Bỗng Nhiên Được Học Trưởng Để Ý

Chương 71: Em của kiếp này



Dịch Hạo Phong dõi mắt nhìn về phía Hoa Từ Vũ đang đứng, hình ảnh của kiếp trước lẫn kiếp này tái hiện trong đầu hắn. Kiếp trước, Hoa Từ Vũ tên thật là Tiểu Túc, là vợ sắp cưới của một đội trưởng dẫn đầu đám thở săn ma cà rồng. Thời điểm lúc đó ma cà rồng tung hành, giết người hút máu vô tội và. Mà Trắc Viêm Khắc năm xưa lại là một trong những thợ săn ma cà rồng nổi tiếng nhất ở thời đại đó.

Trắc Viêm Khắc được rất nhiều cô gái để ý đến, nhưng người xưa đồn đoán rằng kẻ kia lại quý mến một đứa nhỏ chỉ mới tám tuổi tên là Tiểu Túc. Về sau, y kết thân với gia đình đó, còn ngỏ ý muốn mang Tiểu Túc theo mình, trước mặt cha mẹ đứa bé thì nói thu nhận cậu làm học trò, sau này sẽ dạy cậu thành thợ săn nổi tiếng. Nhưng mục tiêu chính lại là "nuôi vợ từ bé"

Vào thời kỳ đó, nghề thợ săn được rất nhiều người kính trọng, chỉ cần con cái nhà ai được các thợ săn nhận nuôi thì gia đình nhà đó cũng sẽ được xem trọng nhất làng. Cha mẹ của cậu lúc cũng không nghĩ nhiều, mặc dù thương con nhưng vẫn chấp nhận cho con bái sư học đạo. Hy vọng con mình sẽ thành dành, sau này quay trở về với gia đình.

Nhưng kì lạ thay, Trắc Viêm Khắc không hề có ý định dạy dỗ Tiểu Túc. Y xem Tiểu Túc như báu vật trong lòng, lúc nào cũng cưng chiều. Bên ngoài thì lạnh nhạt chẳng muốn để ý đến ai, đến cả săn ma cà rồng cũng học trò cũng chưa từng nương tay tha cho ai bao giờ. Vậy mà khi chỉ có hắn và Tiểu Túc, hắn lại đối xử cưng chiều, thậm chí chỉ cần ai quá thân thiết với Tiểu Túc hắn cũng đuổi đi không cần học trò.

Thời gian cứ thế trôi đi, Tiểu Túc càng lúc càng lớn, càng có nhận thức của mình. Cậu càng lớn lại càng xinh đẹp, thân hình mảnh mai như con gái. Khiến bao chàng trai si mê còn hơn cả hoa khôi của làng.

Trắc Viêm Khắc cũng không giấu diếm, nói với Tiểu Túc rẳng cậu là vợ nuôi từ nhỏ của y. Nhưng Tiểu Túc lại không vậy, chàng thiếu niên năm đó không hề xem Trắc Viêm Khắc là phu quân, ngược lại chỉ xem là thầy. Cậu cũng không muốn bị y giam lỏng, thường xuyên lén lút chạy vào rừng chơi.

Vốn dĩ vì Trắc Viêm Khắc quá kiểm soát nên Tiểu Túc khi ở chốn đông người cũng sẽ rất là ngại. Cậu thường xuyên đến một khu rừng chơi. Ở nơi đó, có một Dịch Hạo Phong ngày ngày đều săn động vật hút lấy máu, nhưng chưa từng làm hại Tiểu Túc.

Hai người gặp nhau chỉ là vô tình, lúc đó Tiểu Túc vào rừng dạo chơi lại bị một con heo rừng tấn công. Nếu lúc đó không có Dịch Hạo Phong đuổi theo cắn chết nó thì có lẽ Tiểu Túc cũng sẽ không qua khỏi.

Cứ thế Tiểu Túc có bạn, tâm hồn của cậu thiếu niên bắt đầu lớn lên. Một người một ma cà rồng cứ lén lút gặp nhau, để rồi thứ tình cảm đáng lẽ cấm kỵ lại nở hoa. Dẫn đến một bi kịch người rời đi, kẻ thảm sát cả một giáo đường.

Từng dòng kí ức quay trở về, sự thật vẫn không thay đổi. Tiểu Túc năm đó đã chết, nhưng chết không phải là hết. Bánh xe luân hồi lại khởi động, một kiếp người lại được tái sinh.

Tiểu Túc có lẽ cũng không biết kiếp sau của mình là ai, mà Hoa Từ Vũ cũng chẳng thể nào nhớ được kiếp trước của mình trông như thế nào. Chỉ có một mình Dịch Hạo Phong, kẻ đã mất đi người mình yêu thương vẫn nhận ra được cậu là ai.

Dịch Hạo Phong chậm chạp bước đến chỗ Hoa Từ Vũ, nhìn khuôn mặt ngơ ngác của cậu. Hắn khẽ phì cười, sau khi trải qua trận phát điên. Đám học sinh ma cà rồng càng sợ hãi Hạo Phong hơn. Lúc anh tiến đến, bọn họ đều tách ra, chừa một không gian rộng chỉ có hai người đứng đó.

Dịch Hạo Phong vuốt mái tóc đang bị rối bù của Hoa Từ Vũ, dịu dàng nói.

"Tôi chỉ để mất em một kiếp thôi. Kiếp này cảm ơn em vì đã chọn tôi. Tôi nhất định sẽ bảo vệ em, cũng như sẽ trả thù cho anh trai của tôi"

Chỉ là một lời khẳng định, Trắc Viêm Khắc cũng sẽ không tha cho bọn họ. Mà Dịch Hạo Phong lần này cũng nhất định không tha cho hắn

Gia đình, người yêu, bạn bè!

Lần này Dịch Hạo Phong không muốn bỏ lỡ.