Bạch Vũ xách theo túi thức ăn vui vẻ trở về phòng trọ, tối nay Thẩm Mộc sẽ trở về, vì muốn nhanh chóng thấy bạn trai nhỏ nhà mình Bạch Vũ còn cố ý xin ông chủ nghỉ nửa buổi để đi siêu thị mua thức ăn, muốn nấu cho Thẩm Mộc một bữa thịnh soạn.
Nơi hai người ở là khu nhà trọ cấp thấp chuyên dành cho người nghèo, giá rất rẻ vì vậy an ninh tệ không nói nổi, đánh nhau chửi bới là chuyện hàng ngày như cơm bữa. Đặc biệt là con đường nhỏ vào khu trọ, lúc nào cũng có vài ba thanh niên bất lương đứng đó nhả khói văng tục, thấy ai đi qua cũng phải ngả ngớn khiêu khích vài ba câu, đôi khi còn trắng trợn xin tiền, khu trọ này đa số là người nghèo lao động tay chân, có nam nữ già trẻ, người già trẻ nhỏ phụ nữ gặp phải hường là sẽ cho chúng ít tiền cho yên chuyện, gặp phải nam nhân đôi khi sẽ xảy ra xung đột đánh nhau, đánh thua thì bị chúng lột sạch tiền, đánh thắng thì lần sau chúng sẽ không dám xin nữa, thậm chí gặp mặt còn bày ra dáng vẻ tươi cười chào đón, tựa như đối với Bạch Vũ vậy.
Vốn Bạch Vũ thân cao mét chín dáng người cường tráng mà nói chúng rất ít khi đụng tới những người như vậy. Nhưng là lần đó Bạch Vũ tăng ca Thẩm Mộc từ đoàn phim trở về, mừng rỡ mua tôm xào cay tính toán buổi tối hai người sẽ uống vài lon, không nghĩ tới đi qua con đường nhỏ này liền bị đám lưu manh chặn lại xin tiền, Thẩm Mộc vốn không muốn cho, giằng co hồi lâu bị chúng đấm cho một phát, Thẩm Mộc tính tình nhát gan ăn đòn liền lập tức ngoan ngoãn, tiền lương ít ỏi mới được đoàn phim thanh toán còn chưa kịp nóng túi đã phải móc ra dâng lên, thậm chí túi tôm xào cay cùng vài lon bia cũng bị chúng lấy mất.
Bạch Vũ tăng ca về đến, vừa mở cửa phòng đã thấy bạn trai nhỏ ngồi xổm trong góc nhà rơi nước mắt, một bên má còn sưng lên, Thẩm Mộc một bên khóc thút thít một bên cáo trạng. Bạch Vũ lập tức liên bùng nổ rồi, nếu chỉ cướp tiền cướp tôm có lẽ hắn cũng chỉ đi đòi lại, nhưng nhìn bên mặt sưng đỏ của Thẩm Mộc hắn lập tức lên cơn điên, không nói hai lời liền nắm gậy hùng hổ ra đến con đường nhỏ đầu khu trọ, hôm đó đám lưu manh có bốn người, đều bị hắn đánh đến kêu cha gọi mẹ, một đánh bốn không phải Bạch Vũ không trúng đòn hiểm, nhưng hắn như lên cơn điên không biết đau là gì, nắm chặt gậy gỗ túm lấy đám lưu manh đánh đến đỏ cả mắt.
Cuối cùng vẫn là Thẩm Mộc sợ đánh chết người hợp sức cùng vài người trong khu trọ đang vây xem mới kéo Bạch Vũ ngừng tay được. Lần đó không những lấy lại được tiền cho Thẩm Mộc, Bạch Vũ còn là một lần đánh thành danh, đám lưu manh sau đó cứ thấy Bạch lẩn xa được liền lẩn, không chạy kịp thì lập tức bày ra vẻ tươi cười hô một tiếng :"Bạch ca".
Cũng sau lần đó Bạch Vũ càng quyết tâm chuyển trọ, hắn thì không sao nhưng lo lắng Thẩm Mộc, hai người bàn tính cuối cùng quyết định cuối tháng nhận lương sẽ chuyển đi, thuê một căn nhà nhỏ độc lập tương đối an ninh hơn.
Bạch Vũ làm nhân viên sửa xe cho một gara nhỏ của vùng này, cha mẹ hắn li hôn từ năm hắn mười ba tuổi, thời gian đầu hắn đi theo mẹ, được vài tháng mẹ hắn lấy chồng mới đá hắn về cho ba hắn, ba hắn là lão già cờ bạc rượu thuốc không gì không dính, uống say liền đánh hắn. Bạch Vũ tính tình cường ngạnh, đánh một vài lần hắn còn cắn răng chịu, đến lúc không nhịn được hắn liền cuốn gói bỏ nhà đi, năm đó hắn mới hơn mười lăm, thiếu niên chưa học hết cấp ba muốn đi làm việc kiếm tiền nào dễ, lúc đó hắn đi theo đám lưu manh lăn lộn, cái gì dành địa bàn cái gì bảo kê đòi nợ thuê không gì không làm, lăn lộn được hơn ba năm lúc đó trưởng thành suy nghĩ cũng chững chạc hơn, hắn rút khỏi nhóm lưu manh đi tìm việc làm, bê gạch, vác bao, dọn vệ sinh, toàn việc tay chân, đến năm hai mươi ba tuổi thì gặp được Thẩm Mộc, năm đó Thẩm Mộc mười chín còn đang học đại học, lần đó Bạch Vũ vào đoàn công trình nhận thầu xây ký túc xá cho sinh viên đại học A, cũng là nơi Thẩm Mộc theo học, gặp gỡ vài lần thì hai người quyết định kết giao, vì nhà Thẩm Mộc cũng nghèo nên phải vừa học vừa đi làm, Bạch Vũ cũng sẽ trợ cấp thêm cho cậu, thoáng cái hai người đã quen nhau được gần bốn năm.
Hiện tại Bạch Vũ đang làm nhân viên sửa xe, còn Thẩm Mộc vì vẻ bề ngoài khá sáng sủa vì một lần tình cờ mà được mời đi đóng phim, mặc dù đến tận bây giờ cũng không được đóng vai nào lớn, chỉ toàn là vai quần chúng, hay người qua đường A, B, C nào đó nhưng cậu còn rất thích, có lần chỉ xuất hiện trên TV được hai giây thôi nhưng đã khiến Thẩm Mộc vui sướng đến mức cả đêm lăn lộn không ngủ được.
Sáu ngày trước Thẩm Mộc theo đoàn phim đến thành phố B, hôm nay phân đoạn của cậu đã xong tối nay sẽ về đến. Kể từ khi kết giao ngoại trừ ngày tết Thẩm Mộc về quê ra hai người chưa bao giờ tách ra thời gian lâu như vậy, lần này Thẩm Mộc được đóng vai phụ có chín câu thoại khiến cậu rất vui mừng, trước khi theo đoàn phim còn nói lúc về nhất định sẽ khao Bạch Vũ ăn nướng BBQ.
Bạch Vũ bật cười, nhớ đến dáng vẻ lúc đó của Thẩm Mộc trong lòng liền mềm mại, Thẩm Mộc rất thích đóng phim, mỗi khi nhắc đến vai diễn của mình ánh mắt cậu luôn tỏa sáng có thể nói liếng thoắng cả ngày.
Màn đêm đã buông xuống, Bạch Vũ nhìn con số trên màn hình điện thoại, hai mươi hai giờ mười tám phút, Thẩm Mộc vẫn chưa trở lại, không hiểu sao từ tối đến giờ trong lòng hắn mãi luôn thấp thỏm không yên, hắn đã gọi cho Thẩm Mộc năm lần nhưng điện thoại luôn báo không thể liên lạc được.
Có thể điện thoại em ấy hết pin, Bạch Vũ tự động viên chính mình.
_____
Trưa ngày 22 tháng 4 năm 2023, động đất cấp 9 xảy ra ở thành phố B, nhiều người chết và bị thương.
24 giờ đêm ngày 22 tháng 4 năm 2023 hàng trăm xác chết được đoàn cứu hộ tìm được đột nhiên sống lại điên cuồng cắn xé con người.
Đồng thời ngay lúc đó trên toàn thế giới người sống đột ngột lâm vào hôn mê.
Ngày 28 tháng 4 năm 2023 chỉ có 1/5 người sống sót trên toàn thế giới tỉnh lại, số còn lại được xác nhận là đã chết.
Cùng ngày hôm đó người đã chết đột nhiên sống lại, chúng sẽ cắn xé con người, chúng không biết đau không biết mệt, chỉ có đói khát, chỉ có cắn xé và con người gọi chúng là tang thi.
Thế giới đã hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, bóng tối sẽ buông xuống, cái chết sẽ đến gần, mở đầu cho thời kỳ tận thế.