Chương 800Có muốn xem vợ ông trồng thảo nguyên cho ông không?
K
hi Hạ Lan Minh Đức vẫn chưa hết bàng hoàng, Nhạc phu nhân lại nói tiếp: "Tôi có hết chứng cứ về những chuyện này, nếu ông không muốn tự mình tìm hiểu, giờ tôi sẽ bảo người mang đến cho ông, để ông nhìn cho rõ rốt cuộc vợ ông là con người như thế nào?"
Những bằng chứng này Nhạc phu nhân đã có từ lâu rồi, là cháu trai lớn - Tô Trảm của bà tra ra. Tô Trảm chuyên làm về mảng này, Hạ Lan phu nhân làm cái gì anh cũng đều có thể tra kĩ ngọn ngành.
Khi thấy những chứng cứ này, Nhạc phu nhân thật không dám tin. Không ngờ người đàn bà này ngoài mặt thì tỏ ra trong sáng lương thiện lắm, lại còn suốt ngày làm việc thiện, nhưng bụng dạ lại là một con điếm.
Hơn nữa, từ năm 17 tuổi, sau khi Hạ Lan phu nhân bị thất thân, bà ta đã nếm được mùi vị ngon ngọt của việc dùng thân thể mình để đổi lấy nhiều điều tiện lợi hơn, thế nên những chuyện thế này bà ta đã làm không chỉ một lần, và cũng chẳng phải chỉ quyến rũ có một người đàn ông!
Hạ Lan Minh Đức như không nghe thấy những gì Nhạc phu nhân nói, ông ta cúi đầu nhìn Hạ Lan phu nhân, hỏi: "Những gì bà ấy nói... đều là thật? Bà nói cho tôi biết đi."
Hạ Lan phu nhân như bị Nhạc phu nhân lột sạch quần áo rồi chưng cho cả bàn dân thiên hạ ngắm, giờ bà ta cảm thấy hối hận cực kì, không ngờ Nhạc phu nhân lại nham hiểm đến vậy, bà đã điều tra mọi việc bí mật của bà ta, chẳng lẽ hôm nay là ngày tàn của bà ta sao?
Không được, không thể như thế được.
Bà ta tốn bao công sức, dùng mọi thủ đoạn mới đổi lấy được tất cả mọi thứ ngày hôm nay. Bà ta là phu nhân của Hạ Lan gia cơ mà, giờ bà ta đang là phu nhân của gia tộc quyền quý, bà ta đi tới đâu cũng sẽ được tất cả mọi người ngưỡng mộ, bà ta không còn là con tiểu nha đầu ti tiện hồi xưa nữa. Tất cả mọi thứ có được ngày hôm nay bà ta không thể đánh mất được, bà ta nhất định phải cứu vãn tình hình này.
Giờ Hạ Lan phu nhân nửa hoảng loạn nửa cố tỉnh táo, bà ta dường như không cảm nhận được cơn đau đớn khắp người nữa, bà ta nhất định phải thoát khỏi hoàn cảnh bị bủa vây tứ phía hiện tại, bà ta phải khiến Hạ Lan Minh Đức tin mình.
Hạ Lan phu nhân khóc lóc nói: "Ông xã, em không có, em thật sự không có, anh phải tin em... Em xin anh, anh nhất định phải tin em... Anh đừng tin những gì Tô Ngưng Mi nói, một chữ cũng không được tin, bà ta là đồ lừa đảo, bà ta lừa anh đấy... Chẳng lẽ anh quên rồi sao, năm đầu tiên khi mới vừa kết hôn, em vì cứu anh mà mất đi đứa con đầu tiên của chúng ta, vì cứu anh mà em suýt mất nửa cái mạng. Em có thể trả giá cả sinh mệnh này vì anh, chẳng lẽ anh lại vì một câu nói của một người đàn bà không liên quan mà nghi ngờ em sao?"
Hạ Lan Tú Sắc vội kéo cánh tay của Hạ Lan Minh Đức, khóc lóc nói: "Ba, con không tin, con không tin mẹ là người như vậy. Mẹ
tốt như thế, lương thiện như thế... Những năm gần đây mẹ vẫn luôn làm từ thiện. Hồi còn nhỏ, con nhớ có một năm con bị ốm rất nặng, mẹ hết đêm này tới đêm khác đều ở bên cạnh trông coi con không ngủ, chẳng lẽ ba đều quên hết rồi sao?"
Hai mẹ con Hạ Lan phu nhân nước mắt giàn giụa, nghe có vẻ thành ý lắm, lại còn khơi gợi cả kí ức trước kia của Hạ Lan Minh Đức.
Hơn ba mươi năm nay, quả thật ông ta sống rất hạnh phúc với Trương Thanh Nhã, thật sự rất tốt, trên cơ bản hai người chưa từng cãi vã, dù cho sau này ông ta có người khác bên ngoài, ông ta cũng chưa từng nghĩ tới việc ly hôn, chưa từng nghĩ tới việc sẽ để người khác thay thế vị trí của Trương Thanh Nhã.
Trương Thanh Nhã đã làm rất đúng với cương vị phu nhân của Hạ Lan gia. Trong gia đình, con cái và ngay cả ông ta, bà đều chăm sóc rất chu đáo. Dù cho sau này bà biết ông ta có người khác bên ngoài, bà cũng vờ như không biết gì cả, chưa từng cãi nhau với ông như những nhà khác, rất nhiều người làm nghề kinh doanh đều ngưỡng mộ ông vì có thể lấy được một người vợ vừa hiền vừa đảm như bà.
Nhưng, nội tâm Hạ Lan Minh Đức vừa mới dao động một chút, giờ lại bị một câu nói của Nhạc phu nhân đánh rơi xuống tận đáy vực.