Sắc mặt Nhạc Thính Phong âm u lạnh lẽo, bóp nát cái ly đang cầm để rót nước cho Yến Thanh Ti, những mảnh thuỷ tinh vỡ nát đâm vào lòng bàn tay anh. Yến Thanh Ti tìm mấy miếng băng cá nhân mà cô chuẩn bị sẵn trong hành lí, xử lý vết thương cho anh xong rồi dán lên.
Yến Thanh Ti cười hỏi: “Có phải là cảm thấy mình bị cắm sừng nên tức giận?”
Nhạc Thính Phong ngẩng đầu nhìn cô, nói: “Anh không nên để em phải chịu những thứ này, nên bảo vệ em tốt hơn.”
Biểu cảm của anh, giọng nói của anh đều thể hiện một sự nghiêm túc từ trước đến nay chưa từng có.
Yến Thanh Ti khẽ mỉm cười, thân mật đụng vào trán Nhạc Thính Phong, dùng chóp mũi cọ cọ lên mũi anh: “Không sao đâu, em không quan tâm đến những thứ đó đâu mà, anh cũng đừng để ý đến nó nữa.”
Yến Thanh Ti không phải là loại con gái chỉ biết đứng sau lưng đàn ông. Dù cho cô có dựa vào anh, cô cũng không muốn để mất năng lực sinh tồn của chính mình.
"Nhưng anh để ý, anh để ý…” Nhạc Thính Phong nói liên tiếp hai lần liền.
Anh không chỉ là để ý, mà anh còn đau lòng. Yến Thanh Ti càng không coi trọng, không quan tâm, anh lại càng đau lòng. Bởi vì anh biết, cái gọi là không sao cả của cô, sự kiên cường
của cô là phải chịu trăm ngàn lần tổn thương mới có thể đổi lấy được.
Sự kiên cường của một người không phải là sinh ra đã có mà là phải trải qua trăm ngàn lần thử thách tôi luyện, mà quá trình đó có bao nhiêu đau khổ, chắc chỉ có người từng nếm trải nó mới biết được.
Nhạc Thính Phong chỉ hận chính mình hiểu ra tình cảm của bản thân quá muộn, ba năm đó, anh đã không ở bên cạnh cô.
Nhạc Thính Phong ôm siết lấy Yến Thanh Ti: “Anh đã sắp xếp ổn thoả rồi, lần này chỉ cần một đòn là đảo ngược được tình thế.”
Yến Thanh Ti gật đầu: “Ừm, em biết rồi, em tin anh, nhưng mà… đừng lo, giờ cứ để bọn họ ầm ĩ đi, càng loạn càng tốt… Bọn họ ném đá càng nhiều, đợi đến lúc chân tướng sự thật được bơi bày, sẽ càng chột dạ. Bây giờ em bị ném đá càng thảm, thì sau này giá trị em nhận về lại càng cao.”
“Những chuyện còn lại cứ giao cho anh.”
Yến Thanh Ti mỉm cười: "Được, giao cho anh hết."
Trên gương mặt của Nhạc Thính Phong cuối cùng cũng nở một nụ cười.
Chị Mạch gọi điện đến, chị là một quản lý có thâm niên, chị biết làm thế nào để tranh thủ được lợi ích lớn nhất cho Yến Thanh Ti.
Weibo chính thức của công ty quản lý đăng tải một dòng trạng thái đơn giản, thể hiện rõ thái độ của mình, sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật đối với những kẻ đã tung tin đồn.
Một dòng trạng thái đôi ba câu khô khan, không hề có một bằng chứng nào đi kèm, ngay lập tức trở thành mục tiêu công kích cho đám anh hùng bàn phím và cư dân mạng. Đợi đến khi thời cơ đã chín muồi, khi sự tức giận và phẫn nộ của quần chúng đã đạt đến đỉnh điểm, lúc đó sẽ tung ra một đòn mãnh liệt.
Nhưng có một điều mà Yến Thanh Ti không ngờ là có một nữ phóng viên có mặt tại hiện trường phỏng vấn ngày hôm đó,
sau khi nhìn thấy những gì đang diễn ra đã đăng một cái status như thế này: “Tôi cũng rất không thích Yến Thanh Ti, nhưng tôi càng không muốn sự thật bị bóp méo như thế này, không muốn bị quần chúng bị lừa dối. Lúc đó tôi cũng có mặt tại hiện trường, cái video này đã bị cắt ghép, nguyên văn câu nói của Yến Thanh Ti không phải như thế này. Video do tôi quay cũng đã bị thu đi cho nên tôi không có cách nào chứng minh tất cả những gì tôi nói đều là sự thật, nhưng tôi tin tưởng, sớm muộn gì chân tướng của sự việc này cũng sẽ được phơi bày. Có một số người không chỉ mất đi lương tri, ngay cả đạo đức của nghề báo cũng đã đánh mất.”
Bài post này chỉ có một số ít những fan cố thủ Yến Thanh Ti chia sẻ, mang đi hô hào. Yến Thanh Ti nhìn trong biển người mắng mỏ ném đá cô, những fan trung thành của cô lại nhỏ bé yếu ớt đến vậy, bọn họ đi giải thích với từng người một, đi nói với từng người một, nhưng không một ai tin tưởng cả. Bọn họ chỉ muốn tin tưởng vào những gì mà họ nhìn thấy, bọn họ chỉ cảm thấy vị phóng viên này không có ảnh cũng không có video, chắc chắn là đã bị phía Yến Thanh Ti thu mua, thế nên một cái tội nữa lại rơi xuống đầu của Yến Thanh Ti.
Trong thời điểm đám cư dân mạng đang sôi sùng sục lên thảo phạt Yến Thanh Ti, Tần Cảnh Chi và Cận Tuyết Sơ lại một lần nữa bị đẩy tới trước mặt của quần chúng.