Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1213: Con có thể ôm chú một cái được không?



Hiệu quả là…

Bức tâm thư giống như một quả bom oanh tạc khắp thế giới mạng. Tâm lý người thường đều là người thích chính nghĩa, gặp được chuyện thế này sẽ đều tự biết đưa ra lựa chọn của mình.

#Nếu đây là sự thật mà không phải tiểu thuyết, tôi nghĩ tiện nhân kia chết là đáng lắm. Tuy rằng chúng ta phải tuân thủ pháp luật, nhưng tôi vẫn mong được nhìn thấy kỳ tích, Du Dực không nên chết.#

#Sau khi xem xong đã tự hỏi một câu: Tiện nhân kia bị chôn ở đâu, tôi muốn tới đó nhổ một bãi nước miếng quá rồi. Giống tầng trên, Du Dực không nên chết.#

#Rốt cuộc cũng biết được thế nào là rắn rết, người như thế chết mới khiến người ta hả lòng hả dạ, mẹ nó. Vì một người mà sống, cũng vì người đó mà chết… Tôi thừa nhận, tôi khóc mất rồi.#

#Đã sớm nói rồi, lúc ông ấy giết người bình tĩnh như thế rõ ràng không phải vì chuyện thù hận cá nhân cỏn con được. Thì ra lại có ân oán sâu nặng thế này. Thực sự đồng cảm với người phụ nữ bị hại cả một đời kia, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng tôi cũng khóc rồi.#

Yến Thanh Ti đọc rất lâu, quả nhiên đại đa số người đều đứng ở phía Du Dực, đối với Hạ Như Sương thì căm hận tới tận xương tủy.

Hạ An Lan cũng khống chế rất tốt, khi dư luận nghiêng về phía Du Dực thì đối thủ của ông cũng làm một ít động tác, nhưng cũng không thể văng ra được nhiều nước bọt lắm.

Hạ An Lan có thể ngồi đến vị trí này thì thủ đoạn của ông không phải ai cũng có thể đối phó lại được.

Yến Thanh Ti thở phào một hơi, pháp luật vô tình nhưng quan tòa cũng là người. Nhiều người đã cầu tình cho Du Dực như thế, hơn nữa còn có Hạ An Lan tạo áp lực, Hạ Như Sương lại vướng vào nhiều tội nặng như thế, đến lúc đó, có lẽ quan tòa cũng phải xem xét…

Những chuyện cần làm đều đã làm, nhưng Yến Thanh Ti biết, chuyện này không thể có kết quả nhanh như thế được, trình tự tư pháp nhất định phải tuân thủ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là Du Dực sẽ giữ được mạng.

Hơn nữa, Hạ An Lan đã cam đoan với cô, cho dù quan tòa có thật sự phán án tử hình thì ông cũng có cách giúp Du Dực thoát nạn, nhưng chỉ sợ lúc đó Du Dực sẽ phải thay đổi hình dạng, mãi mãi không thể quay về nước nữa.

Mặc kệ thế nào, ít nhất chuyện của Du Dực cũng đã có chút khởi sắc rồi, mà cô cũng không còn nhiều thời gian ở đây nữa. Trước đó cô đã đồng ý với Tống Thanh Ngạn tham gia vào bộ điện ảnh đầu tiên do anh ta và Tần Cảnh Chi hợp tác sản xuất.

Giờ đã sang tháng mười, đoàn làm phim đã chuẩn bị khai máy, Tống Thanh Ngạn và Tần Cảnh Chi đã nhiều lần gọi điện cho cô, nói rằng cả đoàn đang đợi nữ chính là cô tới.

Yến Thanh Ti không thể để cả đoàn làm phim đợi mình được, cô rất thích kịch bản phim này, cũng không thể thất tín với người ta được.

Lo lắng một hồi, cuối cùng Yến Thanh Ti quyết định tiếp tục cuộc sống quay phim bình thường của mình.

Trước khi đi, cô tới gặp Du Dực thêm một lần.

“Con phải đi quay một bộ điện ảnh, kịch bản này con đã nhận rồi, cũng rất thích. Còn nữa, bộ “Trấn Hồn Khúc” mà con đóng đã chiếu hai ngày trước, được đánh giá rất tốt, chú có biết không?”

Điều này làm cho Du Dực cảm thấy yên tâm, vậy là cuộc sống của cô lại quay về với quỹ đạo trước đây. “Vậy con cứ đi thôi, bỏ hết lo âu lại, hướng về phía giấc mơ của con mà chạy đi.”

Yến Thanh Ti đáng được sống cuộc sống bình thường của một cô gái, cô còn nhỏ, còn chưa trải qua rất nhiều chuyện đẹp đẽ.

Yến Thanh Ti gật đầu: “Vâng.”

Phải rời đi, bỗng nhiên không biết nói gì, hai người trầm mặc một hồi, cuối cùng Yến Thanh Ti lấy hết dũng khí, hỏi: “Trước khi đi… con có thể… ôm chú một cái, được không?”

Du Dực đứng lên, mở rộng hai cánh tay, ôm lấy Yến Thanh Ti: “Con gái ngốc, đương nhiên có thể rồi.”