống. Không sợ bị đau bụng sao?"

Dịch Hạo Vũ tất nhiên là không cam lòng, liếc mắt nói.

"Thức ăn chín thì có làm sao chứ? Chỉ cần là em trai tôi đút tôi ăn, đến cả phân bò tôi nhất định cũng sẽ ăn"

Ninh Trạch thở dài không thôi, người đàn ông này bị cuồng em trai đến phát điên rồi.

Ăn được khoảng chừng hai mươi phút, Hoa Từ Vũ cảm thấy không muốn ăn nữa.

"Bé con! No rồi!?"

Dịch Hạo Phong hỏi thăm, Hoa Từ Vũ gật đầu. Đón nhận cốc nước từ trong tay anh uống một ngụm, sau đó ợ hơi một cái nhẹ.

Hôm nay trời khá nóng, nhưng thân nhiệt của Dịch Hạo Phong vẫn lạnh như cũ. Có cảm giác rất thích.

Hiện tại cũng đang là buổi trưa, Hoa Từ Vũ dụi mắt một cái.

Dịch Hạo Phong dường như hiểu ý cậu, mặt liệt nói.

"Dựa vào lồng ngực anh ngủ một chút đi!"

Hoa Từ Vũ sững người, vội xua tay nói.

"Không...không thể được"

Dịch Hạo Phong hôn lên mái tóc mềm của cậu một cái. Nhẹ nhàng nói.

"Bé con...nghe lời"

Dịch Hạo Vũ nhìn thấy cảnh tưởng trước mắt, triệt để hóa điên xông đến muốn ăn thịt Từ Vũ.

"Con người chết tiệt này, tại sao lại dám để cái đầu tóc dơ bẩn của nhà người cho em ta hôn hả. Ông đây phải ăn thịt ngươi, uống cạn máu người"

"Oái....cứu mạng"

Hoa Từ Vũ  nhìn bộ dạng như muốn xé xác cậu đến nơi của Hạo Vũ liền sợ hãi trốn vào ngực của Hạo Phong.

Đám bạn học khổ cực ngăn chặn vị anh hai phát điên này. Vậy mà Dịch Hạo Phong lại rất bình thản, rút điện thoại ra gọi một cuộc.

"Ba...anh hai ăn hiếp con..."