Cô nói cái này là nặng tay, chẳng lẽ lại nương tay để các người được đắc ý, nếu thế thì kết quả tôi sẽ thê thảm như thế nào? Chỉ sợ các người sẽ không buông tha cho nhà chúng tôi đâu. Trước mặt tôi đừng có giả bộ thánh mẫu, thuần khiết, đạo hạnh của cô còn chưa bằng mẹ cô đâu, tốt nhất là cút sang một bên."
Nhạc phu nhân liếc về phía Nhạc Bằng Trình còn đang kêu rên trên mặt đất không cách nào bò dậy được, châm chọc nói: "Cô hỏi tôi chứng minh như thế nào, được, vậy để hôm nay tôi nói cho rõ đi… Chuyện này bản thân tôi cũng không muốn nói ra, chuyện đứa con hư hỏng của Nhạc gia hơn ba mươi năm trước tôi cũng không muốn nhắc lại, nhưng nếu Hạ Lan gia ép tôi đến mức này, vậy tôi không nói cũng không được. Đúng là người đàn ông này với Nhạc Bằng Trình có mấy phần giống nhau, nhưng tại sao sau hằng mấy chục năm sau tôi vẫn khẳng định được ông ta là giả mạo, bởi vì... Nhạc Bằng Trình đã chết từ lâu rồi!"
Thanh âm Nhạc phu nhân không cao nhưng lại khiến người ta cảm thấy chấn động, căn nhà cũng rung lên.
Yến Thanh Ti mở to hai mắt, cô nghĩ rằng Nhạc phu nhân nói Nhạc Bằng Trình là giả mạo thôi, không ngờ bà lại cao minh tới mức độ này, nói thẳng Nhạc Bằng Trình đã chết.
Nhưng mà cũng đúng, loại cặn bã như Nhạc Bằng Trình nên chết đi thì tốt hơn. Ông ta còn sống cũng chỉ khiến người ta chán ghét, khiến cho Nhạc phu nhân không vui, tuyên bố ông ta đã chết vào lúc này chính là một thời cơ tốt. Dù sao một người đàn ông hơn ba mươi năm chưa trở về lấy một lần, ai biết ông ta còn sống hay không, nói ông ta chết thì tức là đã chết!
Nhạc Bằng Trình nằm dưới đất không cách nào mở miệng được, ông ta đường đường là người nắm quyền của Nhạc gia, bị người ta nói là giả mạo thì cũng thôi đi, bây giờ còn bị nói là một người đã chết.
Nhạc Bằng Trình buột miệng mắng: "Tô Ngưng Mi, bà là đồ độc phụ, lại dám nguyền rủa tôi chết... Bà là đồ thối... Ô ô ô..."
Câu nói kế tiếp còn chưa nói xong đã bị một bàn chân chặn miệng.
Diệp Thiều Quang nhíu chặt lông mày, dưới chân lại dùng sức ấn mạnh khiến Nhạc Bằng Trình chỉ biết giãy giụa trốn thoát, anh quát: "Ồn ào quá đi!"
Nhạc Thính Phong liếc về phía Diệp Thiều Quang rồi nói với mọi người: "Nếu mẹ tôi đã nói chuyện này ra, vậy để tôi giải thích cho rõ ràng đi. Đúng vậy, một năm trước Nhạc Bằng Trình đã chết, tôi còn đi dự lễ tang của ông ấy, tận mắt nhìn thấy thi thể ông ấy biến thành tro, mọi người nói xem một người đã chết đột nhiên xuất hiện ở nơi này, đây là chuyện bình thường sao? Tôi không biết Hạ Lan phu nhân muốn làm cái gì, nhưng việc này đối với mẹ tôi mà nói là vô cùng nhục nhã, những gì Hạ Lan phu nhân phải chịu ngày hôm nay chính là bà ấy tự làm tự chịu!"
Những người tham gia bữa tiệc từ thiện ngày hôm nay cảm thấy đây chắc chính là vở kịch đặc sắc nhất năm nay, tình tiết biến đổi không ngừng, cực kì hấp dẫn!
Không trách được sao Nhạc phu nhân sẽ phát cuồng, mẹ kiếp, người ta vốn đã đau lòng vì chồng rồi đó. Hai người mấy chục năm không ở cạnh nhau, vốn cũng không có cảm tình gì, nếu là người sống trở lại thì cũng đành miễn cưỡng mà đồng ý, nhưng chồng người ta cũng chết rồi, bà ta cứ đòi kéo người chết dậy, ý bà là gì đây?
Thế này cũng quá âm hiểm rồi đó, muốn làm cái gì vậy?
Trong lòng mỗi người đều tự động biên soạn ra một phiên bản âm mưu quỷ kế khác nhau, đây liệu có phải muốn làm nội bộ Nhạc gia tan rã, sau đó nội ngoại liên hợp, nuốt trọn Nhạc gia hay sao?
Mẹ ơi, ôi chúa ơi, Hạ Lan phu nhân này thật quá âm hiểm nha, sau này phải tránh xa bà ta một chút nha.
May mà Nhạc Bằng Trình đã chết, nếu còn chưa chết thì Nhạc gia lần này gặp đại nạn rồi!
Hạ Lan phu nhân tâm loạn như ma, Nhạc phu nhân quá ghê tởm, bà ta mới là loại đàn bà âm hiểu xảo trá, ngay cả chiêu này cũng nghĩ ra được